Phóng Túng

Chương 16: (h)


Đọc truyện Phóng Túng – Chương 16: (h)

Lúc Vu Duyệt tỉnh dậy đã là 11h hơn, giường bên cạnh trống trải, cô lật người đưa tay sờ sờ vào ga giường, mát lạnh, chắc anh không ngủ. Cô ngồi dậy, vuốt vuốt lại chiếc áo len rồi ra ngoài.

Ngụy Trì Vũ ngồi trên sofa xem điện thoại. Thói quen này của anh nhiều lần Vu Duyệt đã nhắc nhở nhưng anh cũng không chịu bỏ, mỗi lần rảnh rỗi đều mở điện thoại lên. Cô đi đến phía sau vòng tay ôm lấy cổ anh, cúi đầu áp mặt vào hõm vai anh, nũng nịu,

“Đói quá.”

Ngụy Trì Vũ vẫn dán mắt vào màn hình, đưa tay vuốt ve cánh tay đang vòng trước ngực mình của cô, cười khẽ.

“Đợi một lát nhé, anh đã gọi cơm rồi.”

Một lát anh lại xoay người, buông điện thoại xuống,

“Hay em thích ra ngoài ăn?”

Vu Duyệt ngồi lên sofa, dựa vào ngực anh, cầm điện thoại anh vừa bỏ xuống, thành thạo bấm mật mã, lười biếng.

“Anh đã gọi rồi mà, ăn ở đây cũng được.”

Ngụy Trì Vũ nhìn làn mi hơi sập xuống của cô gái nhỏ, bàn tay đưa lên vuốt ve mái tóc đen dài đang xoã trên đùi mình, Vu Duyệt lơ đãng hỏi.


“Anh vừa xem gì đấy?”

Ngụy Trì Vũ đáp,

“Xem thử nên dẫn em đi đâu chơi thôi.”

Nhắc đến chuyện này, Vu Duyệt lại bắt đầu sôi nổi,

“Mình đi công viên xong, rồi đi xuống núi đi anh, dù sao trên này cũng không có gì nữa mà. Được không?”

Ngụy Trì Vũ hơi cau mày, vuốt vuốt má cô,

“An ninh ở đây không tốt lắm, chúng ta nên đi theo đoàn, đi lẻ dễ gặp nguy hiểm lắm.”

Vu Duyệt đâu nghĩ sâu xa được như thế, vòng tay ôm lấy cổ anh, cọ cọ, giọng nũng nịu như mèo con,

“Đi mà anh, một lần thôi, em chỉ xuống đó xem có gì thôi, hứa là không chạy lung tung mà.”


Ngụy Trì Vũ nhìn cô, cười bất đắc dĩ, ôm cô vào ngực,

“Được rồi, chiều tối anh sẽ đưa em xuống núi ăn tối, rồi về thật nhanh, được không nào?”

Được anh đồng ý, Vu Duyệt mừng đến híp mắt, chủ động dâng môi cho anh. Hai người lại quấn quít nhau trên sofa, đến khi  tiếng chuông cửa vang lên, Vu Duyệt mới rút tay ra khỏi lưng quần anh, ánh mắt mơ màng, đôi môi đỏ mọng ướt át. Ngụy Trì Vũ cũng cài lại móc áo lót cho cô, rồi bất lực nhìn xuống nơi nào đó trong đũng quần đã thức tỉnh, cười bất đắc dĩ, kéo kéo vạt áo rồi đi ra mở cửa. Anh gọi một cái bánh kem 2 tầng loại nhỏ cùng một vài món ăn nhẹ, Vu Duyệt ngồi trên sofa xem điện thoại, thấy anh đem đồ vào mới bỏ xuống, sáng mắt,

“Đói đến chết mất.”

