Phép Thuật Nguyên Thủy

Chương 024 - 025


Bạn đang đọc Phép Thuật Nguyên Thủy: Chương 024 – 025

9h sáng, khi một người hầu nam gõ cửa phòng Cat thông báo Radic đã tới thì Cat nhận đựơc tin nhắn của Xeza: “ nhiệm vụ 1: lấy lòng Radic Bruno”
Cat thở dài bỏ điện thoại vào túi. Lấy lòng ư? Người như Cat mà lại đi lấy lòng người khác hay sao? Thật là ngớ ngẩn. Cat chỉnh lại trang phục cho chỉnh tề và đi xuống vừa đi vừa nghĩ tới những lời hướng dẫn tạo một hố đen hoàn hảo trong cuốn bùa chú thần thánh 7. thật không thể tưởng tượng được hố đen lại có nhiều tác dụng như vậy. liên lạc với bất cứ ai ở bất cứ nơi nào như nói chuyện điện thoại, cứu người trong những tình huống khẩn cấp, lấy đồ mình muốn ở bất cứ đâu mà không bị quản lí bởi chính quyền (như cách Cat lấy bộ quân phục của Santo và cứu luôn anh ta), hút phép thuật của người khác khi mình muốn, tuy nhiên nhược điểm của nó là phải biết chính xác người, vật mình định lấy trông như thế nào. Tất nhiên điều đó là cần thiết rồi. và nguyên lí của hố đen liên lạc vô cùng phức tạp mà Cat mới tiếp xúc lần đầu nên nhiều chỗ cô không hiểu. Cat đã phải mất 2 năm trong quân đội mới luyện thành hố đen lấy đồ và cứu người. sẽ mất rất nhiều thời gian để dùng được hố đen liên lạc. Cat muốn gọi về nhà, nhưng có lẽ cô sẽ hỏi Xeza chuyện này và thực hiện nó một cách hợp pháp. Sững lại ở cầu thang khi nhìn thấy Radic đứng trong tiền sảnh trong bộ quần áo đi đường, Cat bị sốc. Radic Bruno đã không còn giống như trong trí nhớ của Cat nữa. cậu ta cao lớn hơn rất nhiều và khuôn mặt có một vết sẹo bên trái, kéo dài từ tai xuống tận cằm. trông cậu ta già hơn và đen sạm đi. Cat đi xuống và giữ cho những kinh ngạc ở lại trong tâm trí mình, cô chào Radic một cách lạnh lùng:
– lâu không gặp, trông cậu….khá đấy.
Radic nhìn từ đầu đến chân Cat và cười xã giao:
– chào, cô cũng thay đổi nhiều.
họ bắt tay nhau như….hai người xa lạ. Cat nhìn thấy bên tay trái Radic đang nắm một cái di động giống hệt như của Cat. Nếu Cat không nhầm thì chắc chắn Radic sẽ sớm nhận được một nhiệm vụ mà, theo tính cách của Xeza thì là cái gì đó đại loại như: làm cho Catarina Luss tức chết, hay ngăn cản Catarina Luss làm nhiệm vụ. bà quản gia Selena đón tiếp Radic với thái độ khác hẳn khi bà nói chuyện với Cat, có lẽ do vẻ phong trần của Radic khiến người ta dễ nhận ra sự chín chắn, đáng tin hơn chăng. Cat cười thầm trong bụng. cô đã gặp những người như vậy nhiều rồi, họ chỉ nhìn bề ngoài và đánh giá rồi coi thường sau đó lãnh lấy kết cục thảm bại dưới tay cô. Thật ấu trĩ. Cat chẳng thích người khác và cũng không khiến người khác thích mình, dường như điều này là do Villas áp đặt một cách rất tự nhiên lên Cat và khi cô chợt nhận ra thì nó đã ăn sâu vào tận xương tuỷ mà muốn sửa cũng chẳng được nữa rồi. hừ! Cat thực sự rất nể phục Villas, anh ta thật….khó xơi. Một phong thư vàng chói lọi thình lình hiện ra trước mặt Cat và vẫy cánh một cách duyên dáng. Cat với lấy phong thư, thư của bộ phận quản lí cận vệ. lại một quyết định không thể kháng cự nữa. Cat bóc phong thư ra và đọc lướt qua. Chà, quyết định muộn màn về khoá kiểm tra không chính thức trong thời gian không xác định với Xeza và việc tuyệt đối chấp hành mệnh lệnh của cậu ấm này như một vị chỉ huy. Cái gì?
