Bạn đang đọc Phi Khuynh Thiên Hạ – Chương 35
Chương 35
Phương Thiến ngồi xuống trong nháy mắt, lúc này mới thấy rõ hâi đạo phong ảnh, nguyên lai là một đỏ một xanh là hai cô nương xinh đẹp khả ái. Các nàng giờ phút này hướng tới nam tử áo trắng kia quỳ xuống đất nói: “Lục Y, Hồng Tụ tham kiến thiếu chủ.”
Namtử áo trắng đồng tử băng lam mắt có chút lóe sáng.
“Hai người các ngươi như thế nào theo tới đây.”
“Còn nói nữa, thiếu chủ lẻn đi mang theo Hoắc Trung, cũng không mang theo ta cùng Lục Y tỷ tỷ.” Nữ tử kêu Hồng Tụ, một thân quần áo đỏ rực, trên đầu, trên tay, trên chân đều lộ những vòng vèo cổ quái. Nàng đứng dậy, đôi môi đỏ mọng la hét, hướng nam tử áo trắng làm nũng .
“Không mang theo các ngươi đi, các ngươi còn không phải cũng tới được sao.”Namtử áo trắng môi phiếm động mị hoặc cười.
“Đó là Hồng Tụ thông minh, biết thiếu chủ nhất định sẽ đến nơi này, bởi vì ba ngày đó là ngày ước định hàng năm.” Hồng Tụ nghịch ngợm cười cười. “Thiếu chủ lần này đi, nhất định phải mang theo ta cùng Lục Y tỷ tỷ đi, ta cũng muốn đi xem náo nhiệt, có được không?”
“Hồng Tụ, không thể làm cho thiếu chủ thêm phiền toái.” Nữ tử kêu Lục Y, trầm ổn, nàng phía sau lưng đeo một cổ kiếm chạm khắc tỉ mỉ.
Hồng Tụ lập tức cúi đầu, môi hướng lên bất mãn.
Namtử áo trắng cười cười, hắn nhẹ nhàng nhìn Phương Thiến. “Hai nha đầu các ngươi tìm cho ta một người chơi cờ khiến ta hài lòng, ta sẽ đáp ứng các ngươi, ba ngày sau, cho hai nha đầu các ngươi đi theo góp vui. Bất quá, ta có một cái điều kiện đi kèm.”
“Điều kiện gì, điều kiện gì, đừng nói một cái hai, tám cái mười cái ta cũng đáp ứng.” Hồng Tụ vừa nghe có thể đi góp vui, nàng lập tức hưng phấn đứng lên.
“Không cần nhiều như vậy.”Namtử áo trắng đôi môi hoàn mỹ khẽ động, hắn có ý tứ liếc Phương Thiến một cái.” Hai người các ngươi nếu có thể làm cho vị cô nương này đi cùng, ta đáp ứng mang theo hai người các ngươi đi.”
“Nàng?!” Hồng Tụ giật mình mở to miệng, thiếu chủ khi nào thì đối với nữ nhân bắt đầu cảm thấy hứng thú? Lục Y trong mắt có chút địch ý nhìn về phía Phương Thiến.
Phương Thiến đầu lại có cảm giác đau. Các nàng có thể đi hay không, với nàng có cái gì quan hệ? Vì sao nam nhân đáng ghét này, cứ muốn kéo nàng liên lụy vào trong?
Nàng chỉ là muốn một chút thanh tĩnh mà thôi, vì sao nguyện vọng nhỏ nhoi như vậy mà ông trời cũng keo kiệt với nàng?
“Xuân Hương.” Nàng xoa xoa hai huyệt Thái Dương.
“Tam tiểu thư, tam tiểu thư, đầu của người lại đau sao?” Xuân Hương vừa bị một màn khiếp sợ vẫn còn bất động tại chỗ. Giờ này nghe thấy Phương Thiến gọi, nàng như ở trong mộng mới tỉnh, vội vã chạy như bay lại, lo lắng nhìn Phương Thiến cau mày.
“Xuân Hương, ta trở về thôi.” Phương Thiến một khắc cũng không muốn đứng ở nơi này.
“Chờ một chút.”Namtử áo trắng mở miệng ngăn cản. “Vị cô nương này, ván cờ này còn chưa kết thúc mà.”
“Vị công tử này, ta nói rồi, ta sẽ không chơi cờ,ngươi hiểu chưa?” Phương Thiến hai hàng lông mày thản nhiên nhướng lên.
“Không quan hệ.”Namtử áo trắng đem quân cờ trắng đặt trong tay Phương Thiến. “Nói cho ngươi ta cũng sẽ không. Chơi cờ sao, vốn chỉ là một loại trò chơi mà thôi, ngoạn ngoạn đi, như thế nào hạ đều có thể, không cần để ý tới cái gì quy cũ, ngươi chích làm ngoạn ngoạn mới có thể.” Thiên hạ người chơi cờ như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có nam nhân cuồng vọng, tự tin trước mắt này. Phương Thiến đặt tay trên bàn đá, ngón cái xoa nhẹ vào ngón trỏ.
Rồi sau đó nàng bỗng nhiên nâng mâu, quang sắc lắng đọng lại. “Công tử, ngươi xác định muốn theo ta chơi cờ sao?”
“Đương nhiên.”
“Vậy được, ngươi là chủ, ta là khách, tiền khách hậu chủ, ta đi trước.” Nàng vừa dứt lời, bên tay liền xuất thủ .
Nàng lấy quân trắng trong cờ với tốc độ cực nhanh, bỏ đấy một bên trên bàn cờ tướng. Rồi sau đó cũng lấy quân đen của đối phương lại đây, đồng dạng bỏ đầy vào mặt bàn còn lại.
“Tốt lắm, ta hạ xong rồi, cũng ngoạn tốt lắm. Kế tiếp, có thể mời công tử.” miệng nàng vi xả, ánh mắt lạnh nhạt mà trầm tĩnh.