Đọc truyện Phong Lưu Chân Tiên – Chương 579: Trở về Long Giới
Hai thứ mang theo sức phá hoại khủng bố va chạm vào nhau. Khác với những lần trước, Dương Thiên cùng Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm liên tục bị đẩy lùi. Hai tay hắn nắm chặt Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm, thân thể lùi nhanh về phía sau. Đến khi chỉ còn cách kết giới một đoạn ngắn, Dương Thiên đột nhiên hét lớn. Một tia sét màu đen từ bên trong Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm tràn ra, bao phủ lấy thân kiếm.
Dương Thiên dùng sức đè mạnh, từng tiếng răng rắc không ngừng phát ra. Tiếp theo đó, Thiên Âm giới thu nhỏ trực tiếp bị cắt thành hai nửa rồi nổ tung. Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm vẫn còn dư lực, mạnh mẽ chém lên bề mặt kết giới khiến nó bắt đầu có rung chuyển.
Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm trở lại hình dạng bình thường, tay cầm kiếm của Dương Thiên có chút run rẩy, gang bàn tay của hắn có rất nhiều vết rách, máu tươi chảy ra ướt đẫm. Không phải vô ý như những lần trước, lần này Dương Thiên thực sự đã bị thương. Tuy rằng khối thân thể này chỉ là vỏ bọc do Nhược Hy tạo ra, nhưng khi nó bị thương, thân thể cùng linh hồn ẩn sâu bên trong cũng sẽ chịu ảnh hưởng ít nhiều. Bất quá, chút vết thương này không ảnh hưởng nhiều với Dương Thiên, hắn ngẩn đầu lên nhìn Nhạc Hiên:
– Quả nhiên rất mạnh. Nếu ngươi tu luyện được bí pháp này một cách hoàn chỉnh, nói không chừng hôm nay ta sẽ thất bại. Tất nhiên, trong trường hợp đó, kẻ phải chết vẫn là ngươi.
Những lời Dương Thiên nói đều là lời thật lòng. Nếu bí pháp này hoàn chỉnh, đừng nói là Hoành Không, cho dù là Liệu Nguyên cũng không thắng được nó. Trừ phi dùng đến kiếm thứ 3. Thế nhưng với tình trạng của Dương Thiên hiện tại, muốn dùng kiếm thứ 3 vẫn là quá sức, tối thiểu phải khôi phục đến Độ Kiếp Thất Chuyển mới có thể sử dụng được.
Nếu chuyện đó xảy ra, Dương Thiên chỉ còn cách sử dụng một trong hai con bài tẩy hiện tại của hắn, Hắc Thiên Thần Lôi và Sinh Mệnh Thế Thân. Bất kể là cách nào, sử dụng đến một trong hai thứ kia liền đồng nghĩa với việc Dương Thiên chấp nhận thất bại. Ngược lại, người phải chết chắc chắn vẫn là Nhạc Hiên.
Nói đi cũng phải nói lại, tu vị Độ Kiếp Nhị Chuyển đã có thể sử dụng Chí Tôn Pháp Thân cùng Tam Thiên Bí Pháp, cho dù là trực hệ đệ tử hay con cháu của đám Bán Tiên trên Tiên Giới cũng đừng mong làm được. Nếu nói thân phận thực sử của Dương Thiên là Chân Tiên là một thứ gì đó rất đáng sự, Nhạc Hiên trong mắt hắn cũng không hề thua kém là bao. Suy xét kỹ một chút, Hủy Diệt trọng thương, Nhược Hy ngủ say, Âm Dương hai vị Chân Tiên đã hợp nhất với Hủy Diệt, vẫn còn sót lại năm vị Ngũ Hành Chân Tiên.