Catarina Luss sững người khi nhìn chữ kí và con dấu ở góc phải của bức thư.
“ chỉ huy đội cận vệ thành Xezata” – Rafael Leo Xeza, đã kí.
Chỉ huy đội cận vệ ? là Xeza ư? Một đội quân bảo vệ gồm hơn 1000 thành viên đã có chứng nhận, một đội quân với đủ mọi thành phần xã hội, già có trẻ có và tự hào vì truyền thống cũng như bề dày thành tích lại nằm trong tay một thanh niên chưa đầy 20 tuổi sao? Mọi chính khách, hầu hết mọi quý tộc, những thương nhân giàu có và người thân của họ trong vương quốc đều cần đến cận vệ; Xezata lại là nơi cung cấp những cận vệ giỏi nhất, nổi tiếng nhất vậy mà người điều hành lại là…. Khuôn mặt gian ngoan xảo quyệt của Xeza thấp thoáng trước mắt Cat, cười nhạo cô vì cô nhầm tưởng rằng Xeza chỉ là một lãnh chúa con con chuyên huấn luyện những cận vệ mới ra lò. Trời ơi…
Cat đọc lại thư một lần nữa khi mà những người hầu đưa hành lí của Radic lên tầng trên. Radic cũng nhận được một bức thư tương tự. cậu ta hỏi:
– nó viết gì vậy? tôi không rành cổ ngữ.
Cat nhún vai:
– tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh của Xeza. Thế thôi.
Radic tần ngần không nói gì hồi lâu trong khi chẳng còn chuyện gì cần làm ở tiền sảnh nữa. Cat nói:
– mẹ tôi thế nào?
– khoẻ, vẫn khoẻ….
Cat cảm thấy dường như Radic ko muốn nói chuyện nữa nên cô vẫy tay và đi lên trên. Khỏe ư? Đó không phải là những điều Cat muốn biết. cô muốn hỏi chi tiết hơn nhưng với ánh mắt của Radic và cách cậu ta nắm chặt điện thoại trên tay thì Cat chẳng hi vọng gì về việc hỏi han thân mật. cuộc gặp gỡ kì lạ. Radic nhìn lại tin nhắn trên chiếc điện thoại mới mà bà Selena vừa đưa cho cậu để chắc rằng cậu ko đọc sai nhiệm vụ đầu tiên do Xeza giao phó. Thật là một nhiệm vụ kì lạ. liệu có phải Xeza đang đùa giỡn với Radic như những trò đùa ác độc mà cậu ta sử dụng để chơi khăm chính quyền Miền Tây năm ngoái hay ko! Tất cả mọi người làm việc cùng cha Radic đều khuyên cậu hãy cảnh giác khi tiếp xúc với Xeza. Trong mọi tình huống, chỉ sau một giây Xeza đã có thể lừa một người khôn ranh nhất vào rọ rồi.
Thực sự thì Cat chẳng cảm thấy thoải mái tẹo nào khi ngồi ở bàn ăn mà đối diện với hai người khủng khiếp nhất mà cô có thể tưởng tượng ra. Sau hai năm ko biết phép thuật của Radic đã thăng tiến đến mức độ nào rồi. trận đánh hai năm trước cũng làm Cat hiểu được phần nào khả năng của Radic nhưng đó là chuyện của quá khứ. Mọi chuyện sẽ khác đi rất nhiều nhất là sau khi Radic bị những chuyện kinh khủng vì “con quỷ”. Còn Xeza, ngồi xỉa xỉa món khai vị với một vẻ mặt không thể ko làm Cat lo lắng: hí hửng. Xeza chưa bao giờ hí hửng như thế cả, cậu ta tỏ ra láu cá nhiều hơn và ít khi im lặng. Radic rút đũa phép ra và lấy lọ tiêu bên kia bàn ăn khiến cho Xeza nhướm cao chân mày và những người hầu bên ngoài cứ ngọ ngoậy không yên như chính họ phạm lỗi. Cat nói nhỏ:
– Radic, cất đũa phép đi, dùng đũa phép trước mặt thượng cấp là vô cùng khiếm nhã.
