Phong Lưu Tổng Tài

Chương 8: Tìm hiểu hệ thống


Đọc truyện Phong Lưu Tổng Tài – Chương 8: Tìm hiểu hệ thống

Tiếng động ầm ĩ khiến cho dưới nhà mấy cô hầu đang làm dáng dọn dẹp hoảng sợ, vội vã chạy lên phòng, trông thấy cảnh tượng bên trong liền kinh hãi hỏi thăm.

“Có chuyện gì thế cậu chủ?”

Xoa xoa nắm tay vẫn hoàn hảo, không có một vết trầy xước, Dongwon liền tùy tiện trả lời.

“Không có gì, tường cũ quá nên bị vỡ thôi. Nước tắm đã chuẩn bị xong chưa?”

“A.. Đã xong, thưa cậu chủ..”

Đối với lời nói của Dongwon, đám cô hầu đương nhiên không tin, nhưng cũng tự giác im lặng, dù sao bọn hắn chỉ là phục vụ, chủ nhân làm gì còn chưa tới phiên bọn họ có ý kiến.

“Được rồi, tìm người tu sửa nơi này một chút..”

Dongwon quăng lại một câu, đoạn đi tới phòng tắm, dự định tẩy rửa đi dịch nhờn trên người vô cùng khó chịu.

Nằm ngâm mình trong dòng nước nóng, hắn liền không tự chủ được nhớ tới cảnh tượng đêm qua, khi Seyeon giúp mình tắm rửa, những ngón tay thon thả của cô nàng lả lướt trên người hắn..

Lắc lắc đầu xua đi mấy cái ý nghĩ không trong sáng, Dongwon liền nhắm mắt lại, tâm thần mặc niệm, ý thức hắn tiến vào không gian kỳ lạ gọi là “kho đồ” cất chứa quyển Đại mộng đế kinh kia.

Nhìn xem quyển sách đen thùi lùi này, Dongwon âm thầm buồn bực.

“Hệ thống, thứ này phải tự mình luyện à, không trực tiếp xài được như Song tu đoạt thần pháp sao?”

“Có thể, chỉ cần ký chủ tiêu hao điểm ngưỡng mộ.” Hệ thống rất nhanh đáp lại.

“Bao nhiêu?”

“5000 điểm.”

“Tao đang có bao nhiêu điểm?”


“Ký chủ mặc niệm “kiểm tra cá nhân” liền có thể biết.”

Dongwon dựa theo lời hệ thống nói, một cái ý nghĩ vừa động, trước mắt hắn giao diện biến đổi, trở thành một cái màn hình ánh sáng điện tử, ngoài ảnh chân dung của hắn ra còn lại lúc nha lúc nhúc chữ.

“Ký chủ: Lee Dongwon.

Tuổi: 19.

Thân phận: Con trai trưởng nhà họ Lee, cha là Lee Jong Suk, mẹ là…

Cấp độ: 15.

Điểm ngưỡng mộ: 629.

Vật phẩm: không.

Công pháp tu luyện: Song tu đoạt thần pháp.

Chỉ số cá nhân: Sức mạnh (50) Nhanh nhẹn (50) Trí lực….”

….

Dongwon lười nhác đọc hết, hắn chỉ tạm thời nắm bắt những thứ cơ bản, ví dụ điểm ngưỡng mộ hiện có của hắn chỉ là 629 điểm, còn có cấp độ 15, đây là ý gì.

Không phải luyện khí trúc cơ mấy tầng gì đó mới đúng bài hay sao??

“Thế giới này có nhiều loại hình tu luyện, tu tiên chỉ là một trong số đó, hệ thống số liệu hóa cấp độ để giúp ký chủ có thể có khả năng đo đếm với những sinh vật khác..”

“Sinh vật khác?” Dongwon nhạy cảm nắm bắt, lẽ nào thế giới này còn có thánh thần yêu ma??

“Đúng thế!”


Hệ thống băng lãnh đáp, sau đó giọng nói vậy mà hiếm thấy trở nên ôn hòa hơn.

