Đọc truyện Phong Lưu Chân Tiên – Chương 580: Gặp lại Long Uyên
Ngồi một chỗ suy đoán cũng vô ích, Dương Thiên sử dụng bí pháp mà Long Ngạo Thiên đã đưa cho hắn hóa thành một con Thiên Long, khống chế tu vị ở mức Phân Thần hậu kỳ rồi âm thầm gia nhập vào trong đám Thiên Long kia. Dương Thiên chọn một con Thiên Long gần nhất, tu vị Phân Thần trung kỳ, trực tiếp dùng huyễn thuật bắt hắn nói ra một chuyện.
Tu vị tên này chỉ thuộc tầng chót nên cũng không biết được quá nhiều thông tin cơ mật. Bất quá không quan trọng, Dương Thiên chỉ cần biết những thứ cơ bản, về phần chuyện quan trọng hơn hắn có thể tự mình tìm hiểu.
Theo như những gì tên này biết được, cách đây không lâu con gái của Long Chiến Thiên, tộc trưởng đương nhiệm của Long Tộc sau khi đến Tàn Long Sơn Mạch thực hiện một nhiệm vụ đã phát hiện ra đám ngoại lai kia đang âm thầm thực hiện một âm mưu gì đó. Vì chuyện này rất nghiêm trọng nên chỉ có các tộc trưởng và vài thành viên chủ chốt biết được. Long Chiến Thiên rất nhanh đưa ra quyết định, trực tiếp phái ra ba tên Độ Kiếp kỳ tiến vào bên trong âm thầm điều tra.
Kết quả thật sự khiến người khác bất ngờ, ba tên Độ Kiếp kỳ không có một ai trở lại. Chín phần mười là đã bị giết chết hoặc giam giữ bên trong Tàn Long Sơn Mạch. Long Chiến Thiên vô cùng phẫn nộ, mặc kệ những gì Long Tích Nguyệt báo lại có đúng sự thật hay không, hành động của đám ngoại lai kia đã khiêu khích tôn nghiêm của hắn. Long Chiến Thiên triệu tập hội nghị ngũ tộc, sau khi thương lượng, bọn họ đều cho rằng đây là vấn đề rất nghiêm trọng, có thể ảnh hưởng đến vận mệnh của toàn bộ Long Tộc. Chuyện gì đến cuối cùng cũng sẽ đến, Long Chiến Thiên cùng những tộc trưởng khác đều đồng ý phát động tấn công, bóp nát âm mưu của đám ngoại lai kia từ trong trứng nước.
Thế nhưng tấn công Tàn Long Sơn Mạch nào phải chuyện đơn giản. Đám ngoại lai kia tuy so với quá khứ đã yếu đi khá nhiều thì vẫn còn những cường giả còn sót lại từ xa xưa. Bên trong Tàn Long Sơn Mạch lại là địa bàn của bọn hắn, vô số cạm bẫy, trận pháp, long văn bí thuật đang chờ đợi ngũ tộc tiến vào. Ngũ tộc rất mạnh, nhưng đại đa số cường giả từ trận chiến trước kia đã phi thăng hoặc chết đi, số ít còn lại đều quyết định bế quan không màn đến sự đời. Trừ khi Long Giới đại nạn lâm đầu, đối mặt với nguy cơ tồn vong bọn họ mới hiện thân ra tay.
Vì vậy, Long Chiến Thiên cùng những vị tộc trưởng kia không vội vã ra tay. Bọn hắn vạch ra kế hoạch cụ thể, sau đó bắt đầu tập trung lực lượng tại Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc. Thiên Long Tộc đã bắt đầu chia thành từng nhóm thế này di chuyển đến Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc từ một tháng trước. Tính toán sơ bộ đây đã là gần bốn phần mười lực lượng của bọn họ. Tất nhiên, sẽ không có tộc nào lấy ra toàn bộ sức mạnh, bọn họ vẫn phải giữ lại một phần, tránh cho những tộc khác có ý đồ xấu.
Hiểu được cơ bản mọi chuyện, Dương Thiên nhanh chóng tách ra. Hắn muốn đến Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc nhưng không thể đi cùng với đám người này. Nếu ngũ tộc tề tụ tại đó, vậy khả năng Long Ngạo Thiên cũng xuất hiện là rất cao. Hiện tại hắn và tên kia vẫn đang lợi dụng lẫn nhau, cho nên vẫn dè chừng một chút thì tốt hơn. Âm thầm theo sau, quan sát trận chiến này mới là quyết định đúng đắn, nói không chừng có thể nhân lúc cháy nhà hôi của, đoạt được vài thứ có giá trị. Xem ra tạm thời vẫn chưa thể đến gặp Long Tích Nguyệt, chỉ là không biết nàng có tham gia vào trận chiến này hay không?
Tìm đến một tòa thành nhỏ cách trung tâm Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc không xa, Dương Thiên thuê một căn phòng kiên nhẫn chờ đợi. Mấy ngày tiếp theo, liên tục có những thành viên từ những tộc khác thuộc về ngũ tộc kéo đến đây. Đúng mười ngày sau, từ phía Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc liên tục vang lên những tiếng long ngâm. Tiếp theo đó, một tràn cảnh vô cùng chấn động xuất hiện trong mắt những người trong những tòa thành lân cận.
Hàng ngàn hàng vạn Long Tộc thuộc ngũ tộc đồng loạt bay ngang qua bầu trời. Khí thế do bọn hắn thả ra khiến mặt đất rung chuyển, những kẻ tu vị yếu hơn ở dưới không chịu nổi mà quỳ rạp xuống đất. Từng cột hỏa diễm, băng tuyết, gió lốc… từ miệng bọn chúng phóng ra khiến thiên không rực rỡ đủ loại màu sắc.