Radic liếc nhanh Xeza và bỏ đũa phép vào túi. Cat hỏi Xeza:
– có chuyện gì mà cậu cứ tủm tỉm cười hí ha hí hửng vậy. khó coi quá.
– À… Mọi chuyện đang trở nên căng thẳng khiến Hoàng tử Tanias chạy cuống lên để giải thích với nguyên lão viện. số lượng người liên quan đã vượt quá con số cho phép.

Xeza khoan khoái uống rượu. hừ, cậu ta đang nói dối. nếu mọi chuyện đang ngày một xấu đi với Tanias thì Xeza sẽ là người chạy cuống lên chứ ko phải là Tanias.quá nhiều người bị bắt vì có liên quan đến chuyện tạo phản thì trách nhiệm không nhỏ sẽ thuộc về Leo nữa. Chuyện đó cũng không khiến cho Xeza vui mừng gì hơn là một đám tang trong nhà đâu.
– thật ư?
Cat nhướm mày nghi ngờ. Xeza giả vờ ngây thơ và nhúm vai nhưng vừa lúc đó, một tiếng khóc chói lói vọng từ hành lang vào khiến nụ cười trên mặt Xeza tuột xuống nhanh như quấn đứt chun. Cat gật gù:
– gì nữa đây?
Xeza thở dài.
– hơn sớm một chút nhưng đành vậy.
Xeza ngoắc người hầu và lấy lại vẻ hí hửng khi một bà ** bồng trên tay một đứa trẻ nhỏ xíu đi vào. Xeza cười nhẹ:
– nhiệm vụ thứ hai cho cả hai người: chơi với bé trai này.
Cat hơi nhíu mày và đang cố kiềm chế để không kêu lên rằng thật là ngớ ngẩn khi biến một cận vệ thành bảo mẫu. nhìn vẻ mặt hí hửng vui mừng và sự gian xảo trong đôi mắt xanh xinh đẹp của Xeza, Cat thấy nổi hết da gà. Cậu ta có ý gì nữa đây? Hay là một âm mưu kinh khủng nào đó ẩm sau cái nhiệm vụ kì quái lần này. Đầu tiên là lấy lòng một tên đa nghi như Radic, sau đó lại là chăm sóc một đứa trẻ con còn chưa cai sữa. suốt bữa ăn Cat hầu như chẳng nuốt được thứ gì, bỏ qua tất cả những lời khuyên không chân thật mà Xeza nói với Radic về cuốn sách hướng dẫn làm cận vệ Radic cần phải đọc, bỏ qua sự hồ hở của Xeza và cái kế hoạch đi chơi ngớ ngẩn tối nay, Cat lo lắng về đứa trẻ nhiều hơn là về nhiệm vụ tiếp theo. Ước gì cô được chọn, cô sẽ chọn đánh nhau với một con quỷ khổng lồ thay cho nhiệm vụ lần này.
Khi những món bánh tráng miệng lạ lùng mà Cat thề ko bao giờ đụng tới được mang ra, Cat ko thể nhịn đựơc tò mò nữa:
– Xeza đứa bé này ở đâu ra vậy?
Xeza nuốt miếng bánh trong miệng và thể hiện ra một sự khoan dung trơ tráo nhất mà Cat có thể tưởng tượng ra được.
– một đứa trẻ bình thường như bao đứa trẻ khác ở Trại mồ côi thành Yoo. Có điều nó khác những đứa trẻ khác ở chỗ nghịch ngợm đến….khó tin. Thật đáng yêu…..
trời ơi. Vậy là cậu ta đã mang về một đứa nhỏ nghịch ngợm nhất vương quốc, theo như Cat biết về Trại mồ côi thành Yoo thì đây là nơi nuôi dưỡng những đứa trẻ mồ côi bất trị và chắc chắn chúng sẽ bị xung quân ngay lập tức khi đủ tuổi. Cat thở dài nhìn đôi mắt lấp lánh của Xeza, sao Leo lại có thể có một đứa con kinh khủng như Xeza chứ?
– tôi muốn liên lạc về nhà!
Cat nói chưa dứt câu thì Xeza bị sặc. rồi cậu ta trố mắt nhìn Cat quên cả giả vờ:
– tôi tưởng mối quan hệ của cô và mẹ cô không được tốt.
