Phong Ấn Tiên Tôn

Chương 10: Thỏ khôn có ba hang


Đọc truyện Phong Ấn Tiên Tôn – Chương 10: Thỏ khôn có ba hang

Tu tiên giả vẫn thờ phụng chuẩn tắc thỏ khôn có ba hang, Liễu Tàn Dương cũng không ngoại lệ, hắn có không dưới hai mươi động phủ, cho dù là động phủ nào cũng chứa rất nhiều pháp bảo, đan dược, Liễu Tàn Dương xưa nay vẫn ôm tâm tính lo trước khỏi họa, không chỉ có hắn, phàm là người đạt đến Nguyên Anh kỳ đều có không dưới mười động phủ.

– Cũng không biết có bao nhiêu động phủ bị công phá rồi.

Liễu Tàn Dương đã bị phong ấn ba ngàn năm, nếu động phủ của mình bị phát hiện ra, chắc chắn sẽ sinh ra chấn động lớn, không chỉ có tu vi Kim Đan đi tham gia náo nhiệt, thậm chí tu sĩ Nguyên Anh cũng sẽ tham gia, dù sao trước khi mình bị phong ấn đã có thanh danh hiển hách, có được vô số bảo vật, phàm là tu tiên giả đều công phá động phủ của người khác, cho dù là Liễu Tàn Dương cũng không ngoại lệ, hắn đã công phá hơn trăm động phủ, thậm chí có mộ táng của cường giả Hóa Thần.

Pháp thuật công kích giai đoạn này quá yếu, chỉ có thể dùng phi kiếm và phù chú đả thương địch thủ, chỉ khi đạt đến Kim Đan kỳ mới có thể vận dụng pháp thuật sát thương lớn, đến Nguyên Anh pháp bảo, pháp thuật đều phát triển rất mạnh, phi kiếm phù chú sẽ rời khỏi sân khấu tranh đấu, lúc này uy lực của pháp bảo và pháp thuật rất lớn, có uy lực di sơn đảo hải, nhưng mà pháp bảo càng dễ sử dụng hơn nhiều, cho nên lúc đối địch đều vận dụng pháp bảo tấn công, nếu không thể thủ thắng sẽ vận dụng pháp thuật đại uy năng, một kích định càn khôn.

Liễu Tàn Dương nhắm mắt, lợi dụng linh khí bàng bạc cảm thụ động phủ của mình.

Một tòa, hai tòa, năm tòa…

Liễu Tàn Dương trước khi bị phong ấn đã bố trí pháp thuật đặc thù, không cần biết Liễu Tàn Dương tu vi bao nhiêu, hắn đều có thể cảm thụ được động phủ của mình.

Sau nửa ngày, Liễu Tàn Dương từ từ mở mắt ra, thời gian ba ngàn năm, hiện tại chỉ chỉ có chín động phủ che dấu sâu nhất còn tồn tại, hơn mười động phủ đã bị công phá, không thể cảm nhận chấn động từ trận pháp truyền đến.

– Không biết có bao nhiêu tu tiên giả bỏ mạng trong đó.


Liễu Tàn Dương cười cười, đây là nụ cười tàn nhẫn, tiến vào động phủ của hắn rất dễ sao? Trong động phủ cơ quan trùng trùng điệp điệp, cuối cùng có công kích sánh ngang uy năng Nguyên Anh kỳ tự bạo, những bảo vật kia cũng tan thành mây khói khi trận pháp nổ tung, kéo theo tính mạng tu tiên giả tiến vào động phủ.

Trừ tìm kiếm động phủ của mình, nội tâm Liễu Tàn Dương còn ẩn giấu suy nghĩ điên cuồng, trước khi bị phong ấn hắn đã chuẩn bị rất lâu, nhưng căn bản không có cơ hội thực hiện, đệ nhất đại phái tu tiên Vô Lượng Môn có một bộ công pháp tên là Hóa Thần Quyết, công pháp này khởi điểm tu luyện phải là Nguyên Anh kỳ, cực hạn đến Hóa Thần Kỳ đại thừa.

Liễu Tàn Dương tu luyện Du Long Quyết là do bản thân sáng tạo ra, nhưng nó chỉ tu luyện đến Nguyên Anh hậu kỳ, về phần công pháp Toái Anh Kỳ, Hóa Thần Kỳ đều không có manh mối.

Công pháp duy nhất có thể đạt đến Hóa Thần Kỳ chỉ có Hóa Thần Quyết, nó tồn tại trong động Phong Kinh Vô Lượng Môn.

Liễu Tàn Dương có suy nghĩ dung nhập vào Vô Lượng Môn, ăn cắp Hóa Thần Quyết, trước khi bị phong ấn hắn không làm được, nhưng hiện tại hắn đã có cơ hội.

Ông…

Đột phá Luyện Khí tầng sáu.

Bình minh ló dạng, thực vật trong tiểu viện được linh khí tẩm bổ nên sinh trưởng rất tốt.

Đẩy cửa phòng ra, Nguyệt Yêu đi ra ngoài, dung mạo thanh tú xuất hiện, chân mày lá liễu, miệng nhỏ anh đào, tuy nàng gần mười tuổi nhưng đã thể hiện tư sắc khuynh thành.

