Phù Thủy Và Sức Mạnh Huyền Thoại ( Trường Học Phù Thủy 2 )

Chương 19


Bạn đang đọc Phù Thủy Và Sức Mạnh Huyền Thoại ( Trường Học Phù Thủy 2 ): Chương 19


Mở ra đôi mắt nhắm hờ nãy giờ, lọt vào đồng tử Zina là một khung cảnh hoàn toàn xa lạ, xung quanh có rất nhiều cây, bầu trời xanh vắt, mây trắng từng cụm gom ghép với nhau, tạo ra vô số hình thù ngộ nghĩnh. Đảo mắt một vòng do thám, Zina khẽ mỉm cười, chăm chú nhìn mấy chú chim nhỏ màu mè nhảy lóc chóc, chuyền từ cành này sang cành khác, cất tiếng hót líu lo, như rót vào tai người nghe những bản hòa tấu thiên nhiên bình lặng. Bỗng, chân cô truyền đến cảm giác nhồn nhột, Zina khom lưng, nghiêng đầu quan sát con vật màu nâu hạt sồi đang quấn quít, chà chà bộ lông mượt vô mắt cá chân mình, trông nó có vẻ rất thoải mái và mãn nguyện, giống y hệt tâm trạng cô lúc này. Hình như chỗ cô vừa tới là một khu rừng, cô có thể nghe thấy tiếng róc rách khe khẽ của nước, những bản giao hưởng nhẹ nhàng của gió và vũ điệu mềm mại của mây, mọi thứ như một vòng tuần hoàn không bao giờ lỗi nhịp, bao phủ lấy tâm hồn mong manh, nhạy cảm ở cô. Ngước mắt lên nhìn trời, Zina hít một ngụm không khí sâu thật sâu, sau đó thở ra thực mạnh, giống như cô đang cố rũ bỏ mọi phiền muộn của bản thân, tận hưởng cảm giác êm ả, lắng nghe nhịp đập rừng già, thả hồn lãng du cùng gió. Bất chợt, Zina nhớ tới chàng trai tóc vàng đã đưa cô đến đây, tạm ngưng lại cuộc chơi nhàn nhã, cô quay mình tìm kiếm bóng dáng anh chàng tảng băng. Cậu ta tên gì nhỉ? Yu… Yu…
– Yuki Shinatawa. – Một thanh âm thánh thót nhẹ vang bên tai Zina.
Búng tay cái póc, cô “oa” lên thầm kín. Phải rồi, là Yuki, tên Tảng Băng là Yuki. Sung sướng vì nhớ ra tên chàng trai lạnh lùng, cô vui mừng như phát điên. Cơ mà… người vừa nhắc giùm cô…
Nghĩ đoạn, Zina từ từ xoay lưng, khuôn mặt tuấn mỹ, đẹp trai, trắng không tì vết của Yuki đập vỡ màng thủy tinh thể trong con ngươi cô. Giật thót lùi lại một bước, Zina đưa tay dụi mắt, tim bỗng đập loạn xạ. Thẫn thờ đứng bất động, ánh mắt Yuki cứ dán vô người Zina, vạt áo choàng lông trắng khẽ phập phồng trong gió, mái tóc vàng rơm lất phất lãng tử. Hơi đờ đẫn trước dung mạo tuyệt sắc nghiêng trời của Yuki, Zina cố gắng thoát khỏi mê hồn trận, đôi mắt đen láy liên tục chớp chớp và hướng nhìn về chỗ khác, e hèm hắng giọng, cô rụt rè giơ tay ra trước mặt cậu, bẽn lẽn lên tiếng.

