Đọc truyện Phong Ngự – Chương 245: Thạc Thử
Phong Nhược còn chưa kịp đáp lại, hai tên Tăng Tham và Vạn Như Lâm vừa mới sử dụng xong linh đan chữa thương, miễn cưỡng khôi phục một chút năng lực hành động, đã giành nhau lao lên. “Cho ta năm cái!” .”Cho ta mười cái! .” Trong chớp mắt, cả bó to Khu Ma Ngọc Trụy trong tay gã mặt vàng đã bị hai người bọn họ mua sạch!
Nhìn thấy cảnh tượng này, Phong Nhược chỉ có thể bất lực mà lắc đầu. Theo lời gã mặt vàng, Tử Ma là cái gì hắn không hiểu rõ lắm, nhưng chắc hẳn là cũng cùng loại với Ma Hỏa mà hắn đã từng gặp. Cái thứ Khu Ma Ngọc Trụy kia có lẽ chỉ có chút hiệu quả đối với ma vật, nhưng tuyệt đối không cách nào chống cự được Ma Hỏa. Vì vậy, căn bản hắn không hề có ý định mua, nhưng lại không nghĩ ra Tăng Tham và Vạn Như Lâm quả thật đã sợ đến mặt xanh nanh vàng rồi!
Hoàn toàn trái ngược, gã mặt vàng lại mừng rỡ hắc hắc cười không ngừng, “Tiểu Lão đại, đừng lo lắng, ta vẫn còn nữa, cam đoan ngươi sẽ vừa lòng!” .
“Đợi một chút! . . .”
Phong Nhược ngăn động tác của gã mặt vàng lại, thuận tay lấy từ trong thắt lưng trữ vật một ngàn viên Ngũ Hành thạch hạ phẩm đưa ra phía trước, sau đó chậm rãi nói: “Ta không có hứng thú đối với cái thứ mà ngươi gọi là Khu Ma Ngọc Trụy. Tuy nhiên, ta muốn biết một vài tình hình căn bản của Ngũ Hành Giới. Những viên Ngũ Hành thạch hạ phẩm này chính là thù lao!” . Nghe thấy mấy câu này của Phong Nhược, chẳng những gã mặt vàng có chút sững sờ, ngay cả bọn người Điêu Mộc Nhai cũng nhìn hắn với ánh mắt tôn trọng hơn.
“Không tệ! Ngươi mạnh hơn hai gãi đầu đất kia rất nhiều. Nếu như không phải vận khí quá bi đát, có lẽ sẽ dễ dàng tìm được đường sống!.” Lúc này, kẻ lên tiếng lại là Điêu Mộc Nhai, “Ngươi có thể suy ngẫm lại những lời ta đã nói với ngươi lúc trước, hãy trở thành một thành viên của nhóm chúng ta!” .
“Thật xin lỗi, ta không có hứng thú! Hơn nữa, các ngươi nên hiểu rõ, chúng ta đang cùng trong một cái Thú Ma Doanh! .” Phong Nhược cự tuyệt thẳng thừng. Từ lâu hắn đã nhận ra, tám kẻ phiền toái này thật ra đều là loại người giảo hoạt cực kỳ láu cá, nếu có nguy hiểm gì, chỉ sợ sẽ là kẻ đầu tiên bỏ chạy. Đó cũng chính là nguyên nhân tại sao Thú Ma Doanh trước đây của bọn chúng hầu như đều chết sạch, mà bọn chúng lại hoàn hảo không mất một sợi lông cọng tóc nào.
Cho nên, căn bản đừng có trông chờ vào lúc nguy cấp bọn chúng ra tay cứu mạng ngươi. Bọn chúng, không đáng tín nhiệm!
“Hắc hắc! Cùng một cái Thú Ma Doanh? .” Điêu Mộc Nhai dường như nghe thấy một chuyện cực kỳ đáng buồn cười, hắc hắc cười lạnh lùng. Một lúc lâu sau, gã mới chậm rãi lên tiếng: “Ta dám đánh cuộc với ngươi, cái gọi là Thú Ma Doanh của các ngươi nếu như có thể sống sót qua một mùa trăng ở Ngũ Hành Giới, thì đã là kỳ tích. Còn sót lại may chăng chỉ có tám người chúng ta, hiểu rõ chứ? Thạc Thử, nói cho hắn biết, Ngũ Hành Giới thật sự là như thế nào!” .