Dương Thiên biểu lộ khí tức ở mức Nguyên Anh kỳ nên không bị bất kỳ ai chú ý. Hẳn lẳng lặng đứng ở một bên quan sát, chờ đám long tộc kia đi xa mới âm thầm đuổi theo. Chỉ là có một điểm Dương Thiên vẫn không hiểu, nếu muốn tấn công thì cứ tấn công, cần gì phải khua chiêng gióng trống như vậy. Hơn nữa tốc độ di chuyển còn rất chậm, lẽ nào để cho đối phương có thời gian chuẩn bị hay sao?
Tuy nói những tên long tộc bên trong Tàn Long Sơn Mạch bị vậy khốn không thoát ra được, nhưng nếu nói bọn hắn không có nội gián lén lút quan sát cử động của ngũ tộc rồi báo lại Dương Thiên chắc chắn sẽ không tin. Là người lãnh đạo, Long Chiến Thiên hay Long Ngạo Thiên đương nhiên cũng biết điều này. Chẳng lẽ đây chính là kế hoạch của bọn hắn?
Số lượng Long Tộc quá lớn, tốc độ lại chậm, phải mất hơn 2 tháng mới đến được bên ngoài Tàn Long Sơn. Tiếp đó, bọn hắn chia thành từng nhóm nhỏ, mỗi nhóm khoản chừng 30 đến 40 người do những thành viên đạt đến Hợp Thể hoặc Đại Thừa dẫn đầu tiến vào bên trong.
Cách làm này khá hợp lý, Tàn Long Sơn khiến linh lực của Long Tộc bị phong bế, như thế này sẽ hạn chế được những rủi ro có thể gặp phải. Nhìn đám long tộc này cẩn thận chậm rãi đi vào, Dương Thiên trực tiếp sử dụng linh lực phóng đi, chỉ trong chớp mắt liền vượt qua Tàn Long Sơn.
Vừa tiến nhập vào bên trong trận pháp, mặt Dương Thiên lập tức đen lại. Hắn đưa tay xoa trán, bất đắc dĩ nói:
– Tại sao gần đây vận khí của ta lại tệ đến như vậy. Ta vẫn nghĩ rằng mình ăn ở rất tốt a.
Đáp lại lời Dương Thiên là vô số ánh mắt mang theo sát khí tập trung vào hắn. Trước mặt Dương Thiên lúc này là hàng ngàn tên Long Tộc đang phẫn nộ, linh lực trong cơ thể dân trào, bất cứ lúc nào cũng có thể phát động công kích. Bọn hắn còn chưa ra tay chỉ có một lý do, đó là vì kẻ đứng đầu vẫn chưa ra lệnh. Một lão giả chậm rãi bay lên, đứng đối diện Dương Thiên ở một khoảnh cách khá xa, giọng nói mang theo sự phẫn nộ cùng sát khí mãnh liệt:
– Ngươi còn dám trở lại đây?
Dương Thiên thản nhiên:
– Có gì mà không dám trở lại. Lão già ngươi đã lớn tuổi nhưng thân thể vẫn còn khỏe mạnh hơn ta tưởng, lần trước không chơi chết được ngươi thực sự đáng tiếc.
Lão giả này chính là một trong hai người canh gác Long Mộ lần trước đã truy sát Dương Thiên. Vốn dĩ bọn hắn đã quyết tâm cả đời thủ hộ Long Mộ cho đến khi phi thăng. Thế nhưng lần này ngũ tộc trở lại tấn công, bọn hắn không còn cách nào khác ngoài việc ra mặt. Oán hận từ hàng chục vạn năm trước, hiện tại chính là cơ hội để trả lại cả vốn lẫn lời. Bọn hắn đều biết tin ngũ tộc khi nào sẽ tiến vào vì vậy đã bố trí người đợi sẵn, tiên hạ thủ vi cường. Chỉ là thực sự không ngờ đến, người đầu tiên xuất hiện lại là Dương Thiên.
Nhớ lại mối nhục nhã lần trước lão giả nộ khí xung thiên. Cả cuộc đời hắn trải qua hàng trăm ngàn trận chiến, thắng có thua có, nhưng chưa có lần nào ủy khuất như lần đó. Đường đường là Độ Kiếp Ngũ Chuyển lại bị một tên Đại Thừa kỳ đánh đến không có sức hoàn thủ. Đã như vậy, tên kia trước khi bỏ đi còn dùng một thứ pháp thuật rất kỳ lạ khiến hắn cùng đồng bạn chịu không ít đau khổ. Tất cả những chuyện đó, hôm nay lão giả muốn Dương Thiên phải gánh chịu gấp hàng trăm lần. Hắn dùng linh lực ra lệnh cho những thành viên ở phía sau:
– Tên này là của ta, các ngươi không được xen vào. Các ngươi tiếp tục nhiệm vụ của mình, tuyệt đối không được để bất kỳ tên tộc nhân của Ngũ Tộc nào vượt qua.
Đám Long Tộc kia đồng thanh hô lên:
– Tuân lệnh.
Khẽ gật đầu, lão giả quay lại nhìn thẳng vào Dương Thiên:
– Hôm nay nếu ta không lột da rút gân ngươi, lão tử từ nay về sau không gọi là Long Uyên nữa.
Dương Thiên gật đầu:
– Ngươi nói không sai. Sau hôm nay ngươi sẽ không gọi là Long Uyên nữa. Bởi vì người chết thì không cần gọi tên.