Đọc truyện Phế Vật Tiểu Thư Khuynh Đảo Nhân Thế – Chương 4: Mê Vụ Sâm Lâm
Lạc Thiên Y chớp chớp mắt,bóng của một nữ nhân nào đó đang đứng trước mặt nàng
Nữ nhân đó là Lạc Kiến
Lạc Kiến nhìn Lạ Thiên Y,đôi mắt không dấu nổi sự lo lắng. Y Y của nàng sao lại trở nên chật vật thế này?
“Muội không sao chứ?”-Giọng nói nhẹ nhàng của Lạc Kiến khiến Lạc Thiên Y giật mình.
Nàng mở to mắt nhìn tứ tỷ,khuôn mặt lãnh băng trở nên ôn nhù vạn phần. Lạc Kiến tỷ,tỷ rất lo lắng cho nàng,nó khiến nàng vô cũng mừng,ít nhất còn có Lạc Kiến tỷ.
Lạc Kiến nhíu mày nhìn Thiên Y một lúc rồi thở phào,bát muội nàng ổn cả. Lúc mới đến nàng nhìn bát muội mình khuôn mặt đãm mồ hôi,hơi thở hốc hắc làm Lạc Kiến nàng khiếp đảm,vội lấy mấy viên Hồi tiên đan trên bàn cho bát muội uống mà không để ý chúng sao lại nhiều vậy.
Lạc Kiến cũng chỉ ở lại hỏi và dặn vài câu rồi ra về. Thiên Y phun ra một hơi thở dài,tâm động,không gian ảo lại hiện ra. Hôm nay nàng muốn nghiên cứu về tinh linh,bản thân là Triệu hồi sư mà không biết về tinh linh thì làm được gì nữa. Hướng phía kho sách về tinh linh,nàng vừa mở cửa,cảnh tượng tuyệt đẹp lại hiện ra. Khắp nơi đều là sách về tinh linh,từ bình thường đến hiếm,từ hệ này đến hệ khác đều đủ cả làm nàng trong lòng thán phục 7 phần. Phụ mẫu quả là người học rộng tài cao! Chọn một cuốn ở gần nhất,đập vào mắt nàng là tựa đề rất ấn tượng:Mê Vụ Sâm Lâm.
Mê Vụ Sâm Lâm-Một khu rừng ở ngoài thành này,cũng là nơi sinh sống của rất nhiều các loài tinh linh khác nhau. Mê Vụ Sâm Lâm nổi tiếng nguy hiểm,ngay ở bìa rừng đã có tinh linh Hạng C cấp 3,4;vào càng sâu cấp đội càng tăng,trung tâm rừng có thể có tinh linh Hạng B cấp 6,7,tuyệt đối không phải nơi để đùa.
Khoé môi Lạc Thiên Y lộ ra một nụ cười tà mị. Mê Vụ Sâm Lâm này,nàng có chút hứng thú,tinh linh ở đây,nàng cũng muốn thử.
——————————————————————————————————————————
Mê Vụ Sâm Lâm,quả nhiên giống như lời đồn. Toàn bộ khu rừng bị bao phủ bởi một lớp bóng tối và yên lặng làm người ta có cảm giác rùng mình,xung quanh nơi này không có một bóng người,thi thoảng có vài tinh linh cấp thấp chạy qua hay tinh linh trung cấp đi tuần tra.
Quả nhiên giống với những gì nàng mong đợi
Khoé môi Thiên Y lạnh lùng cong lên một đường tuyệt mỹ,nàng nhảy lên,sử dụng nguyên tố phong di chuyển. Áp lực gió mạnh mẽ thổi ra làm những tinh linh cấp thấp run sợ,chỉ biêt nấp trong bụi vô lực nhìn nhân loại khi hiên ngang tiến vào. Năng lực nguyên tố phong càng ngày càng lan toả sát khí làm những tinh linh vùng trung gian của Mê Vụ Sâm Lâm bàng hoàng xen lẫn kinh ngạc. Đã lâu rồi,không có kẻ nào có thể tiến vào trung gian của khu rừng này,làm sao chúng không ngạc nhiên?
Kẻ nào,chắc chắn trong tương lai sẽ trở một cường giả đích thực
Lạc Thiên Y giảm tốc,cười lạnh. Đây là Mê Vụ Sâm Lâm nổi danh khắp Vũ đế đô đây sao? Bề ngoài làm người ta cảm thấy lạnh sống lưng mà bên trong kì thực,chẳng có gì. Nàng thất vọng,định quay lại thì một tiếng một mùi hương lạ chợt thoáng qua,thu hút nàng. Là mùi của Phẩm dược,một rừng Phẩm dược,hơn nữa đều là Tứ phẩm trở lên. Nàng liếm liếm cánh môi hoa anh đào,cười thích thú,nguyên tố gió xuât hiện,trong chợp mắt,nàng đã tới nơi.Bất quá,không chỉ có nàng muốn lâm Phẩm dược này mà còn có một tinh linh góp vui khác. Đó là Liệt Hoả,hơn nữa là Liệt Hoả Hạng B cấp 1
Liệt Hoả là một trong năm tinh linh hệ hoả có sức sát thương và phòng ngự cao nhất. Liệt Hoả mang hình dạng một con sư tử,lông vàng rực như ánh nắng,bờm nâu đỏ xù lên rất oai phong. Hơn nữa,lửa của Liệt Hoả rất lợi hại,có thể điều chỉnh to nhỏ và sức sát thương tuỳ theo ý thích,là một tinh linh đáng mơ ước của không chỉ Triệu Hồi Sư mà cả Luyện Dược Sư và Luyện Phẩm Sư nữa.
Liệt Hoả nhìn thấy người muốn xâm phậm vào lâm Phẩm Dược của mình,đôi mắt nổi lên huyết giận dữ,bờm xù lên mang theo tia lửa chết người. Thiên Y nheo mắt,nàng để ý bộ lông của Liệt Hoả này là màu đỏ chói,bờm cũng xù vào dày hơn.Lẽ nào là Liệt Hoả biến dị? Xem chừng cũng có khả năng đó.
Thiên Y cười thích thú. Tinh linh Liệt Hoả này,nàng thích. Lâm Phẩm Dược nó cai quản,này cũng thích. Nếu thế thì lấy cả hai vậy!