Bạn đang đọc Phép Thuật Nguyên Thủy: Chương 120 phần 1
Cat hé mắt nhìn ra ngoài khi đoàn người và kiệu đi chậm lại, ngạc nhiên vì những gì mình vừa thấy, Cat vén hẳn màn ra nhìn cho rõ. Hoàng cung, trước cái nhìn từ đôi mắt nhỏ bé của Cat là một quần thể kiến trúc vĩ đại. nổi da gà, Cat ngoái lại phía sau nhìn cho rõ bức tường thành cao vút đến tận mây xanh bao bọc bên ngoài. Cao kinh khủng, cao đến nỗi chỉ đứng trên toà tháp cao nhất trứơc mặt kia mới có thể nhìn ra đc bên ngoài. Trước mặt Cat là chính điện xây bằng đá trắng trông như đang tự phát sáng trong đêm, đc miêu tả trong mọi cuốn sách của mcr là một công trình đồ sộ tốn ko biết bao nhiêu tiền của và công sức để hoàn thành, đc xây dựng trong gần 200 năm vào thời kỳ tươi sáng đầu tiên sau khi mcr đc Thuỷ tổ ban cho hình dạng xinh đẹp. đồ sộ thôi ư? Đồ sộ chưa miêu tả hết đc tầm vóc của toà lâu đài án ngữ cửa vào cung điện này. trải dài nửa cây số, chạy vòng cung, có hình dạng của chiếc vương miện với đỉnh tháp chính cao chót vót muốn chọc thủng mây, gồm hơn 100 phòng lớn và gần 1000 gian phòng nhỏ, chính điện là nơi dùng để họp hành, tiếp khách, tổ chức yến tiệc, là lối ra vào duy nhất nếu muốn tiến sâu hơn vào quần thể cung điện phía sau, nơi ở của hoàng gia. Mặt tiền đc trang trí bằng hàng nghìn bức tranh điêu khắc trải dài miêu tả lịch sử phát triển của mcr từ thời kỳ đầu đen tối cho đến khi xây dựng lâu đài. Cửa trước đồ sộ như cổng thành, đc làm bằng đá trắng chạm nổi hai cây quyền trượng, bên phải là của Nhà vua, bên trái là của ‘tân vương’. Khác với tập tục luôn đóng kín cửa của mcr, cửa chính điện lúc nào cũng hé mở để thể hiện sự hiếu khách đồng thời cũng tạo áp lực rằng thật dễ dàng nếu Nhà vua mcr muốn đóng nó lại bất cứ lúc nào.
Kiệu đc hạ xuống, Cat bước ra trước khi Haru kịp lên tiếng mời chào. Nơi đã sinh ra và ruồng bỏ ta, nơi khiến ta phải nhận kiếp sống lang thang đi ở xứ người để trả hết nợ nần. thật đáng nguyền rủa. Haru khẽ đẩy lưng Cat khi cô không để ý những gì hắn vừa nói, họ đi bộ về phía cửa chính, chỉ 4 người, bỏ lại binh lính và kiệu phía sau. Cat, Haru, Masa và một mcr trẻ tuổi khác mà hiện giờ Cat chả có tâm trạng nào để nhìn xem trông hắn ra sao. Họ đi qua cánh cửa lớn, vào một hành lang vừa rộng vừa dài treo đầy những bức ảnh lớn của các vị vua mcr, các tướng lĩnh và những nhà thông thái có công lớn trong việc xây dựng lãnh địa hùng mạnh. Họ đi dọc hành lang bên phải một đoạn ngắn và vào căn phòng đầu tiên, căn phòng duy nhất có cánh cửa bằng gỗ dát vàng. Căn phòng rộng như nửa sân bóng đá đc thắp sáng bằng hàng trăm cây nến lớn như cánh tay người trưởng thành, ánh sáng soi rõ mặt hơn 20 người đứng thành 2 hàng phía trước ngai vàng lộng lẫy đúc bằng thứ kim loại tuyệt vời dùng để làm kiếm thánh và ngồi trên ngai vàng đặt ở chiếc bục lớn