Ngụy Trì Vũ  nhìn chiếc áo len xộc xệch lộ ra bờ vai gầy của cô, híp mắt. Vu Duyệt không kiêng dè ăn lấy ăn để, cô thuộc dạng người ăn bao nhiêu cũng không bị béo, nên bánh ngọt anh gọi, thoáng cái cô đã ăn hết một nửa. Ngụy Trì Vũ ăn xong ngồi bên cạnh nhìn cô cắt bánh, tựa cằm lên vai cô, trầm giọng.

“Ngọt không?”

Vu Duyệt gật gật đầu, cắt cho anh một miếng dâng tận miệng. Ngụy Trì Vũ nhìn chằm  chằm  vào vệt kem trắng dính trên khoé miệng cô, ánh mắt càng sâu thăm thẳm, anh ăn hết mấy miếng bánh Vu Duyệt cắt cho, lại đòi thêm miếng nữa, Vu Duyệt chau mày, cầm muỗng liếm liếm chút kem còn sót lại,

“Hết rồi.”

Giọng Ngụy Trì Vũ khàn đục,


“Vẫn còn mà.”

Trong lúc Vu Duyệt vẫn đang ngơ ngác, đôi môi anh đã ập xuống, mềm mại, ngọt ngào. Cô trợn tròn mắt, đối diện với ánh mắt tràn ngập ý cười của anh, giận dỗi cắn nhẹ lên môi dưới anh. Ngụy Trì Vũ lại áp sát người, Vu Duyệt ngồi trong lòng anh, ngẩng đầu bị động đáp trả. Hai tay anh vòng lấy eo thon nhỏ của cô, ép về hạ bộ đã nóng rực của mình. Cánh môi mút mát, đầu lưỡi dịu dàng trơn mớn hàm răng ngọc rồi đến lưỡi đinh hương của cô, càn quét khắp nơi trong khoang miệng. Giữa môi hai người tiết ra chất lỏng ngọt ngào, bị đầu lưỡi anh cuốn về nuốt hết. Vu Duyệt vòng tay qua cổ anh, thân thể cũng bắt đầu nóng nên, không tự chủ được mà ưỡn ngực cọ cọ trên người Ngụy Trì Vũ. Ngụy Trì Vũ hai mắt đỏ ngầu, đưa tau xuống xốc áo len rộng của cô lên, áo lót vừa được cài lại 30ph trước lại bị anh thô lỗ giật ra, bầu ngực trắng sữa hoàn toàn nằm gọn trong tay anh, mềm mại như nước. Vu Duyệt thốt ra tiếng rên giữa cánh môi hai người, tay cô dời xuống lưng anh, trườn qua thắt lưng rồi chui vào lưng quần. Tay cô như con rắn mềm mại quấn lấy gậy th*t đã cương cứng lên, dùng lực bóp mạnh khiến Ngụy Trì Vũ hít một hơi thật sâu, anh miết lấy đầu v* cô, hơi kéo căng ra để trả đũa, một bên gấp gáp cởi quần jeans của Vu Duyệt, một loạt động tác vội vã, môi hai người vẫn không tách rời, ánh mắt Vu Duyệt si mê nhìn thằng vào mắt anh. Trong phòng vang lên tiếng sột soạt của quần áo cùng tiếng nước bọt trao đổi qua lại giữa gai cánh môi, Vu Duyệt cảm thấy điều hoà 28 độ vẫn còn hơi nóng.

————–

Sofa lắc lư kịch liệt, một bộ ngực sữa rủ xuống, Vu Duyệt quỳ trên sàn nhà, nửa người trên vắt trên sofa, bộ ngực không ngừng cọ vào lớp sofa mềm mại, hai đầu v* vì ma sát mà cương cứng lên, cô nhắm mắt rên lên từng hồi. Phía sau, giữa hai bờ mông căng tròn, gậy th*t màu tím không ngừng ra vào, va đập mạnh mẽ tạo ra từng tiếng “bạch, bạch” vang lên khắp phòng. Hai mắt Ngụy Trì Vũ đỏ ngầu, anh nắm lấy eo thon của Vu Duyệt, ra sức kéo về phía  mình, gậy th*t sưng huyết chôn sâu trong cơ thể cô, ra vào không ngừng, dâm dịch tiết ra vì động tác của anh mà bắn tung toé vào bụng dưới hai người, còn lại chảy dọc lên chiều dài gậy th*t, rót xuống sàn nhà.

