Phù Thủy Và Sức Mạnh Huyền Thoại ( Trường Học Phù Thủy 2 )

Chương 18


Bạn đang đọc Phù Thủy Và Sức Mạnh Huyền Thoại ( Trường Học Phù Thủy 2 ): Chương 18


Tám rưỡi chập tối, bầu trời âm u lạ thường, từng dòng bình lưu ngắt quãng lặng trôi, trong gió thoảng mùi hắc khí.
Dưới tòa tháp thuộc kí túc xá nữ quí tộc khu B – trường phù thủy Witchcraft, kết giới gặp trục trặc và có hiện tượng thủng một lỗ nhỏ. Đội kĩ thuật viên lo chuyện bảo trì vội vàng nhấn đèn báo hiệu đỏ, huy động lực lượng an ninh chắp vá kịp thời, phòng ngừa các thế lực hắc ám lợi dụng sơ hở xâm nhập, gây nguy hại tới học viên trường. Người chịu trách nhiệm tu sửa màng bảo vệ lần này là một chàng thanh niên trẻ, mới vào làm được một tuần, cậu ta rất tự tin vào kĩ năng của mình, và bảo mọi người hãy yên tâm, tất cả đã ổn thỏa, sẽ không có bất kỳ lỗi nào trong quá trình sửa chữa.
***
Mười hai giờ đêm, mây đen che khuất trăng tròn, Himea ngáp dài, vươn vai đi dọc hành lang kí túc xá B, cô mặc một chiếc váy lụa trắng, tóc xõa chấm ngang lưng, chân đôi dép bông, vừa đi vừa lầm bầm.
– Con gián chết tiệt, sao nó dám bò vào giường ta, ta sẽ kiện tổ vệ sinh kí túc. Một lũ sâu bọ, ngu ngốc.

Lời thì thầm chửi mắng của Himea vừa dứt, gió bỗng nổi cơn cuồng phong, xô đẩy những tán cây rung lắc dữ dội, táp mạnh lên lớp da thịt non nớt ở cô. Theo phản xạ tự nhiên, cô đưa tay chắn gió, đồng thời ôm lấy bả vai tê rần vì lạnh. Ánh đèn yếu ớt dọc đường đi vụt tắt, Himea cau mày càu nhàu.
– Đèn với chả điện, tối om thế này biết đâu mà lần. – Quẹt tay cái póc, trên tay Himea bỗng hóa ra một chùm sáng chói lọi, cô đưa xa soi lối, rồi tiếp tục bước đi.
Bất chợt …
Quả cầu sáng trên tay cô cũng tắt ngấm, cơ thể Hime đột nhiên ngứa ngáy lạ thường, cô bắt đầu cáu giận, vừa gãi vừa đanh mặt. Bỗng cô cảm thấy khó chịu, yết hầu dâng lên cảm giác buồn nôn, Himea không hiểu đang có chuyện quái quỉ gì xảy ra với cô. Khoảng một phút sau, vũ bão ngừng thổi, ánh đèn chợt sáng, cơn ngứa cùng chứng buồn nôn cũng hoàn toàn biến mất. Himea nhăn nhó vuốt vuốt lồng ngực, song tiếp tục hành trình đi tìm chỗ ngủ mới. Bóng cô khuất dần vào màn đêm, bị bóng tối nuốt chửng, cô tịch và tĩnh mịch, chỉ có duy nhất một thứ trên cơ thể Himea phát sáng, đó là vết xăm hoa văn màu đen vừa xuất hiện sau gáy cô, nhờ cơn gió lạ mới nổi.
***