– đó là chuyện của hai năm trước….
Cat thở dài, sự lãnh đạm của bà khi Cat bị giam lỏng ở nhà để chờ đến ngày nhập ngũ đã tạo cho Cat một sự tổn thương sâu sắc, nhưng dù giận, dù ko thì bà ấy cũng là mẹ cô. Còn Mark và Jose nữa. chắc chắn chúng đã lớn lắm rồi. Radic ho lên một tiếng và nói:
– tốt nhất là cậu ko nên về.
Xeza lia ánh mắt sang Radic nhanh hơn điện xẹt và cái nhìn phát ra tia lửa. nhưng Radic đang cúi đầu nhìn cái dĩa của cậu ta nên ko thấy. chà, và Xeza vung chân đá vào chân Radic dưới gầm bàn nhưng chuyển động sai lầm đó càng khiến Cat nghi ngờ:
– ở nhà xảy ra chuyện gì à?

Radic nhận được cú đá chết người của Xeza và ngước lên nhưng mọi chuyện đã muộn. Cat nhìn cả Radic và Xeza một cách ngờ vực:
– có ai chết sao?
– Ko, dĩ nhiên là không.
Radic lắc đầu nhanh khi thoáng nhớ lại phản ứng của Cat ở bìa rừng Chusan ngày mà bố cô mới chết. Cat nhìn Xeza rồi nhìn Radic, Xeza là ai chứ, cậu ta sẽ ko bao giờ nói ra và trước khi cậu ta tóm gáy Radic, Cat phải có được mọi thông tin cô cần.
– Radic, có chuyện gì? Ko có ai chết vậy ai đó bị bắt cóc phải không?
Radic cắn môi không trả lời, vẻ mặt cậu ta hiện lên một sự áy náy rõ rệt, cậu chàng này khá nhạy cảm với vấn đề bị bắt cóc vì bản thân đã phải nếm mùi tù ngục một lần. trong khi Xeza nhìn qua chỗ khác.
– ai?
Radic không nói gì, thay vào đó nhíu mày vì có lẽ đang bị Xeza gẵm vào chân bên dưới gầm bàn. Cat nhún vai:
– thôi được, cậu ko hợp tác như cái lần chúng ta đấu tay đôi trong lớp nghệ thuật hắc ám phải không? Cậu có muốn một trận nữa để đưa mối quan hệ vốn chẳng tốt đẹp gì của chúng ta về với cát bụi ko? Hay là đặt dấu chấm hết cho cái sự toan tính kết đồng minh với tôi và Lui bằng cách im lặng?
Radic đảo mắt bối rối, và đúng như Cat nghĩ, cậu ta đang cân nhắc chuyện “ko xung đột” với cô hay với Lui là điều khôn ngoan. Radic thở sâu trong khi Xeza nhăn mặt lại:
– à….sau khi cậu đi khoảng hai tháng….ko biết vì lí do gì Jose đã mất tích.
Cat ko thể không phản ứng với cái tin trời đánh đó. Nhưng Radic lại tiếp tục:
– vài tuần sau đó, có người xác nhận trông thấy Jose bị “con quỷ” bắt.
Xeza thở dài một cái và ôm đầu. thế là hết. Tanias bắt Xeza giữ kín chuyện này, còn Lui bảo phải làm cho Cat bận rộn đến nỗi quên đi việc liên lạc với gia đình và bịa ra thật nhiều lí do trì hoãn càng lâu càng tốt cho đến khi Lui tìm được dấu vết của Jose. Nhưng sự xuất hiện của Radic đã làm mọi chuyện …hỏng bét hết cả. Tên Calas chết tiệt, nếu hắn ko phải là hoàng tử thì Xeza đã bẻ cổ hắn từ lâu rồi. nhìn vẻ mặt ko thể tệ hơn của Cat, Xeza nghĩ thầm…. Kế hoạch tiếp theo.