Vu Duyệt rên đến khản tiếng, khoái cảm đến từ nơi hai người kết hợp vẫn chưa đủ thoã mãn cô, cô chống tay lên ghế sofa, một tay đưa ra sau nắm lấy tay anh, kéo về nơi ẩm ướt của mình, nói không ra hơi,

“Vũ, cho em…a…”

Ngụy Trì Vũ nhìn biểu tình trên khuôn mặt cô, máu nóng trong người lại xộc lên, động tác dưới thắt lưng càng nhanh, càng kịch liệt, tay anh theo sự dẫn dắt của cô mà ôm trọn lấy bụng dưới Vu Duyệt, ngón cái miết nhẹ hạt trân châu nhỏ ướt nhẹp giữa hai cánh hoa, lòng bay tay to lớn cảm nhận sự ra vào của gậy th*t chính mình gồ lên từng đợt nơi bụng cô, căng trướng. Vu Duyệt cả người run rẩy, lắc lư đến đau cả đầu gối, cô khóc,

“Trì Vũ, không được… nhanh quá, nhanh quá… em đau…a…

Trì Vũ lập tức đỡ cô dậy, để Vu Duyệt đứng dậy, chống tay vào lưng ghế sofa, còn mình một tay nâng đùi phải cô lên, gậy th*t to lớn từ phía sau tiếp tục tiến vào. Chiều cao hai người chênh lệch vừa phải, tư thế này khiến gậy th*t dễ dàng đi vào nơi sâu nhất mà không cần tốn sức, bầu ngực Vu Duyệt lắc lư như muốn bay ra khỏi lồng ngực cô, lại bị Ngụy Trì Vũ một tay ôm trọn cả hai bên, từng thớ thịt trắng sữa căng tràn vốc tay anh, nhũ hoa cương cứng bị ngón tay anh miết lấy, khoái cảm từ phía dưới tăng vọt, Vu Duyệt khổ sở một tay chống sofa, tay còn lại tự vuốt ve bộ ngực chính mình, không ngừng rên.

Trong một khoảnh khắc, đầu gậy th*t chạm vào điểm G, cả người cô run lên bần bật, một cỗ dịch lỏng trong suốt ào ra dội lên quy đầu, theo gậy th*t mà chảy ào ra ngoài miệng huyệt, Vu Duyệt hét lên một tiếng rồi lụi xơ, không còn sức lực để chống đỡ, Ngụy Trì Vũ nhìn cô đạt cao trào, đặt chân cô xuống, để cô chống tay lên sofa, cong mông về phía mình, gậy th*t tiếp tục từ trên cao đi vào, trơn tuột, vì vừa cao trào nên tiểu huyệt cô không ngừng co bóp, sít sao cắn chặt lấy gậy th*t anh, từng cú thúc như muốn xuyên qua người cô khiến Vu Duyệt thoải mải đến run người. Một lúc sau, Ngụy Trì Vũ nắm lấy eo cô, động tác đột nhiên trở nên thô lỗ, gậy th*t đập vào tử cung một cái cuối cùng rồi nhanh chóng rút ra, giật lên vài cái rồi phun ra một cỗ tinh dịch nóng bỏng lên phần lưng Vu Duyệt, chảy xuống khẽ mông cô rồi rót xuống sàn nhà. Ngụy Trì Vũ thở dài một hơi thoả mãn, dùng tay vuốt vuốt gậy th*t thêm vài cái rồi ngồi phịch xuống sofa. Vu Duyệt vẫn nhắm mắt giữ nguyên tư thế, cả thân thể nhỏ bé vẫn không ngừng run lên, hai bầu ngực bị sofa đè ép đến biến dạng, tinh dịch trên kẽ mông vẫn chầm chậm chảy qua tiểu huyệt rồi nhỏ giọt xuống sàn, miệng huyệt vẫn chưa kịp khép lại, theo tiết tấu run rẩy của cơ thể cô mà khép rồi lại mở, dâm dịch vẫn chảy ra hoà quyện với tinh dịch. Ngụy Trì Vũ cầm quần lót cô bên cạnh lau qua loa gậy th*t đã mềm nhũn của mình rồi nhìn bộ dạng của cô, bật cười,