“Hắc hắc! Không có vấn đề! .” Gã mặt vàng có tên Thạc Thử nở một nụ cười gian xảo, trước tiên lấy sạch một ngàn viên Ngũ Hành thạch hạ phẩm trước mặt Phong Nhược, sau đó mới ung dung mà nói: “Trước tiên, ngươi cần phải biết rằng, có rất nhiều sự việc liên quan đến Ngũ Hành Giới không được phép tiết lộ ra ở Thương Ngô giới. Đặc biệt đối với những danh môn đại phái sau lưng các ngươi, thì càng phải giữ bí mật. Cho nên những tin tức mà các ngươi thám thính được trước đây, chỉ là một chút da lông mà thôi! Tốt rồi, không cần phí lời thêm nữa. Thực ra, ở nơi này địch nhân của Tu Tiên giới chúng ta không phải là những sinh vật giống như Thi Quỷ Thú hay là gì khác, mà chính là Ma Nhân!” .
“Ma Nhân mới là chủ nhân thực sự của Yêu Ma Giới. Bọn chúng cũng giống như chúng ta, có trí tuệ cực cao, hơn nữa còn có tu vi cao cường cùng với hệ thống tu luyện hoàn chỉnh. Ma Nhân bẩm sinh có thể biến hóa không theo quy luật nào cả, cho nên chưa từng có ai biết được bản thể của bọn chúng ra sao! Ngoài ra, hiện tại số lượng Ma Nhân vô cùng ít ỏi, bình thường rất hiếm khi gặp phải. Tuy nhiên, thủ đoạn của bọn chúng lại rất vô đạo đức. Bọn chúng có thể khống chế thi thể của người chết, sau đó chế tạo thành Thi Quỷ Thú. Thứ này chắc hẳn ngươi đã từng thấy qua, cực kỳ khó đối phó. Tuy rằng thực lực không quá mạnh, nhưng ít nhất phải đánh chết ba lượt mới có thể tiêu diệt!” .
“Mà Thi Quỷ Thú vẫn có thể tiến giai, thí dụ như Thi Vương, Thi Yêu, Thi Ma …, Thi Quỷ Thú một khi tiến giai, chẳng những thực lực tăng lên trên diện rộng, mà còn có được linh trí. Tới lúc đó, Ma Nhân lại không có cách nào khống chế chúng được nữa. Cho nên, đây cũng có thể coi là may mắn của người tu đạo chúng ta. Nếu không thì tình hình của chúng ta chỉ sợ càng thêm phần gian nan!” .
“Ngoại trừ Thi Quỷ Thú, còn có một sinh vật giống Thiết Dực Ma Điểu mà chúng ta đã từng thấy lúc trước. Chúng được gọi chung là Ma Linh Thú, là sinh vật chỉ ở Ngũ Hành Giới mới có, nhưng về bản chất so với những linh thú mà chúng ta đã biết cũng không khác nhau là mấy. Tuy nhiên, chúng có thể cắn nuốt một số lượng lớn Thi Quỷ Thú, vì vậy phát sinh biến hóa kinh người, so với linh thú thông thường thì mạnh mẽ và hung ác hơn nhiều. Không chỉ những người tu đạo chúng ta phải đối mặt với sự công kích điên cuồng của bọn chúng, mà ngay cả một số Thi Quỷ Thú cũng trở thành cao lương mỹ vị của chúng! Đương nhiên, cũng có một phần nhỏ Ma Linh Thú bị đám Ma Nhân khống chế. Tuy nhiên việc này không có gì đáng ngại, bởi vì cũng giống như bọn chúng, người tu đạo cũng có thể thu phục Ma Linh Thú!” .
“Cho nên, nói tóm lại, ở Ngũ Hành Giới này tổng cộng có thể chia ra thành bốn thế lực. Đầu tiên là người tu đạo chúng ta, trước mắt đang ở giai đoạn phòng thủ, phạm vi có thể khống chế chỉ nằm trong khu vực hai tòa thành, những khu vực khác chỉ có thể phái ra Thú Ma Doanh quy mô nhỏ tiến hành dò xét! . . .”