đối diện với cửa ra vào đương nhiên là Nhà vua, người cha đẻ của Cat, một mcr trung niên. Cat lặng người đi khi trông thấy người đàn ông đó, cô đã hiểu ngay lập tức vì sao Masa ko nhận ra cô là Nhà vua nhỏ khi mà cô ở bên cạnh anh ta lâu đến như thế. Nhà vua ngồi đó trông như một người đã chết nhiều thế kỷ, xác hoá đá và bị băng tuyết bao phủ…. Không gian quanh ông lạnh lẽo dễ sợ, đôi mắt xanh sâu hoắm, vô hồn khiến cho vẻ đẹp kia giống như nhân tạo, giống một bức tượng làm bằng băng hơn là một mcr. Tuy lạnh nhưng ko có sự đanh thép tàn nhẫn như Masa, Nhà vua trầm mặt giống một con người có tâm hồn đã chết vì nỗi đau nào đó quá lớn trong quá khứ. Đứng phía bên trái ông là một người đàn bà, một đại mỹ nhân trông chẳng khác nào Masa. Thật đáng ngạc nhiên, khuôn mặt bà ta ko giống Masa tẹo nào nhưng khí chất thì giống y chang, từ tư thế đến cái nhìn tàn nhẫn, từ dáng đứng đến cách ngẩng cao đầu. nhưng cũng như Nhà vua, hoàng hậu xa lạ chẳng kém gì. Cô không giống cả cha lẫn mẹ, ko giống người nhà Curytanus…. Cat giống Ronal Luss, thật kỳ lạ, cô giống Ronal Luss như lột. Haru và Masa tách đôi ra, đi về hai phía nơi có người của họ, đứng vào vị trí mà hẳn là họ thường đứng. Cat chậm rãi bước tới giữa phòng, nhìn qua một lượt những người đứng cùng hàng với Masa bên trái trước, nhận ra những ánh mắt căm ghét, những cái nhìn ác cảm đc dấu khéo léo trong những đôi mắt lạnh dần cùng thời gian. Phe chống đối Nhà vua nhỏ, đa số toàn tướng lĩnh và phần đông đều còn trẻ. Cat nhìn kỹ từng gương mặt, nhận ra rằng mình biết hầu hết trong số họ nhờ 6 tuần theo dõi Masa. Phe ủng hộ thì ngược lại, chỉ có vài tướng lĩnh trẻ, còn lại là những tướng cớ từ Rury trở lên và các nhà thông thái, những mcr già, những pho sách sống với tầm hiểu biết tưởng chừng như vô hạn. đôi mắt Nhà vua sống động hơn một chút khi nhìn rõ Cat nhưng hoàng hậu thì vẫn hoàn toàn vô cảm, thậm chí còn thể hiện sự chán ghét khi thấy Cat cứ đứng trơ ra nhìn hai người. bà ta cao giọng:
– ‘ko biết chào hỏi gì sao?’
Khoé miệng Cat hơi nhếch lên một chút rồi hạ xuống ngay, cô từ từ cúi đầu chào nhưng mắt không rời người đã sinh ra mình, lẩm bẩm như tự nói với bản thân:
– ‘sự lạnh lẽo của một người mẹ sinh con ra mà ko phải nuôi nấng còn nhẫn tâm vứt bỏ, có lẽ bà ta thấy xấu hổ và thất vọng vì lẽ ra đứa trẻ phải là tân vương tương lai đột nhiên hiện nguyên hình là một nghiệp chướng.’
Cả căn phòng lặng ngắt như tờ, tất cả đều nín thở vì kinh ngạc trừ Nhà vua. Mặt hoàng hậu tái xanh đi rồi chuyển sang đỏ rực nhanh hơn đèn đường, cơ bắp căng cứng, mắt đảo liên hồi, cơn giận bị nén lại trong hơi thở chậm rãi phì phò như con bò cái bị bịt mũi. Cat đứng thẳng người, nhếch mép cười nhìn qua chỗ khác.
-‘ hỗn láo, tiểu vương, cung điện và hoàng hậu ko giống như trò đùa bên ngoài của người đâu.’