Theo như những gì Hủy Diệt đã nói, năm người bọn hắn đã thi triển siêu cấp Mộng Thuật, tiến vào giấc mộng để tìm hiểu quá trình hình thành, quy luật của thế giới này. Bất quá, đây đều là lời từ một phía của Hủy Diệt. Biết đâu trong năm người bọn họ có ai đó cũng lựa chọn cách như Dương Thiên, tiến vào luân hồi, tự mình thể nghiệm thế giới này. Đây không hoàn toàn là suy đoán vô căn cứ, bởi vì lần đầu gặp Nhạc Hiên, Dương Thiên đã cảm thấy tên này có một cái gì đó rất khác lạ. Hiện tại, Dương Thiên đã xác định được, đây là cảm giác quen thuộc, hắn và Nhạc Hiên chắc chắn đã biết nhau từ rất lâu, chỉ là bạn hay thù thì chưa rõ.
Lúc này Nhạc Hiên đang lơ lững giữa không trung. Không gian bị phá toái sau một đòn kia còn chưa khôi phục, bản thân hắn cũng bị thương rất nặng, không còn sức để tiếp tục tái chiến. Khóe miệng Nhạc Hiên đắng chát:
– Dương Thiên, lần đầu gặp ngươi ta không hề thấy được phần thắng. Cho đến tận lúc này, trải qua vố số khó khăn và gian khổ, luyện thành tuyệt thế thần thông bí pháp, cuối cùng vẫn không thắng được ngươi. Ta thực sự không can tâm.
– Có điều, con người Nhạc Hiên ta sẽ không dễ dàng bỏ cuộc như vậy. Dương Thiên, ngươi là đối thủ lớn nhất cả đời ta, chỉ có đánh bại ngươi ta mới cắt đứt được tâm ma trong lòng, chân chính trở thành cường giả tối cường trong thiên địa. Mục tiêu trước kia của ta là đến Âm Ti Giới, đoạt lấy vị trí đứng đầu. Hiện tại, mục tiêu đó là ngươi.
Nhạc Hiên vừa dứt lời, một viên ngọc châu từ trong người hắn bay ra. Dương Thiên còn chưa kịp làm ra phản ứng gì, ngọc châu đã bay thẳng lên bầu trời, trực tiếp mở ra một khe nhỏ trên kết giới. Nhạc Hiên nương theo ngọc châu đồng thời biến mất. Dương Thiên không ngăn cản, vì hắn biết có ngăn cản cũng vô ích. Thứ kia là Phá Giới Châu, thứ mà Dương Thiên đã từng sử dụng lần trước khi bỏ trốn khỏi tên Vực Ngoại Thiên Ma lợi hại kia. Nhạc Hiên sử dụng thứ này để bỏ trốn đến một vị diện nào đó, Dương Thiên không cách nào theo kịp hắn.
Với thương thế của Nhạc Hiên hiện tại, vượt qua không gian đến một vị diện khác rất nguy hiểm, có thể nói là thập tử nhất sinh. Bất quá Dương Thiên vẫn tin rằng hắn sẽ không sao. Hơn nữa lần sau hai người gặp lại, Nhạc Hiên sẽ còn mạnh mẽ hơn rất nhiều. Mặc kệ quan hệ của hai người trước kia là như thế nào, hiện tại bọn họ là đối thủ. Lần sau gặp lại Dương Thiên chắc chắn sẽ không nương tay. Để lại một kiếm Liệu Nguyên không dùng xem như là lời tạ lỗi vì những chuyện Nhạc Hiên đã gặp phải có liên quan đến hắn đi.
Nhạc Hiên bỏ trốn, đám Vực Ngoại Thiên Ma đang hợp sức tạo thành kết giới cũng vội vã tách nhau ra, mỗi tên phóng về một hướng tìm cách cầu sinh. Dương Thiên tất nhiên sẽ không để bọn hắn dễ dàng chạy thoát. Đám Vực Ngoại Thiên Ma này trong mắt hắn không đáng là gì, thế nhưng nếu để bọn chúng tự do hoạt động sẽ khiến Linh Giới gặp nhiều rắc rối không cần thiết.
Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm vẫy nhẹ, vô số tia sáng màu đen từ thân kiếm phóng ra, chui thẳng vào trong không gian trước mặt rồi biến mất. Từ phía đằng xa có thể nghe thấy vài tiếng kêu gào thảm thiết rồi rất nhanh yên tĩnh trở lại. Hóa giải Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm, Dương Thiên lấy ra vài viên đan dược hắn luôn để dành sẵn trong người để khôi phục lại vết thương. Nghỉ ngơi một hồi, Dương Thiên trên cơ bản đã khôi phục lại như cũ. Hắn dùng thần thức kiểm tra toàn bộ Cực Lạc Cảnh một lượt, xác định không có điều gì bất thường mới rời đi.
Mọi chuyện tại Linh Giới trên cơ bản đã ổn. Về phần Liệt Viêm Kình Dương Thiên cũng không cần lo lắng. Tên kia hành sự kín kẻ, tu vị không tệ, hẳn là không gặp phải chuyện gì. Dương Thiên quyết định trở lại Long Giới, thời gian vẫn còn khá sớm, không cần gấp gáp tìm đến Thiên Long Tộc. Nơi Dương Thiên muốn đi là Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc. Dù chỉ là danh nghĩa, hắn và Long Tích Nguyệt đã có hôn sự, không thể để cô vợ mới cưới này phải cô đơn một mình như vậy được.
Dương Thiên đã để lại Phá Thiên ở Long Giới, chỉ cần dựa vào mối liên kết giữa hắn và nó để quay về, không cần tốn công thông qua Thiên Long Bí Cảnh như lần đầu tiên. Vận khí lần này không tệ lắm, Dương Thiên một đường thuận lợi về được Long Giới, không gặp phải Không Gian Bạo Phong hay Không Gian Loạn Lưu. Dù sao hiện tại hắn cũng không còn Thái Hư Luyện Thần Đỉnh bảo vệ.
Nghĩ đến đây, Dương Thiên suy tính có nên tìm một món pháp bảo phòng ngự hay không. Trước nay hắn vẫn quen lấy công bù thủ, dựa vào những thần thông cùng pháp bảo công kích cực mạnh tiêu diệt kẻ thù trong thời gian ngắn. Nhưng hiện tại nhìn lại, Dương Thiên thiếu khuyết nhất chính là mặt phòng thủ. Chỉ có giữ cho mình không bị thương mới đảm bảo tu vị không bị rơi xuống. Trước kia Dương Thiên cũng có lưu giữ vài thần thông loại phòng ngự, uy lực không hẳn quá cao nhưng có thể sử dụng được thêm một thời gian nữa. Vậy thì, thứ hắn cần lúc này là một món pháp bảo phòng ngự mạnh mẽ.
Long Tộc giàu có, hắn lại là con rể của tộc trưởng Long Chiến Thiên. Không tận dụng cơ hội này vơ vét thật là có lỗi với bản thân. Dương Thiên theo vết nứt hư không quay trở lại Long Giới, xuất hiện bên ngoài trung tâm Thiên Long Tộc.
Vừa mới hiện thân, Dương Thiên lập tức thi triển Liễm Khí Thuật núp vào một gốc cây gần đó. Phía trên cao, một đàn cự long của Thiên Long Tộc đang sử dụng long hình bay qua. Số lượng ước tính lên đến hơn trăm con, tu vị thấp nhất cũng là Phân Thần kỳ. Dẫn đầu là hai tên Đại Thừa kỳ Thiên Long Tộc mặc trên người chiến y thiết kế đặc biệt, hướng thẳng về phía Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc phóng đi. Chứng kiến toàn bộ một màn này, Dương Thiên từ sau thân cây bước ra, cau mày suy tư:
– Thiên Long Tộc muốn phát động chiến tranh? Lẽ nào Long Ngạo Thiên tìm được cách khắc chế Khốn Long Tiên?