“Tiếp theo là Ma Nhân. Hoàn cảnh của bọn chúng so với người tu đạo chúng ta tốt hơn chút xíu. Tuy nhiên cũng chẳng khá hơn là bao, bởi vì bọn chúng chỉ có thể điều khiển Thi Quỷ Thú tiến hành công kích, mà Thi Quỷ Thú tập trung theo nhóm lớn lại hấp dẫn một lượng lớn Ma Linh Thú đến kiếm ăn. Ngoài ra, bọn chúng còn có một điểm hạn chế, chính là Ma Nhân không có cách nào xuyên qua vòng xoáy không gian, cho nên chỉ có thể phái ra số lượng lớn Thi Quỷ Thú tiến hành công kích. Tình trạng này chắc hẳn ngươi đã từng thấy qua. Toàn bộ cánh đồng hoang vu nằm ở khu vực cực tây, nơi đâu cũng có Thi Quỷ Thú đang hoạt động náo loạn! . . .”
“Thế lực thứ ba, đương nhiên là Ma Linh Thú. Hiện giờ, chúng được coi là thế lực hùng mạnh nhất ở Ngũ Hành Giới. Chúng khống chế đại bộ phận lãnh thổ của Ngũ Hành Giới. Sự hùng mạnh của bọn chúng đã được khẳng định. Ngay cả Ma Nhân cũng phải nhượng bộ lui binh. Tuy nhiên, dưới tình huống bình thường, lũ Ma Linh Thú cực kỳ hùng mạnh này cũng không chủ động rời khỏi khu vực của mình để tiến hành công kích. . .”
“Về phần thế lực thứ tư, chính là những con Thi Quỷ Thú đã tiến giai thành công thành Thi Vương, Thi Yêu, Thi Ma. Những con vật này là đáng sợ nhất. Bất kể gặp phải người tu đạo chúng ta hay là Ma Nhân, chúng đều bất chấp tất cả tiến hành công kích, vì vậy mới nổi danh là khó đối phó.Tuy vậy, vẫn còn may, chỉ cần không chủ động công kích hoặc tiến vào phạm vi hoạt động của chúng, sẽ không có vấn đề gì!” .
“Đó là tình hình căn bản nhất của Ngũ Hành Giới. Mà ý nghĩa của việc chúng ta hiện diện ở nơi này chính là, dùng cả cái mạng nhỏ của mình để mạo hiểm tìm kiếm cho bằng được Ngũ Hành thạch có phẩm giai càng cao càng tốt cùng với các tài liệu tu tiên, hơn nữa, còn phải đồng thời đảm nhiệm trọng trách tiến về phía trước tìm kiếm những giới khác!” .
“Những giới khác? Ý ngươi là gì?” .
Phong Nhược nghe đến đây, có chút sững sờ. Trước đây, trong các loại sách cổ tu tiên hắn đã từng xem qua, chỉ miêu tả đến hai giới là Thương Ngô giới và Ngũ Hành Giới mà thôi. Nhưng ngày trước, Bạch Cốt Mộc Yêu và Cửu Huyền Thanh Điểu đều đã loáng thoáng nhắc tới sự tồn tại của sáu giới. Ban đầu hắn cũng chỉ bán tín bán nghi, không ngờ hôm nay gã Thạc Thử này cũng nhắc tới chuyện có liên quan đến sự việc này.
“Hắc hắc! Còn có ý gì nữa, ngươi không thấy Ngũ Hành Giới rất kỳ quái sao? Bầu trời rõ ràng lại có ánh trăng mang năm màu sắc khác nhau, ngươi có biết năm loại màu sắc này đại biểu cho cái gì không? . . .”
“Năm loại màu sắc? . . .” Phong Nhược đột nhiên kinh hoảng. Ánh trăng có năm loại màu sắc hoàn toàn khác nhau hiển nhiên là vô cùng kì quái. Nếu màu vàng thẫm trong đó đại biểu cho thuộc tính kim, như vậy màu xanh lục phải đại biểu cho thuộc tính mộc, màu ghi là thuộc tính thủy, màu tím sẫm là thuộc tính hỏa, màu vàng tối là thuộc tính thổ. Nhưng chuyện này có liên quan gì chứ?