Masa rít lên nho nhỏ, rõ ràng anh ta kính trọng hoàng hậu đến mức giám lên lớp Cat ngay trước mặt Nhà vua, điều mà luật lệ hà khắc của mcr ko cho phép. Hừ, cung điện là của mcr, ta đâu có phải, hoàng hậu là kẻ trị vì của các người chứ đâu có quyền quản lý ta. nếu kẻ đang đối đáp với Cat ko phải là Masa thì chắc chắn Cat sẽ phun ra điều đó ngay lập tức nhưng tên nguyên soái kia ngoài mặt thì đe nẹt, trong đáy mắt lại cầu xin Cat im lặng đừng làm cho hoàng hậu nổi giận thêm nữa. rời mắt khỏi Masa, nhìn lên người đàn bà đang cố giữ bình tĩnh kia, Cat cân nhắc. bà ta làm Masa nể sợ, nhất định ko phải người tầm thường. vẫn biết hoàng hậu của Lãnh địa mcr là người dưới một người, trên muôn người, có thực quyền riêng chỉ kém Nhà vua chứ ko đơn giản chỉ là vợ vua như ở Vương quốc nguyên thuỷ nhưng xem ra Cat vẫn phải cẩn thận vì nghe chừng ở bà ta, cái gọi là tình mẫu tử còn ít hơn lông lươn. Tiếng cười khẩy bật ra vì không thể kiềm chế đc, Haru đưa ánh mắt chế nhạo sang Masa:
– ‘ngươi tưởng ngươi còn đủ tư cách nói chuyện lễ nghĩa sao? Ngươi giải thích thế nào về việc cứ một mực phủ nhận ko biết tiểu vương ở đâu trong khi nhốt ngài trong một toà tháp ở nông trang?’
Masa cắn chặt răng nhìn Haru trừng trừng ko nói đc câu gì. Tất cả những người có mặt ở đó ko tỏ ra ngạc nhiên lắm, có lẽ họ đã biết chuyện hoặc chí ít cũng nghe phong phanh đc chút gì đó khi bị triệu tập tới hoàng cung lúc nửa đêm thế này. Dù anh ta có phủ nhận rằng mình ko biết Cat là Nhà vua nhỏ đi nữa chắc cũng chẳng ai tin mà thậm chí còn là cái cớ để những kẻ kia tấn công dồn dập hơn. Thêm vào đó, Masa cũng tự biết mình sơ suất khi ko nhận ra Nhà vua nhỏ đang ở ngay bên cạnh, có lẽ sự trừng phạt này cũng xứng đáng cho cái lỗi lớn kinh khủng đó.
– ‘hắn ko nhốt ta, là tự ta đã tới đó, tự ta muốn ở đó.’
Mắt Masa mở to kinh ngạc nhìn Cat, Haru thậm chí còn ngạc nhiên hơn gấp bội, anh ta lắp bắp:
– ‘tiểu vương, ngài đang nói gì vậy? ở đây Masa đã ko thể làm hại ngài đc nữa rồi, vậy nên….’
– ‘trước khi ngươi đưa người tới, Masa thậm chí còn ko biết ta là ai. có thể giờ này hắn đang hối hận lắm lắm….’
Những kẻ thuộc phe chống đối trao nhau những ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa nhẹ nhõm còn phe ủng hộ thì phản ứng theo kiểu mất hứng. Nhà vua lên tiếng, lần đầu tiên Cat nghe đc giọng nói trầm trầm ấm áp của cha mình, khác hẳn với cái vẻ ngoài lạnh lẽo.
– ‘nguyên soái Masa ko giam giữ tiểu vương thì cuộc triệu tập khẩn cấp ngày hôm này ko cần đến nữa rồi. tuy nhiên việc tìm thấy tiểu vương sẽ sớm đến tai chúa tể hắc ám vì cuộc khám xét đêm nay vậy nên phải tiến hành đổi quân với Vương quốc nguyên thuỷ càng sớm càng tốt. ta sẽ lấy của mỗi nguyên soái một nửa như đã bàn, các ngươi hãy sớm chuẩn bị người đi. Haru, đưa tiểu vương về lâu đài của Nhà vua nhỏ.’
Hừ, tuyệt thật đấy, lần đầu gặp mặt ko hỏi thăm đc lấy một câu, cũng chẳng cần biết tên Cat là gì, mcr lạ thật đấy. nhìn thấy ngay ánh mắt sắc như dao của Cat, Nhà vua nói khẽ:
– ‘đêm cũng đã khuya rồi, con hãy về lâu đài nghỉ ngơi đi, chúng ta sẽ nói chuyện sau.’