Ngày học thứ hai tại Witchcraft, Zina vẫn đến lớp, vẫn ăn mặc và đem theo sách vở như bình thường, mặc kệ ánh mắt dò xét từ các học viên trong trường, cô cố gắng ưỡn cao bụng, hếch cằm, oai phong bước từng bước chân. Rika hôm nay dậy khá muộn, nàng ba chân bốn cẳng chuẩn bị đồ cho giờ lên lớp, cuống quít đuổi theo Zina để kịp ăn sáng. Trước những vụ bạo lực học đường do Himea tự ý gây dựng, hiệu trưởng chính thức ra sắc lệnh, đề nghị hội bảo vệ quyền lợi học sinh nghiêm túc chấn chỉnh lại nội quy và kỉ luật Witchcraft, người chịu trách nhiệm và trực tiếp thực hiện là hội trưởng Chika Mitsuke, công việc rất nhiều và có vài vấn đề hóc búa khó giải quyết, Rika không muốn chị mình mệt nhọc, nên đã xắn tay áo cùng Chika xử lý một đống văn án, bản thảo suốt nguyên đêm không ngủ, mãi đến bốn giờ sáng Rika mới trở về phòng, đổ người xuống giường và ngủ say như chết. Tí nữa ban Rika sẽ có tiết thực hành chăm sóc sinh vật huyền bí, kết hợp cùng ban Thổ lớp Hotaru, trông khuôn mặt Rika phờ phạc vậy mà vẫn không giấu nổi nụ cười hạnh phúc. Tuy đã từng nghe Haru kể về chuyện quá khứ của mọi người, nhưng Zina không hề thích, mỗi lần Rika ngắm Hotaru, nàng ta lại cười không ngớt, tiền sử tán gái của Hotaru, ừ thì Zina có nghe hỏa thần nói qua quít, sự thật là Hotaru chưa bao giờ hẹn hò với bất kỳ cô gái nào. Có đánh chết cô cũng không tin, làm gì có cáu chuyện hoang đường thế, Hotaru mới thấy gái đẹp đã chu mo huýt sáo, tơm tớp làm quen, kêu hắn chưa lần nào có bạn gái, thà nói máy bay rớt còn đáng tin hơn.
Chán nản gắp thức ăn bỏ vào miệng, Zina thô bạo ngấu nghiến, nhai nhai và nuốt đánh ực. Rồi lại tiếp tục phi đũa chọc đồ ăn, nhét vô khoang miệng, nhai và nuốt. Hành động ấy cứ lặp đi lặp lại cho tới khi khuôn mặt đẹp trai nổi bật của Hỏa Thần xuất hiện, mái tóc hung đỏ được chải chuốt và hất ngược ra sau, bộ đồng phục nam sinh Witchcraft phẳng lì không nếp nhăn, áo choàng, dày, khuyên tai, đều đổi mới toàn bộ, trông Haru ngày thường vốn đã tuấn mỹ đến hớp hồn hàng vạn trái tim nữ sinh, nay lại càng thêm tô đậm vẻ thư sinh, lãng tử phong trần ở anh. Zina sững sờ nhìn anh không chớp, miếng Tempu trong miệng chưa kịp nhai đã trôi tọt xuống máng họng. Rika hút xong hộp sữa, quay qua nheo mày liếc Haru, khóe môi nhếch lên nụ cười bán nguyệt kì dị. Ném vỏ hộp vào sọt rác, nàng vỗ vai anh, nhướn cằm, ý ám chỉ đến gặp Zina hả? Haru nhún vai, song tiến đến bàn cô.
– Chào buổi sáng. – Anh khẽ cười, tụi con gái vây quanh bỗng nhiên hét toáng.
Rika ngoáy lỗ tai, nhìn Haru trách móc.
– Bỏ điệu cười đó giùm cái. Điếc tai chết đi được.

