Đọc truyện Phế Vật Tiểu Thư Khuynh Đảo Nhân Thế – Chương 3: Tu Luyện Đan Dược Thì Có Gì Khó
Lạc Thiên Y ngồi xuống,mi tâm khẽ nhíu lại,không ngờ hôm nay ra đường lại gặp phúc hắc đến vậy
Chuyện là khoảng ba ngày trước,nàng đạt bậc Hạng B cấp 5 làm nàng có chút vui mừng. Tuy biết càng ngày càng khó tu luyện và cấp bậc của nàng hiện tại rất dễ đạt nhưng có thể thăng cấp cũng làm nàng cảm thấy vui vẻ và tất nhiên nàng cũng biết giờ không thể luyện suông nữa,phải có đan dược phụ trợ-Tẩy tuỷ đan
Tẩy tuỷ đan là một loại đan dược hiến,thuộc hạng ngũ phẩm,có công dụng vô cùng hữu ích với Triệu hồi sư và Kiếm sư. Tẩy tuỷ đan có tác dụng thông đạo kinh tu,đẩy các tạp chất khỏi cơ thể,không chỉ giúp thăng cấp tức thì mà còn có thể thăng cấp nhanh hơn trong thời gian dài. Để luyện Tẩy tuỷ đan phải là Luyện Dược Sư,mà muốn trở thành Luyện dược sư ngoài việc có cấp bậc Hạng B thì còn phải luyện một loại đan dược là Hồi tiên đan
Hồi tiên đan chỉ là một đan dược nhất phẩm,ngoài việc có tác dụng hồi phục năng lượng còn có thể chứng minh mình là Luyện dược sư,chỉ khi luyện thành công loại đan này mới có thể luyện có loại khác. Hồi tiên đan cũng không khó luyện,chỉ cần có dược phẩm và cấp bậc trên Hạng B là có thể luyện được chỉ có một điều là cần có Nhất phẩm dược.
Trong thế giới Luyên dược sư,để có thể luyện thành đan dược phải có một loại dược luyện,người ta gọi là Phẩm luyện. Phẩm luyện cũng chia các cấp bậc như đan dược,gồm: Nhất phẩm,Nhị phẩm,Tam phẩm,Tứ phẩm,Ngũ phẩm,Lục phẩm,Thất phẩm,Bát phẩm,Cửu phẩm,Hạ phẩm,Trung phẩm và Thượng phẩm.
Nhất phẩm dược không phải hiếm nhưng trong không gian ảo không thể trồng loại dược này nên bắt buộc nàng phải ra hiệu mua.
Thiên Y cũng không suy nghĩ nhiều,nàng đứng dậy,chỉnh trang y phục rồi ra hiệu. Vừa vào đến hiệu,đập vào mắt nàng là Bạch Hạ Đình,nàng ta cũng đi mua dược. Bạch Hạ Đình vừa thấy Lạc Thiên Y,khoé môi xinh đẹp cong lên đầy diễu cợt,hừm,phế vật mà cũng bầy đặt đến hiệu dược sao? Haha,mắc cười. Nàng quay lại bước lên vài bước,giọng khinh bỉ:
“A đây chẳng phải phế vật,ấy,Lạc bát tiểu thư sao? Đã lâu không gặp. Kính hỏi,ngwoif không phải Luyện dược sư lại vào hiệu dược làm gì?”
“Kính Bạch tam tiểu thư,đã lâu không gặp. Còn chuyện không phải Luyện dược sư lại vào hiệu dược,căn bản không liên quan tới cô”
Lạc Thiên Y nàng cười lạnh,đối với laoij người như Bạch Hạ Đình,nàng không cần phải giữ mặt. Bạch gia nổi tiếng cướp bóc,đe doạ và ức hiếp người quá đáng,cả Bạch cũng chỉ là được Bạch gia sủng ái nên hằng ngày ra vẻ giỏi giang,căn bản với người khác nàng chẳng là gì cả.
Bạch Hạ Đình thấy thế,khuôn mặt đầy tức giận
“Hừm,chỉ là một đứa con hoang,một con phế vật không hơn không kém. Mẹ người là tiện nhân,ngươi cũng là tiện nhân,cả Lạc gia ngươi là tiện nhân”
Đôi mắt tuyệt đẹp của nàng trừng lên,nhìn Bạch Hạ Đình đầy tức giận,từng tia lãnh băng trào dâng làm nàng ta(Bạch Hạ Đình) run rẩy,xoay ngườ đi khỏi,trước đó còn phun ra một câu:
“Hừm,nhớ đấy đồ phế vật,đồ tiện nhân”
Thiên Y cố kìm nến nỗi giận,nàng không muốn so đo với loại này,nàng ta trong trí óc nàng chỉ là chó sủa bậy thôi. Chủ hiệu lúc nãy nhìn ánh mắt lãnh khốc của nàng,lòng ớn lạnh. Tuy mang tiếng phế vật nhưng ông ta chắc nàng không phải người dễ chọc.
Lạc Thiên Y về nhà,đi thẳng vào không gian ảo,chỉ có tu luyện mới làm nàng bình tâm thôi. Đến bên cạnh lò luyện dược,thảo dược đã đủ cả,nàng chỉ bắt tay vào làm thôi.
Sau hơn hai canh giờ,cuối cùng cũng xong. Nàng luyện được hơn chục viên Hồi tiên đan. Bình thường Luyện dược sư chỉ cần luyện được một lần hơn 5 viên đã là thiên tài rồi,vậy mà nàng lần đầu tiên đã luyện ra hơn chục viên. Quả thật yêu nghiệt! Yêu nghiệt!
Nhìn mấy viên Hồi tiên đan trong tay,mi tâm của nàng nhíu lại. Được có hơn chục viên sao? Nàng kéo cỏi vậy sao? Không được,nàng không bao giờ được phép kém cỏi. Chỉ nghĩ đến nương năm xưa mang tiếng tiện nhân,nghĩ đến Bạch Hạ Đình chỉ là một con kiến mà dám khinh bỉ nương,nàng lại run rẩy,mấy viên Hồi tiên đan trên tay tựa hồ muốn bóp nát. Nàng đã từng thề với linh hồi của Lạc Thiên Y sẽ đưa cái tên này đến vị trí cường giả,vậy mà giờ đến mấy viên Hồi tiên đan còn luyện không xong thì làm gì được. Thiên Y tựa hồ muốn bùng nổ,nàng phải luyện tiếp,luyện cho đến khi hả giận mới thôi.
Mặt trời dần khuất bóng sau đỉnh núi,nhuộm thế gia trong sắc thê lương,nàng ngã vật xuống,thở hổn hển. Nàng đã luyện cả một ngày rồi,đối với Luyện dược sư nàng là yêu nghiệt rồi. Nhưng cũng chính vì thế mà giờ nàng cả đứng cũng không vững,trán đầy mồ hôi,đôi mắt lim dim rồi nhắm lại.
Nàng,ngủ rồi.
Một bóng đen xuất hiện,nhìn nàng chạt vật rồi lắc đầu.
“Nữ nhân trong số mệnh của ta mà dễ kích động vậy sao?”-Hắn lạnh lùng phun ra một câu,khoé môi giật giật không ngừng
Nam nhân này,là kẻ lần trước cưỡi Lam Ưng
Hắn cầm lò luyện dược,mở nắp ra,hơn hai chục viên Hồi tiên đan sáng lấp lánh làm hắn có chút giật mình.
Nữ nhân này,chắc chắn sẽ khuynh đảo nhân thế.
Luyện đan dược với nàng,chẳng có gì khó