“Ký chủ có muốn tiêu hao điểm ngưỡng mộ để học Đại mộng đế kinh không?”

“Cút cút, không thấy tao được có tí điểm à?” Dongwon bực tức trả lời, hắn cũng muốn học đấy chứ, nhưng mấu chốt là không có đủ điểm, hắn hoài nghi con hàng hệ thống là đang hỏi đểu.

“Ồ. Thật ra hệ thống có thể ghi nợ…”

Vừa nghe hệ thống nói vậy, sắc mặt Dongwon mừng rỡ.

“Còn có chuyện tốt như vậy, sao mày không nói sớm!! Mau cho tao ghi nợ, tao muốn học!!”

“Cút.”

“…”

Xem ra hệ thống này cũng có tính khí, Dongwon dây dưa một hồi cũng không khiến nó đổi ý, điều này càng khiến hắn hoài nghi con hàng hệ thống chỉ thuận miệng nói vậy để làm hắn hi vọng rồi lại thất vọng, chứ nó không hề cho phép ký sổ.

Cũng đúng, hệ thống hàng cao cấp chứ có phải đánh lô đánh đề éo đâu mà đòi nợ.

Tự cho là đã suy nghĩ thông suốt, Dongwon cũng không tiếp tục nhì nhằng ở vấn đề này, mà bắt đầu giao lưu chuyện khác.

Lúc này hắn mới biết được, quả nhiên điểm ngưỡng mộ còn có thể dùng vào rất nhiều việc, tựa như mua sắm trong “cửa hàng”, tăng lên các loại chỉ số cấp độ, hay dùng để kích hoạt một số chức năng đặc thù.

“Mở ra cửa hàng.”

Tạm thời không có hứng thú gì khác, Dongwon liền mang theo chút điểm ngưỡng mộ ít ỏi của mình, tiến vào một cái giao diện hoàn toàn mới khác.

Nếu so sánh với không gian “kho đồ”, không gian “chỉ số cá nhân”, thì không gian “cửa hàng” có thể nói là ở một cái đẳng cấp hoàn toàn khác biệt hẳn.


Bên kia là một gian lều cỏ, bên này là khách sạn năm sao.

Bốn phía lộng lẫy hoàng kim tán loạn, đèn hoa lộng lẫy tung bay, một cảm giác giàu sang phú quý ập đến, rất kích thích tâm thần người khác, khiến cho ai nhìn vào cũng cảm giác giá trị bản thân nâng lên.

“Thật là thiên vị, đoán chừng con hàng hệ thống này cố ý để kích thích dục vọng tiêu xài của mình đây mà.”

Dongwon bực bội nghĩ, người đều có tâm lý chung, nếu tiến vào một nơi vô cùng sang trọng mà lại tay không đi ra, vậy liền lộ vẻ bản thân vô cùng nghèo nàn rồi.

Ý niệm vừa mới xâm nhập cửa hàng, liền tiến vào một không gian khác biệt, từng dãy những cửa hàng cao vút xuất hiện trước mắt hắn, ở mỗi cửa hàng đều có hai em loli ngực bự ăn mặc phục vụ hở hang gợi cảm đứng đó, mỉm cười thân thiết.

“Tới đê anh ơi.!!”

“Pháp bảo, pháp bảo đê..”

“Đan dược thần cấp, thuốc tăng cường sinh lý nam giới, cái gì muốn có đều có, không muốn cũng có..”

“Chơi em.. ý lộn, mua em đi anh ơi..”

Ý niệm tiến tới gần, mấy em gái loli kia vậy mà còn biết lên tiếng chào hàng, khiến Dongwon trong nhất thời cho rằng bản thân tiến nhầm hang ổ đa cấp.

“Mẹ kiếp, con chó hệ thống thật là ép thúc người khác mà. Bất quá ta thích…”

Vốn chỉ mang tâm tư xem một chút, lúc này dưới sự thịnh tình của mấy em gái loli, Dongwon mỗi cái cửa hàng đều đi dạo quanh mấy lần, trái một em phải một em kẹp lấy, nhìn ngắm đủ loại vật phẩm thần kỳ hiếm lạ.