Trông khuôn mặt khó coi của Rika, Zina không nén nổi nụ cười tinh nghịch, hình như quan hệ giữa Hỏa Thần và Rika không được tốt cho lắm, nom nàng ta cứ nhăn nhó khi có Haru bên cạnh. Kết thúc bữa sáng vừa bụng, Zina đứng dậy, nhoẻn miệng tủm tỉm cười.
– Đi thôi. Sắp vào học rồi.
Haru hơi ngạc nhiên, Rika cũng ngỡ ngàng, cả hai đồng mắt nhìn xuống đĩa đồ ăn còn thừa quá
nửa của cô, đồng tử xoay tròn thắc mắc. Có phải không vậy? Zina ham ăn mà cũng có ngày bỏ bữa, đúng là chuyện không thể tin nổi.
Khi cả ba bước ra hỏi đại sảnh đường, cũng là lúc Chika và Yuki đi vô, năm người lướt qua nhau, nhẹ nhàng và không cần chào hỏi. Về tới khu lớp học quí tộc, sắc mặt Haru bỗng thay đổi đột ngột, từ vui vẻ, thân thiện, thành lạnh lùng xa cách, Rika khẽ liếc qua Zina, rồi lại nhìn Haru thở dài. Chiều qua cô có ghé phòng y tế, ai ngờ bắt gặp Yuki đang ôm Zina vào lòng, ban đầu nàng không dám tin, hoàng tử Yuki vốn là kẻ máu lạnh vô tình, không bao giờ gần gũi nữ sắc, huống chi là ôm ấp một người con gái nồng nặc hơi người, đã vậy, cậu còn vì Zina mà xém mất mạng do mất nhiều máu. Phải, Rika không thích xen vào chuyện tình cảm của bạn bè, nhưng ngay cả Haru, người anh em tốt bấy lâu nay của nàng, vốn ghét nữ giới và băng lãnh ngang tàn, cũng nhìn Zina bằng ánh mắt âu yếm, tràn đầy yêu thương. Nàng nên làm sao đây, giúp hoàng tử hay giúp Haru? Chuyện này khiến Rika hoang mang quá, có lẽ nàng cần tìm chị gái giúp đỡ, Chika có khả năng đoán trước tương lai, chị ấy sẽ cho cô biết, rốt cuộc, giữa Yuki và Haru, người nào mới khiến Zina hạnh phúc.
Ôm tập giáo trình thực hành dày cộm trên tay, Rika tạm biệt Zina, liếc thầm Haru, rồi nhàn nhã về lớp. Chỉ còn lại Haru và Zina một mình, anh ái ngại khoác áo choàng, ậm ừ dăm ba câu, song cũng vẫy tay vào học. Zina thấy khó chịu trong lòng, chẳng hiểu tại sao cơ thể cô rất bức rức, cảm giác như có thứ gì đó đang sôi sục trong huyết quản, khiến cô ăn không ngon, nuốt không trôi, cộng thêm bản mặt hờ hững của chàng trai tóc vàng ban nãy, lại càng làm cô ức chế. Vâng, cô không hề quen biết cậu, thậm chí cả tên cô cũng không nhớ, nhưng cậu là chàng trai đầu tiên khiến cô ấm lòng, khiến cô lãng quên giác cảm cô độc mỗi khi mưa xuống. Cô không biết đối với cậu, cô là gì, nhưng, riêng cô, cậu như một đấng cứu thế, giải thoát tâm hồn thương tổn sâu thẳm trong trái tim cô, có thể chỉ là tình cờ, hoặc hữu duyên vô phận, nhưng cô thật sự, không muốn cậu lạnh nhạt với cô, cho dù hai người có là kẻ xa lạ đi chăng nữa.

Tiết cổ ngữ lớp ánh sáng bắt đầu, Zina vào vị trí, ánh mắt len lén liếc qua người con trai bên cạnh, hai tay bâng quơ lật sách. Giáo sư thao thao bất tuyệt giảng bài, miệng nói không ngừng nghỉ, đôi mắt chăm chú lên viên phấn đang tự động viết lách trên bảng mà không cần ai cầm, cả lớp lười biếng chép lý thuyết, có người lim dim đến ngủ gật. Zina mím môi chép bài, cứ hết dòng này lại tới dòng khác, tay cô mỏi nhừ và có dấu hiệu đau nhức, ai ai trong lớp cũng dùng phép thuật điều khiển bút thay cho viết tay, chỉ riêng cô tủi thân, vốn không có chút pháp thuật nào đã đành, lại còn phải học chung với một lô một lốc phù thủy quí tộc. Yuki khá nhẹ nhàng với mấy môn học vô bổ này, vì hầu hết chúng, cậu đã thuộc làu làu từ tám năm trước, mặc kệ cây viết bị phù phép đang làm việc không hết công suất, cậu nhàm chán nhìn sang cô gái cùng bàn, trông cô rất cực khổ trong thao tác ghi chép, phần mái trước mặt lại dài chạm tới lông mày, khiến cô ngứa ngáy vén lên liên tục. Lẩm nhẩm một câu thần chú, Yuki yếm lên cây bút Zina cầm, nó vọt khỏi tay cô, tự tung tự tác trên mặt giấy trắng phau. Zina há hốc mồm, trợn tròn hai mắt, Yuki khẽ mỉm cười trước thái độ ngạc nhiên ngây ngốc, cậu gõ nhẹ lên mặt bàn gỗ sồi, khiêu gợi sự chú ý của cô. Zina nghiêng đầu ngờ nghệch nhìn cậu. Đưa ngón trỏ lên cửa miệng, Yuki suỵt dài một tiếng, kéo áo choàng kín đầu, song nắm chặt tay cô thì thầm.
– Mau nhắm mắt lại.
– H… hả? – Zina ngô nghê thộn mặt.
Yuki giơ tay, dịu dàng vuốt xuống hai mí mắt ở cô. Cúi đầu sát vành tai Zina, cậu thủ thỉ ba từ.
– Im lặng nhé.
Dứt lời, cậu siết lấy vòng eo cô, không đợi cô trả lời, Yuki triển khai phép thuật, dịch chuyển không gian và đột ngột biến mất.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.