Chương 25
Nằm bẹp trên gường cả buổi chiều và suy nghĩ linh tinh khiến đầu Cat đau rần rật như búa bổ, thế mà cũng chẳng có chuyện gì rõ ràng cả. mọi thứ đối với cô quá mờ mịt, quá khó khăn. Thật không thể tưởng tượng được khi cô đang mải mê với những bài thi vượt cấp thì Jose lại bị bắt cóc và không có bất cứ một thông tin nào từ mẹ cô. Trường hợp đặc biệt mà học viên có thể được nghỉ phép để về nhà là trong gia đình có tang hay bất cứ sự mất tích ko xác định nào. Thế mà cả một mẩu tin nhắn Cat cũng ko có. Mẹ cô nghĩ gì vậy? Cat đã nghe rất nhiều những tiếng loa gọi học viên vào những ngày thứ bảy cuối tháng, đến tháp canh 52 để gặp gia đình theo một nghĩa nào đó. Học viên sẽ được đứng trên tháp canh và nói chuyện điện thoại với người nhà bên dưới, để bố mẹ họ được nhìn thấy họ vẫn khoẻ mạnh và tốt lành. Một hình thức thăm nuôi được chính những vị Tướng tự đặt ra dựa trên nhiều lỗ hổng luật pháp của Vương quốc và được các cơ quan chức năng lờ đi. Coi như hoàn toàn hợp lệ, hình thức này được truyền khắp vương quốc và người duy nhất trong học viện ko được gọi ra là Cat. Mặc kệ là trước đây cô đặt ra bao nhiêu lí do để bào chữa cho chuyện đó nhưng hiện tại, một sự thật sờ sờ là mẹ cô, một viên chức cấp cao của chính quyền miền tây ko hề tới thăm con gái lấy một lần. tại sao? Ba cô rất giỏi nghệ thuật hắc ám, giỏi đến mức ko cần thiết và mẹ cô vẫn yêu ba cơ mà. Hai tháng sau khi Cat bị tống vào Viện quân sự, Jose cũng mất tích…..cứ giả sử như mẹ quá bận bịu với việc tìm kiếm đứa con trai yêu quý và lo bảo vệ Mark đi, nhưng đã hai năm rồi….. hay bà ấy bị sốc quá nên hoá điên, quên mất mình còn có một đứa con nữa?
Cat bật cười với suy nghĩ tiêu cực đó. Cô nắm chặt chiếc vòng trên cổ tay quá mức cần thiết trong vô thức với những suy nghĩ lung tung rối bời về người mẹ mà quên mất điều đó sẽ đem lại cái gì. Cả căn phòng tối sầm lại khiến Cat giật bắn mình rồi mùi hương thoang thoảng quen thuộc ập tới, thơm đến nao lòng. Ju….
– Catarina, có chuyện gì thế?
Ju sà xuống ngay bên cạnh Cat như mọi lần, như cậu nhìn được rõ ràng mọi vật trong bóng tối. sự lo lắng trong giọng nói của Ju khiến Cat vừa vui mừng vừa như muốn khóc.
– em có rất nhiều chuyện muốn hỏi anh….anh biết đấy, Golias ko có ở đây và…khoan đã, lớp bảo vệ nhà Xeza rất kinh khủng, anh ko sợ bị cơ quan chức năng phát hiện sao?
– Ko sao, đừng quan tâm đến anh, nói chuyện của em đi, có chuyện gì thế? Xeza bắt nạt em à?

Ju vuốt má Cat làm cô muốn khóc vì tủi thân. Cat cắn môi:
– Jose mất tích và mẹ ko nói cho em biết…..
– À…..
Ju thở phào nhẹ nhõm khiến Cat khinh ngạc. sao lại có thể như thế được….Cat hỏi nhanh:
– anh biết chuyện gì à? Sao anh phản ứng…..
– bình tĩnh nào Catarina, anh biết, nhưng cũng như mọi lần, em chỉ nghe thôi và ko được hỏi tại sao thì anh mới nói.
Cat gật đầu lia lịa mà quên mất rằng căn phòng đang tối như mực, cô sốt ruột:
– em hứa, anh nói đi…..
Ju bật cười thành tiếng rồi xoa đầu Cat:
– xem em lo lắng chưa kìa…. Theo…à… nguồn tin của anh thì Jose đã bỏ nhà đi sau khi em vào quân đội hai tháng.
Cat há hốc miệng kinh ngạc, bỏ nhà đi ư? Sao Radic lại nói là bị bắt cóc.
– Radic nói Jose bị con quỷ bắt đi….
– Catarina, em lại hấp tấp rồi, anh đã nói bao nhiêu lần là nghe trước đã mà.