– C… chào. Tôi là Zina Miyano… uhm..hm… rất vui được làm quen.
Yuki không biểu cảm một chút thái độ nào sau màn tự giới thiệu ngây ngô của Zina, cậu vẫn đứng yên một chỗ, đôi mắt xanh lục đăm đăm nhìn cô, điều này càng khiến Zina thêm ngại ngùng. Yuki băng lãnh, vâng thì cứ băng lãnh theo cách riêng của cậu, nhưng xin đừng ném cho cô cái nhìn xuyên thấu đó, nó có thể giết người chứ chẳng giỡn chơi đâu. Rụt lại bàn tay thô kệch giữa không khí, Zina gãi đầu lơ đãng liếc chung quanh. Đợi khi đôi mắt cô không còn hướng về mình, Yuki lặng lẽ bước đến gần cô, nhả giọng lạnh lẽo.
– Đi theo tôi. – Rồi lại lướt qua cô như hai kẻ xa lạ.
Zina hơi buồn buồn, cô vén mấy sợi tóc lòa xòa trước chán, thở dài song bước theo cậu.
Điểm đến của hai người là một con suối khá ư mát mẻ, bao bọc bởi nền trời lam và thảm cỏ xanh mướt. Zina vừa nhìn thấy nước đã oa lên thích thú, tíu tít ba chân bốn cẳng chạy ào ra mép bờ, thả đôi chân trần trắng trẻo đá nước văng tung tóe, hứng lên vài giọt long lanh tinh khiết, cô vẫy vùng như một đứa trẻ, tinh nghịch té từng táp nước, rướt ướt mấy mỏm đá khô, lãng quên mất ai đó, đang sững sờ ngắm mình.

Không biết nói sao cho đúng. Khi thấy Zina chật vật chép bài mà không sử dụng phép thuật, khuôn mặt tăm tia đầy vẻ khổ cực, đột nhiên cậu muốn đưa cô ra khỏi nơi bức bí đó, mặc kệ cho là giờ học, và cậu đã làm vậy, vi phạm nội quy nhà trường, cúp học bỏ tiết, sử dụng phép dịch chuyển trong thời gian học chính, ra ngoài khu vực giới hạn của trường, chỉ từng ấy thôi cũng đủ điều kiện để cậu cuốn gói trở về cung điện hoàng gia, nhưng cậu biết, sẽ chẳng ai dám đuổi cậu. Vì sao ư? Dĩ nhiên là vì thân phận thực sự của cậu – đức vua tương lai hành tinh phù thủy. Nếu hiệu trưởng Miyamoto đình chỉ việc cậu học hành, có thể vào một ngày nào đó, khi cậu trở thành nhà vua, Yuki cậu nhất định san bằng cả Witchcraft, nữ hoàng Libra – mẹ cậu không nỡ, nhưng cậu thì có đấy. Cho dù ngài hiệu trưởng có là ông ngoại của đại sư tỷ Chika, cậu cũng không nương tay. Gạt bỏ sự bất ổn trong thần trí, Yuki tiến đến bên cô, ném xuống một cuốn sách dày, trên bìa ghi rõ bốn từ to tướng “Phép thuật toàn năng”. Zina ngây ngốc, hết nhìn quyển sách, lại quay lên nhìn cậu.
– Nếu không muốn bị bỏ rơi, hãy học thuộc lòng tất cả. – Thay vì cho cô một lời giải thích, Yuki căm lạnh thốt ra từng câu. Tuy lời nói cậu nặng không quá một mili gram, nhưng lại khiến cô phải khụy xuống nghe rõ.
Học thuộc lòng tất cả? Cuốn sách này nhìn sơ sơ ít nhiều cũng tầm ba trăm trang, cậu nói cô học hết, lại còn bắt buộc thuộc lòng, như vậy chẳng khác gì tiêm thuốc độc vào não cô à, thôi đi, là hơn ba trăm trang đấy, cho dù thánh có xuất hiện giúp đỡ, hay ăn bánh mì ghi nhớ của Doraemon, cũng chưa chắc cô học được tất thảy. Mếu máo cầm lấy quyển sách, Zina xụ mặt thì thào.
– Tôi không thể.
Yuki cau mày vì sự thiếu tự tin ở cô. Chưa bắt đầu mà đã nhụt chí, đó không phải là loại người cậu thích.