– ‘chẳng phải lâu đài đó là của tân vương sao? Tôi làm gì có tư cách ở lại đó – Cat nhìn lần lượt những kẻ thuộc phe chống đối – chẳng phải có người muốn đưa hoàng tử mới sinh vào đó sao? Co vòi rụt cổ thế kia là ý gì? Muốn ta nhường nhịn, muốn ta rút lui thì lên tiếng đi chứ, đừng nhìn ta bằng ánh mắt oán hận trách móc, căm ghét dè bỉu như nhìn một đống c ứ t giữa đường thế….’
Haru chộp lấy tay Cat, bịt miệng cô lại và cúi đầu chào Nhà vua rồi lôi xềnh xệch Cat ra khỏi căn phòng. Vác Cat lên vai, Haru chạy thẳng một mạch qua lối đi duy nhất xuyên qua chính điện ra phía sau. Cat cáu tiết lẩm bẩm:
– ‘đếm đến 3 mà anh ko thả tôi xuống thì tôi sẽ đâm cho anh một kiếm vào lưng….’
Haru chạy nhanh hơn nữa như ko nghe thấy lời Cat nói. Cô bắt đầu đếm:
– ‘ 1….. 2….. 3…..’
Cắn chặt răng rút thanh kiếm quỷ bên hông ra và vung lên nhưng thanh kiếm chưa kịp hạ xuống thì tên nguyên soái đã hất Cat lên không trung, cô bé bắn ra xa vì cú đẩy, đáp xuống đất bên ngoài toà lâu đài chính. Haru bước tới trước mặt cô, đứng đối diện Cat dưới bầu trời đêm đen kịt và phá lên cười, cười rũ rượi, gập người lại cười như nắc nẻ. Cat ngạc nhiên đến mức há hốc miệng đứng nhìn. Haru chùi nước mắt, vẫn tiếp tục cười:
– ‘ ….cái gì cơ…. Như đống….. cứ t giữa đường ấy à….. ha ha ha….’
Hừ, thì ra vì nín cười nãy giờ mà anh ta mới vác Cat lên vai chạy té khói ra sau lâu đài để cười cho đã cơn. Đúng là quái lạ. Cat mặc kệ Haru, quay lại nhìn những lâu đài tuyệt đẹp giống hệt nhau đc xây dựng bao quanh một cái tháp hình lục giác cao ngất ngưởng bên trên để chiếc chuông vàng huyền thoại. đẹp quá.
Haru thôi cười, đi tới đặt tay lên đầu Cat:
– ‘đừng bao giờ lặp lại những lời đó nữa tiểu vương của anh….cũng đừng bao giờ để cái ý nghĩ nhường vương vị tồn tại trong đầu em. Thấy biểu hiện của bọn chúng ko? Chúng kinh ngạc và khiếp sợ đấy, chúng tưởng rằng Nhà vua nhỏ chỉ là một đứa nhóc con 20 tuổi bé bỏng vô tri như trẻ con mcr, chúng tưởng chiếc chuông vàng đã ko còn linh thiêng nữa. nhìn thấy tiểu vương, thấy khí thế của huyết mạch hoàng tộc, thấy sức mạnh rực cháy trong thân thể ngọc ngà này thì khiếp sợ là điều hiển nhiên…. Nhưng cứ từ từ, đừng khiêu khích chúng kẻo chó cùng dứt dậu…’
Trông Haru bây giờ chẳng khác nào hình ảnh một người cha, người anh thực lòng muốn mọi chuyện tốt đẹp đến với đứa con, đứa em nhỏ bé của mình. khuôn mặt lạnh lùng biến đâu mất, sự hiền hậu hiện lên như đó mới chính là bản chất thật của anh ta. Cat chẳng nói đc gì, chỉ gật đầu.