Liễu Tàn Dương đứng trong nội viện, khí chất như tiên, hai chân của hắn hiện giờ còn cách mặt đất một đoạn, hắn đang trôi nổi trên hư không, đây chính là Phù Không Thuật, Liễu Tàn Dương không ngừng rèn luyện pháp thuật của mình.

Trong tiểu viện, Liễu Tàn Dương đối mặt với Nguyệt Yêu.

– Sư phụ tại thượng, xin nhận đồ nhi cúi đầu.

Cái cúi đầu này đại biểu nội tâm Nguyệt Yêu thừa nhận Liễu Tàn Dương là sư phó của mình.

– Đồ nhi ngoan, đến đây, vi sư truyền thụ tiểu pháp thuật cho ngươi.

Liễu Tàn Dương ngoắc Nguyệt Yêu đến gần.


Nguyệt Yêu thiên tư thông minh, chỉ hai ngày đã củng cố Luyện Khí tầng một vững chắc, Liễu Tàn Dương dạy Hỏa Cầu Thuật, Thủy Linh Thuật, Phù Không Thuật, Ngự Kiếm Thuật các tiểu pháp thuật Luyện Khí tầng một có thể tu hành, Nguyệt Yêu cao hứng chạy đi tu luyện, vừa bước vào con đường tu tiên, nội tâm của nàng vô cùng hưng phấn và hiếu kỳ.

Bởi vì tiểu viện này có Tụ Linh Trận, linh khí vô cùng dày đặc, Nguyệt Ma đã sớm cảm ứng rõ ràng, hắn đang ngồi xếp bằng tu hành trước cửa tiểu viện, có thể dính chút hào quang, đồng thời có ý bảo hộ nơi này.

Liễu Tàn Dương đẩy cửa đi ra, Nguyệt Ma theo sát phía sau.

– Ta đi thành Bạch Tiên mua chút ít vật phẩm, ngươi không cần đi theo, đi vào trong tiểu viện củng cố cảnh giới đi.

Liễu Tàn Dương nói ra.

– Vâng, tiền bối!

Nguyệt Ma đáp lời, hắn đi chuẩn bị ngựa tốt cho Liễu Tàn Dương.

Liễu Tàn Dương giục ngựa lao nhanh, tại Sa trấn, lạc đà là công cụ chủ yếu thay đi bộ, chỉ có người Nguyệt gia và Phong gia mới có ngựa.

Trên đường đi, Liễu Tàn Dương nhìn thấy nhiều đà đội rất dài, những đà đội này đi lại quanh năm suốt tháng, nối liền thành Bạch Tiên và Sa trấn, con đường này bị đà đội đi lại nhiều nên mặt đất rất cứng.

Trong tình huống không có phi kiếm, dùng ngựa thay đi bộ là biện pháp nhanh nhất, Liễu Tàn Dương lại vận dụng Khinh Thân Thuật lên người ngựa, cho nên tốc độ của ngựa rất nhanh.


Nửa canh giờ sau, Liễu Tàn Dương nhìn thấy thành trì to lớn,tường thành dùng đá san hô thông thường trong sa mạc xây dựng thành, ba ngàn năm trước nơi này là biển cả, nước biển bốc hơi trong đại chiến giữa Liễu Tàn Dương và Vân Cư Tự, ngay cả mặt đất cũng biến dạng.

Liễu Tàn Dương giục ngựa tiến lên, những thủ vệ chấp pháp chỉ dám đứng nhìn, lập tức xua đuổi đà đội nhường đường cho Liễu Tàn Dương đi qua.

Bọn họ nhận ra tu vi Luyện Khí của Liễu Tàn Dương, đại nhân vật như thế sẽ không nghe bọn họ chỉ huy, lúc trước đã có rất nhiều ví dụ máu tươi đầm đìa, không thể đắc tội đại tu sĩ Luyện Khí kỳ, nếu không bị đánh chết sẽ không ai xuất đầu cho bọn họ, thậm chí có người nịnh bợ tu sĩ sẽ ném đá xuống giếng.

Thành Bạch Tiên có diện tích ngàn dặm, nơi này có tài phú người phàm không cách nào tưởng tượng nổi, nơi đây và Liên Vân Tông đều trở hành hai thế lực lớn trong phạm vi vạn dặm quanh đây.

Liễu Tàn Dương vào trong thành, hắn lập tức tìm kiếm cửa tiệm luyện khí lớn nhất, mục tiêu của hắn rất rõ ràng, mua phi kiếm, mua phù chú, mua đan dược.

Trong cửa hàng luyện khí bày bán đủ loại vũ khí, các loại phù bảo, nhưng đa số là tàn phẩm phi kiếm, có khuyết điểm và không có trận pháp phụ trợ, đây căn bản là phế phẩm, Liễu Tàn Dương không vừa mắt những thứ này.

Tiểu nhị không ngừng ra sức giới thiệu, “Phi Tinh Kiếm, đại tu sĩ Trúc Cơ kỳ luyện khí, tốc độ phi phàm.

Liễu Tàn Dương thờ ơ.

– Hắc Thiết, tác phẩm đắc ý của đại tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, đừng nhìn cái tên rất kém, lực sát thương không thể coi thường.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.