Ju trách mắng nhẹ nhàng như người dỗ trẻ con khiến Cat thấy xấu hổ
– tất nhiên mẹ em sẽ ko thể nói cho Radic chính xác những điều đã xảy ra được. Radic Bruno là ai? Chỉ là một đứa con nít thô lỗ vắt mũi chưa sạch.
Giọng nói của Ju trở nên trầm xuống khiến Cat liên tưởng đến một sự khinh thường mỉa mai. Ko sao! Radic vốn chẳng được lòng ai. Ju nói tiếp:
– anh ko biết chính xác Jose đang ở đâu nhưng anh biết cậu bé hoàn toàn khỏe mạnh, tiếp tục đi học và ….an toàn ở chỗ mới.
Cat thở hắt ra một tiếng như trút được cả ngàn cân trên vai, nhưng khi bình tâm lại cô giật bắn mình:
– an toàn ở chỗ mới ư? Ý anh là ở nhà ko an toàn sao?
– Ha….anh ko biết vì sao Jose bỏ đi nhưng anh có thể đoán phần nào, Catarina ạ. Nguyên nhân là ở mẹ em….có thể đã có những vụ tranh cãi về em, về việc đi thăm em, những hình phạt cấm túc, những sự đối xử mà tính cách của Jose ko chấp nhận…
Cat mím môi. Ju biết sự áy náy của Cat về việc mẹ cô ko đi thăm cô mặc dù Cat chẳng bao giờ nói ra….nhưng thôi bỏ đi, Ju biết mọi thứ mà.
– hình phạt nếu có cũng đâu có nặng nề gì, mẹ em rất hiền…
– có thể, cũng có thể ko. Nhưng theo anh biết thì quả thật những hình phạt đó chỉ là trên khía cạnh tinh thần. và điều tiếp theo đó là Jose bỏ đi giữa đêm hôm khuya khoắt, mang theo toàn bộ đồ đạc, hành lí, sách vở của nó và em trong một chiếc túi không đáy. Rồi ngày hôm sau báo chí đăng tin về một vụ mất tích.
Cat lắc đầu ko thể tin được:
– cãi vã và bỏ đi ư? Thằng bé…nó chỉ là một đứa con nít….

– Một đứa con nít nhạy bén và ko giỏi giả vờ…..
Ju mỉm cười làm Cat nghi hoặc:
– anh ám chỉ điều gì thế?
– Anh ko ám chỉ, anh sẽ nói về Mark. Chúng chia sẻ với nhau mọi chuyện, mọi thứ và luôn có nhau. Vậy tại sao chỉ mình Jose bỏ đi? Giả sử Mark ko đồng tình với quan điểm của Jose và quyết định ở lại đi chăng nữa thì tại sao một đứa bé lại có thể bình thản đến như vậy khi bị đưa thẳng tới cơ quan mật vụ của chính phủ để chịu sự hỏi cung của rất nhiều người.
Ju dừng lại ko nói nữa trong khi máu trong người Cat sôi lên.
– hỏi cung ư? Nó chỉ là một đứa trẻ,mẹ em làm cho chính phủ cơ mà….
– Phải, chính vì thế mà Mark mới dễ dàng bị đưa tới cái hầm tối đó giữa đêm khuya, mẹ em chỉ đảm bảo được một chuyện là người ta sẽ ko gây bất cứ tổn thương nào cho thằng bé thôi. Mark biết điều gì đó về chuyện Jose bỏ đi và ko ai cạy miệng được nó. Anh thích thằng bé…. Nhưng dường như nó đã thuyết phục được mẹ em rằng nó không biết và mẹ em đưa đơn kháng lên toà án tối cao để đem lại sự yên ổn cho thằng bé và họ vẫn sống tốt, yêu thương nhau hơn khi mà gia đình chỉ còn lại hai mẹ con.
Cat không nghĩ cách kể chuyện của Ju có phải mang hàm ý rằng mọi thứ chỉ là giả tạo hay ko. Cô hỏi dứt khoát:
– ý anh là gì?
Ju im lặng hồi lâu rồi thở dài:
– anh thì lại đang chờ một câu hỏi khác cơ….ví như vì sao có người lại trông thấy Jose bị “con quỷ” tóm gáy chẳng hạn…..