Trong Lãnh địa mcr có hai loại người, một là những kẻ bất chấp tất cả để tiến tới đỉnh cao của quyền lực và tiền bạc, hai là những kẻ chỉ có trong đầu suy nghĩ làm thế nào để khiến cho Lãnh địa ngày càng hùng mạnh, giàu có và tươi đẹp. những kẻ thuộc nhóm thứ nhất chiếm đại đa số trong bộ máy cai trị của mcr và thường khá trẻ tuổi; ngược lại, nhóm thứ hai chiếm thiểu số và hầu hết đều đã đạt đc đến một mức độ nào đó của quyền lực, đủ nhiều để ko cần thêm nữa và thường khá lớn tuổi với tầm hiểu biết, quan hệ chính trị rộng. thật đáng ngạc nhiên, 3 trong số những kẻ ngầm phá hoại Vương quốc mà Cat điều tra đc đều thuộc nhóm thứ 2, nhưng chỉ có một người thuộc phe chống đối Nhà vua nhỏ, 2 người còn lại đều đứng về phía Haru. Mục tiêu đầu tiên của Cat chính là Hika Curytanus, nữ tướng duy nhất trong bộ máy cái trị tối cao, 732 tuổi nhưng đã có 600 năm nằm trong hàng ngũ cận thần bên cạnh Nhà vua do trí tuệ quá nổi bật. đc mệnh danh là thiên tài chế tạo vũ khí, xuất thân từ một nhánh nhỏ của gia tộc Curytanus, là con trưởng của bậc thầy chế tạo kiếm thánh, vẫn độc thân và nghe nói có cảm tình đặc biệt với Masa. 600 năm tức là bà ta đã phục vụ từ thời ông nội Cat, thật kinh khủng, thật đáng sợ, nếu Cat là Thuỷ tổ chắc chắn cô cũng ko do dự mà đặt ngay một hiệp ước hoà bình với giống loài sống dai như đỉa này. đã hai tuần kể từ khi Cat vào hoàng cung, 2 tháng sống ở lãnh địa mcr và 1 tuần trực tiếp quan sát mọi động thái của Hika mọi lúc cô rảnh rỗi, mọi nơi mà Hika đến, một tuần là quá ngắn ngủi nhưng ko hề ngắn chút nào nếu bạn là kẻ độc nhất có phép thuật trong cái nơi này. Cat đã tìm đc hầm bí mật nơi Hika cất những tài liệu quan trọng, bùa vô hình và thăng thiên là hai thứ đơn giản khiến Cat đến thẳng đc căn hầm đó bất cứ khi nào cô muốn để đọc những thứ cần đọc. Hika có bề dày những chiến công lừng lẫy trong suốt 600 năm phục vụ, theo đó, những hành động phá hoại tăng dần theo tuổi thọ và sự bất mãn với Vương quốc.
tuyết lại rơi…. Cat đưa tay hứng những bông tuyết rơi lất phất trước mặt. lạnh thật đấy, mcr chịu lạnh rất giỏi nên nếu cảm thấy lạnh thì có nghĩa là nhiệt độ đang xuống rất rất thấp. đã 2h sáng, gió rít từng hồi như những lưỡi dao sắc nhọn cắt vào da thịt Cat, không gian lặng ngắt như tờ, chỉ nghe tiếng hơi thở của cô bé người hầu đang đứng phía bên kia đài phun nước. Haru đã trễ 2h đồng hồ. Cat quay lại nhìn cô bé mcr đã gần 100 tuổi đó và nói, giọng lạnh như băng dưới chân:
– ‘về đi’.
Mở miệng nhưng ko thốt nên lời, cô bé lủi thủi chậm rãi đi về phía lâu đài của Nhà vua nhỏ. Cat trầm ngâm ngắm nhìn tháp chuông vàng trước mặt mình, tiếp tục suy nghĩ. Cô đã đợi ở đây từ 10h vì có một cuộc hẹn với Haru, cuộc hẹn mà người đưa thư của hắn đem tới chỉ bao gồm 6 chữ: ‘đêm nay, trước tháp chuông vàng’. Cat chả biết ‘đêm’ theo định nghĩa của mcr là thế nào nên tới đây từ 10h và đã 4 tiếng. điều quan trọng là hnay ko phải lần đầu tiên Haru hẹn gặp rồi lại trễ hẹn hoặc cố tình cho Cat leo cây toàn tập. đã là lần thứ 3 rồi. 3 lần trong chỉ một tuần. gã này muốn dạy cho Cat một bài học về sự kiên nhẫn đây mà, có điều hắn sẽ nhận lại cái giá khá đắt vì giám công khai đùa giỡn với cô.