“Mèo nhỏ, vẫn đang trên đỉnh sao?”

Vu Duyệt “hừ” nhẹ một tiếng, bắt đầu cử động tay chân, nằm bệt trên sofa, dưới sàn nhà nơi cô vừa ngồi là một bãi trắng đục nổi bật trên gạch nhà màu nâu. Ngụy Trì Vũ bất đắc dĩ lau tinh dịch còn dính trên lưng và mông cô rồi bế người vào phòng tắm. Làm da vừa chạm vào nước ấm, cơ thể Vu Duyệt liền lập tức thư giãn, cô thở dài một hơi, mắt mơ màng nhìn Ngụy Trì Vũ đứng gần đó tắm vòi sen. Trên mặt cô xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng, cả cơ thể đỏ bừng, cô mở miệng trách,

“Đồ xấu xa.”

Ngụy Trì Vũ đang lau lau mái tóc, nghe cô gái nhỏ nói vậy liền dừng động tác, ngẩn người. Rồi sau đó đột nhiên cười lớn, cười xấu xa nhìn cô,

“Đó mà là xấu xa hả? Có tin anh tiếp tục “xấu xa” nữa với em không?”

Vu Duyệt lườm anh, im lặng co người chìm xuống bồn nước, chỉ lộ ra đôi mắt trong suốt sạch sẽ, cô đang cáu kỉnh.

Ngụy Trì Vũ tắm xong, mặc chiếc quần dài rồi ở trần ra ngoài. Phòng khách trở thành một bãi hỗn hộn, trên sofa vương vãi đồ của hai người, dưới sàn nhà là từng vũng nước trong suốt, sofa ướt đẫm một mảng không biết là mồ hôi hay thứ gì khác. Anh lau dọn sạch sẽ vết tích rồi cầm quần áo bẩn vào phòng tắm, tiện thể tìm thêm cho Vu Duyệt một bộ đồ sạch. Dường như Vu Duyệt đã rất mệt mỏi, đang tựa đầu vào thành bồn ngủ gật, con thỏ trước ngực lộ ra trên mặt nước, kích thích thị giác anh, Ngụy Trì Vũ bất đắc dĩ xốc cô dậy, lau sạch nước trên người cô rồi mặc thêm đồ, bế cô ra phòng ngủ. Vu Duyệt không phải là mệt đến mức không thể làm gì, chỉ là cô muốn hưởng thụ cảm giác được anh chăm sóc chu đáo thế này thôi. Vừa đặt lưng xuống đệm, cô lật người một vòng rồi vùi sâu vào trong chăn, thấp giọng trách móc,

“Lấy sức đâu ra đi chơi nữa đây. Tại anh cả đấy.”

Ngụy Trì Vũ ngồi bên mép giường im lặng nghe cô giận dỗi, đưa tay vuốt ve mái tóc ướt rượt của cô, hết sức dịu dàng,

“Anh xin lỗi, được chưa nào. Em ngủ thêm một lát, chiều anh cõng em đi chơi, chịu không?”

Vu Duyệt lạnh lùng “hừ” một tiếng, lim dim chìm vào giấc ngủ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.