Cat ngớ cả người ra. Tin Jose bình yên đã xoá hẳn trí nhớ Cat, cô ko hề có chút ý nghĩ nào về “con quỷ” mà chỉ toàn nghĩ về gia đình mình. Cat hỏi lại:
– anh nói Jose vẫn bình yên phải không?
– Phải, hiện tại thì đúng là như vậy. nhưng trong quá khứ thì ko.
Trong quá khứ thì ko ư? Bỏ nhà đi rồi Jose đã gặp phải chuyện gì? Tại sao gặp “con quỷ”, bị hắn bắt rồi mà vẫn ko sao? Với thân thế của Jose lẽ ra “con quỷ” phải trao đổi tù binh như hắn vẫn hay làm chứ?
– nó đã gặp phải chuyện gì?…..làm ơn đi Ju…..
Ju lại cười nhẹ:
– anh ….ko nói được. ko phải vì anh ko muốn nói cho em, Catarina, mà là anh ko thể nói. Theo lời của nhân chứng tại đó thì Jose bị “con quỷ” bắt đi, nhưng theo những gì anh đựơc biết thì chẳng có mấy ai trông thấy “con quỷ” cả, trừ những người có phép thuật cực kì kinh khủng. và “con quỷ” chẳng thích động tay động chân với những đứa trẻ sắp chết, như cái cách hắn bỏ em lại trong rừng Chusan.
– Sắp chết….. “con quỷ” giết Jose ư?
– Chà, em ko hiểu ý anh rồi…. một kẻ như cái tên khùng khùng đó sao lại đụng đến con nít để mang tiếng cả đời chứ. Hắn …..trông thấy và bỏ đi. Nhưng có cái gì đó đã xảy ra khiến hắn giữa chừng quay lại và ….vác Jose đi.
Cái gì xảy ra khiến “con quỷ” quay lại… có một cái gì đó gõ bong lên đầu Cat khi một sợi dây nối tất cả những gì Ju vừa nói lại với nhau. Cat bàng hoàng cả người tua lại trí nhớ và thở dốc. Ju, dường như nhìn được trong bóng tối thật, anh ta mỉm cười khi thấy phản ứng của Cat và nói:
– cuối cùng thì em cũng lớn rồi, Catarina.
Rồi anh ta hôn nhẹ lên má Cat và biến mất, ánh sáng lại tràn ngập căn phòng khiến Cat tiếc ngẩn tiếc ngơ vì chưa kịp xác nhận lại…khoan đã…cuối cùng thì em cũng lớn ư? Ko lẽ những suy nghĩ trong đầu Cat thực sự đúng. Rằng Jose biết một bí mật nào đó từ mẹ Cat và bỏ nhà ra đi rồi….bị một cái gì đó đối đầu với “con quỷ” truy đuổi. cái gì đó đối đầu mới khiến cho “con quỷ” ngứa mắt mà quay lại cướp Jose đi cho bõ ghét. Cái gì khiến “con quỷ” bỏ đi danh dự của hắn để tự rước vào mình tiếng xấu *** hại một đứa con nít. Cái gì nếu ko phải là cái gọi là “chính phủ”.
Cat mím môi, nằm xuống bóp cái đầu đang ong ong vì những thông tin vừa thu đựơc. Jose bỏ đi vì chuyện gì đó mà Ju không biết, một chuyện gì đó khiến nó bị săn đuổi bởi chính những người làm việc cho chính phủ….săn đuổi mà sắp chết sao? Cat không thể không nghi ngờ điều đó nhưng nghi ngờ chuyện đó cũng chính là nghi ngờ Ju, người luôn luôn cung cấp cho cô những thông tin cần thiết trong những thời điểm cấp bách mà chính Cat cũng không biết làm như thế nào. Nghi ngờ Ju ư? Và nếu không nghi ngờ thì Cat lại phải chấp nhận một hiện thực là Jose biết một bí mật nào đó từ mẹ cô, cẩn mật đến nỗi bị săn đuổi, thậm chí bị giết. bí mật….khủng khiếp đến nỗi ko thể ở lại chính ngôi nhà của mình. Bí mật gì mà khủng khiếp đến như vậy….. và Mark thì có vẻ như biết tất cả mọi chuyện mà ko đi cùng Jose. Có khi nào hai đứa xung đột với nhau không.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.