– Đừng bao giờ nói ra ba từ ấy trước mặt tôi. – Rất nhẹ nhàng, cậu thẳng ruột ngựa buông lời quyền uy.
Zina bất giác giật mình, cô ngước lên nhìn cậu, trong đôi mắt to tròn tinh túy vài hạt lấp lánh, chứa đựng vô số cảm xúc phức tạp. Thở phào ôm sách đứng dậy, Zina nhướn mày hếch cằm, đưa tia nhìn đầy thách thức dành tặng Yuki. Khẽ cắn nhẹ môi, cô cứng giọng đáp trả.
– Được thôi. Nhưng trước tiên anh phải dạy tôi kiến thức căn bản đã chớ, tôi không biết phép thuật.
Không biết phép thuật? Yuki ngỡ ngàng, đáy lòng trào lên sự ngạc nhiên đến không bình thường.
– Cô … là phù thủy?

– Không. – Trả lời câu hỏi kinh ngạc của Yuki, Zina tỏ ra vô cùng bình thản, kiểu như cô đã lường trước mọi thứ.
Lần này thì Yuki hoàn toàn bàng hoàng. Cậu không biết trường Witchcraft nổi tiếng khắp vương quốc pháp thuật từ khi nào cho phép con người nhập học. Nữ hoàng từng nói, xung quanh Witchcraft là một kết giới bảo vệ, ngăn chặn sự xâm nhập của loài người và các thế lực xấu xa hòng đột nhập, Zina tự xưng, cô là một con người chính gốc, vậy, sao cô có thể vô trường mà không bị kết giới cản lại? Lẽ nào, trong cơ thể cô mang dòng máu phù thủy nhưng cô không hề hay biết, giống như thân phận bị cha mẹ giấu kín, đến giờ vẫn còn che đậy đấy.
– Cô vào trường bằng cách nào? – Không nén nổi sự tò mò về cô gái nửa xấu nửa đẹp trước mặt, Yuki vứt bỏ vỏ bọc lạnh nhạt méo mó, biến thành một người ngô nghê dễ gần. Zina có chút kinh ngạc bởi sự thay đổi đột ngột ở cậu, nhưng không bao lâu sau, cô liền tủm tỉm kể lại đầu đuôi câu chuyện đã xảy ra với mình cho Yuki nghe, đột nhiên cô nhớ tới anh chàng mắt xanh chụp mũ kín mặt đã cho cô đồ ăn lúc ấy, hình như anh ta cũng mặc áo choàng lông trắng quí tộc giống hệt Yuki, cả ánh mắt và cử chỉ lạnh lùng, có lẽ chỉ trùng hợp ngẫu nhiên, Yuki là một phù thủy quý tộc, cậu sẽ không bao giờ đặt chân vô khu chợ nghèo nàn rách nát Nobura đó, cũng không dại gì mà cứu cô khi cả hai không hề quen biết, chắc chắn là tình cờ, chỉ tình cờ mà thôi.
***
Trở lại Witchcraft trước bữa ăn trưa, Zina lo lắng mình sẽ bị phạt vì cùng Yuki cúp cua. Suốt bốn tiếng đồng hồ liền, cô chăm chỉ, miệt mài tiếp thu kĩ năng làm phép cơ bản được truyền thụ bởi tảng băng Yuki, cậu dạy cô cách niệm chú, cách thao túng vật dụng, và chỉ cô không ít câu thần chú thú vị, mặc dù phải thấy bản mặt phẳng lì, không tí gợn cảm xúc của Yuki, quả thật rất khó chịu, nhưng Zina vô cùng vui vẻ, vì mình đã học được rất nhiều chiêu ảo thuật, mà phù thủy thường gọi là phép thuật, lúc đầu cô không dám tin mình có thể làm những việc giống hệt mọi học viên phù thủy, bởi với cô, ý nghĩ mình là con người luôn chi phối đầu óc, khống chế giác quan tự tin trong cô, nhưng giờ thì khác rồi nhé, cô có thể tạo ra ánh sáng bằng cách búng ngón tay, điều khiển đồ vật thông qua suy nghĩ, tuy mọi việc vẫn còn khập khễnh, nhưng chỉ cần cô chăm chỉ luyện tập, chắc chắn sẽ thành công, tục ngữ có câu “Có công mài sắt có ngày nên kim”. Sắt còn nên kim, huống chi, với sự cần cù siêng năng, nhất định cô sẽ làm được, Zina cô phải trở thành một phù thủy ánh sáng, như cách trưởng lão Gorgon đã nói. Không được bỏ cuộc.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.