Điểm ngưỡng mộ một chút liền đã tiêu hết, nhưng mấy em gái loli nhiệt tình không giảm, ríu ra ríu rít giới thiệu, tựa hồ biết chắc vị khách này sẽ không chỉ đến một lần.

Cho đến lúc rời khỏi giao diện “cửa hàng”, Dongwon cũng không nhớ nổi bản thân đã mua thứ gì, chỉ nhớ xung quanh toàn bưởi là bưởi, cùng với vô số thứ thần kỳ mà hắn ao ước không thôi.

Tựa như gậy như ý, hỗn thiên lăng trong Tây du ký mà hắn đã xem qua, cửa hàng này cũng có bán, giá cả còn mẹ nó không phải dành cho con người, động một chút là mấy triệu điểm.

“Xem ra về sau không có việc gì thì không thể tiến vào cửa hàng, nếu không bị lừa tiêu hết tiền lúc nào không biết..”

Mắng một tiếng chó hệ thống gian xảo, Dongwon lúc này mới tỉnh thần lại, lau khô thân người một chút, hắn choàng lấy khăn tắm đi trở về phòng.

Nhìn dàn máy tính siêu khủng cạnh giường, hắn liền dâng lên hứng thú, khởi động máy lên.

Âm thanh ổ cứng khởi động vậy mà không khác gì động cơ ô tô, gầm rú dữ tợn, khiến hai mắt Dongwon phát sáng, thầm khen hàng ngon.


Trong máy của hắn không có gì nhiều, ngoại trừ các chương trình cần thiết ra thì cũng chỉ có tranh ảnh phim Anime cùng với các loại trò chơi, điển hình của một tên đúng chất otaku.

“Ồ, Liên Minh Thần Thoại, đây không phải là Liên Minh Huyền Thoại sao?”

Trông thấy một cái biểu tượng quen thuộc, Dongwon kinh ngạc hô lên, sau đó ấn chuột điểm vào.

Quả nhiên đúng là thế giới song song, có rất nhiều thứ thân quen, khiến hắn càng thêm nhớ đến một nơi gọi là Việt Nam, nơi có trà đá thuốc lào, nơi đám trẻ ăn pate uống sting, nơi qua đường cũng là một môn học vấn thâm sâu, nơi trộm chó.. à mà thôi..

“Trên bản đồ thế giới này cũng có Đại Việt, xem ra có thời gian mình phải đến đó..!”

Khóe môi bất giác câu lên nụ cười, Dongwon bắt đầu tiến vào trò chơi, dự định thư giản giải trí một hồi.

Đăng nhập, tìm trận, hắn làm rất thuần thục, một phần đã có ký ức sẵn, một phần là trò chơi này cơ hồ giống như Liên Minh Huyền Thoại, đến cả giao diện cũng giống y hệt.

Chọn tướng Yaosu, pick lock một giây.

Tự tin gõ chữ “Game này tao gánh.”

Vào trận hung hăng khoe thông thạo.

Như một thói quen, Dongwon thuần thục mau lẹ làm tất cả việc này rất hoàn mỹ, tìm không ra một tia khuyết điểm.

“Game thủ dị giới, ta tới đây!”

Cười to ngạo nghễ, đoạn hắn bắt đầu múa phím như bay, ngón tay lưu lại một chuỗi tàn ảnh, nếu có một cái cao thủ võ lâm xuất hiện lúc này, nhìn tốc độ tay của hắn cũng chỉ có thể quỳ bái chịu thua.

Thời gian chậm trôi.

Mười lăm phút sau.

“Team ngu vê lờ. Ép ép đi!”

Dongwon chán ghét nói, sau đó không đợi đồng bạn phản ứng, hắn trực tiếp vứt bỏ chuột cùng bàn phím, lãnh khốc đi ra khỏi phòng, lưu lại một cái màn hình ảm đạm tối tăm, nơi góc trên phải có một chuỗi số.

0/17/5.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.