“Được rồi! Nhìn cũng biết ngươi không thể suy đoán ra được. Chuyện này, thực ra là một câu hỏi chưa có lời giải đáp của tu tiên giới chúng ta từ rất lâu rồi. Không ai biết chân tướng ra sao, cho nên có rất nhiều suy đoán. Tuy vậy, trong đó có một suy đoán đáng tin cậy nhất, chính là số thế giới mà những người tu đạo chúng ta có thể đi tới, có thể là sáu!” . Thạc Thử nói đến đây, nhơn nhơn đắc ý, chìa một tay ra trước mặt Phong Nhược, ý tứ thế nào không cần nói cũng biết.
Tuy nhiên, lúc này Phong Nhược đang cấp bách muốn biết rõ suy đoán này đến tột cùng là cái gì, cũng không thèm tính toán thiệt hơn với gã, không chút đắn đo ném nốt một ngàn viên Ngũ Hành thạch hạ phẩm cuối cùng của mình cho hắn.
Sau khi thu hồi số Ngũ Hành thạch này, Thạc Thử mới nói tiếp: “Đây có thể coi là truyền thuyết về sáu giới! Ngươi sinh ra và lớn lên ở Thương Ngô giới, có lẽ vẫn luôn luôn khó hiểu vì sao Ngũ Hành thạch thuộc tính mộc ở đó lại chiếm đa số? Mà Ngũ Hành thạch thuộc tính khác lại ít đến mức thảm thương. Vậy thì, hiện tại ta có thể nói cho ngươi biết, đó là vì Thương Ngô giới của chúng ta thực chất là một cái thế giới thuộc tính mộc!” .
“Thế giới thuộc tính mộc? .” Trong lòng Phong Nhược mãnh liệt xáo trộn, rất nhiều nghi vấn trước đây bỗng nhiên được giải đáp. Thì ra là như vậy, chẳng trách Mộc Yêu lại nói Thương Ngô giới thực ra là thế giới của bọn hắn, chẳng trách trong Thương Ngô giới chỉ có Tiên Thiên Mộc Sát tồn tại, chẳng trách Ngũ Hành thạch thuộc tính mộc lại hoàn toàn chiếm đa số!
Thạc Thử dường như rất đắc ý trước biểu hiện khiếp sợ của Phong Nhược, tiếp tục nói: “Tuy hiện tại chúng ta vẫn không thể kiểm chứng, nhưng hoàn toàn có thể suy đoán ra được: cái mặt trăng đang chiếu ra ánh sáng màu xanh lục trên đầu chúng ta, có lẽ chính là Thương Ngô giới, còn cái chiếu ra màu tím sẫm thì là Yêu Ma Giới! Bởi vậy, hoàn toàn có thể suy đoán ra, ngoại trừ Ngũ Hành Giới, Thương Ngô giới và Yêu Ma Giới, có thể còn có ba giới chúng ta chưa phát hiện ra! Mà tận cùng con đường mà ba giới này phát triển, rất có thể là Ngũ Hành Giới Chí Tôn!” .
“Ngươi có biết vì sao Ma Nhân và người tu đạo chúng ta lại chém giết lẫn nhau không ngừng nghỉ? Là vì Ngũ Hành thạch sao? Là vì những tài liệu trân quý sao? Sai! Ngũ Hành thạch chẳng đáng là gì! Thứ mà chúng ta tranh đoạt với nhau, là con đường tiến tới ba thế giới còn lại. Bởi vì ai cũng biết, người nào có thể tìm được cái lối đi này đầu tiên, chẳng khác nào đã nắm được một thế giới hoàn toàn mới. Sức hấp dẫn như thế, ngươi, ta, tất cả người tu đạo thậm chí cả Ma Nhân, không một ai có thể cự tuyệt!” .
“Đương nhiên, đây cũng chỉ là một suy đoán. Ngàn vạn năm qua, vẫn không có ai phát hiện ra manh mối con đường đi tới ba thế giới kia. Hơn nữa, có ai mà biết được bên trong ba thế giới đó ẩn chứa cái gì? Có lẽ là giống như người tu đạo chúng ta, cũng có lẽ là còn đáng sợ hơn cả Ma Nhân!.”
Sau khi nghe Thạc Thử nói xong, Phong Nhược hoàn toàn chìm vào suy tư. Thực ra, đến lúc này hắn cũng đã tin tưởng vài phần, phỏng đoán này rất có thể là chính xác.