Phế Vật Tiểu Thư Khuynh Đảo Nhân Thế

Chương 20: Hội Đấu Giá. Bắt Đầu Tìm Hiểu Về Dịch Dung(1)


Đọc truyện Phế Vật Tiểu Thư Khuynh Đảo Nhân Thế – Chương 20: Hội Đấu Giá. Bắt Đầu Tìm Hiểu Về Dịch Dung(1)

Lạc Thiên Y nuốt một bụng đầy hoả rời khỏi giường,chỉnh lại y phục,búi tóc rồi để Lạc Diệp kiếm bên hông,xuống dưới khách điếm gọi thẩm ngoại*. Tiểu nhị vâng vâng dạ dạ chuyển bị những món mà nàng gọi,chợt như nhớ ra việc gì đó,hỏi
“Quan khách,mấy ngày nữa Bách Đế thành sẽ tổ chức hội đấu giá,không biết khách quan có muốn đến đó không?”
Lạc Thiên Y nhấp một ngụm trà hoa cúc,chậm rãi liếc nhìn tiểu nhị
“Hội đấu giá,nghe cũng hay đó. Vậy sao ngươi biết sắp có hội đấu giá mà nói cho ta?”
“Dạ quan khách,hội đấu giá là sự kiện hàng năm đều tổ chức ở Bách Đế thành,do Triệu gia gia tộc chủ trì. Mục đích hội đấu giá này cũng là để thu lợi về mình nhưng từ trước đến nay vẫn chưa có thứ gì quý giá để họ tư lợi.”
Tiểu nhị vô cùng thật thà trả lời,nàng thì vút cằm nghĩ ngợi một lúc. Hội đấu giá là do Triệu gia chủ trì,nàng lần trước đã gây thù chuốc oán với bọn họ,chắc chắn bọn họ sẽ không để mình đi vào cửa. Bất quá,kho đan dược của nàng quá đầy rồi,phải thanh lý bớt,và lại,Thiên Vân hình như có một lọ dịch dung,chỉ cần có nó thì nàng đến cũng chẳng tên họ Triệu nào biết

“Đượ rồi,ta sẽ đi”
“Dạ thưa quan khách,người nhà của tiểu nhân làm ở Triệu gia có trộm được một lệnh bài để vào cửa. Nhưng,chúng tiểu nhân đều không có tiền,căn bản không thể vào. Cái này,xin đưa cho quan khách”
Tiểu nhị vừa nói vừa lấy ra một lênh bài được bọc kĩ trong khăn tay,thoạt nhìn có vẻ rất bình thường nhưng lại rất có giá trị. Lạc Thiên Y gật đầu,cất lệnh bài vào ngực áo rồi tiếp tục hưởng thụ nốt chỗ thức ăn trông bàn.
————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————
“Không được,tuyệt đối không được”
Tiếng hét chói tay của Thiên Vân nhất thời làm cả nhẫn không gian rung động. Lạc Thiên Y lại nhíu mày
“Sao không được? Ngươi đừng có keo kiệt thế chứ”
Thiên Vân dứt khoát lắc đầu,lại tiếp tục hét lên nhưng tần số âm thanh cũng tăng lên
“Ta nói không là không. Ngươi biết dịch dung quý đến mức nào không? Trên đời này chỉ có hai thứ có thể làm thay đổi khuôn mặt con người. Thứ nhất là Hoàn Thuật Đan-được luyện chế từ một vị Luyện Dược Sư huyền thoại với một loại thảo dược vô cùng quý hiếm-Hoàn Thuật Dược. Bất quá,nó sinh trưởng ở đâu và vào thời gian nào,không một ai ngoài vị Luyện Dược Sư đó biết. Giờ,cũng không ai biết ông ấy ở đâu,còn sống hay đã chết. Thứ hai chính là dịch dung,thứ này chỉ ở Thiên giới có,nó giống như nước,khi bôi lên mặt rồi nghĩ đến khuôn mặt mà mình muốn nó sẽ lập tức thay đổi ngươi giống hệt so với suy nghĩ.”
“Vậy đưa ta công thức chế tạo dịch dung”
Lạc Thiên Y không hề kinh ngạc trước lời nói của Thiên Vân,vẫn một mực đòi lấy bằng được dịch dung kia. Thiên Vân xoa cằm một lúc,rồi lấy ra một quyển sách cũ bìa đã ố vàng,nói

“Đây là sách về dịch dung,trong này có chỉ các thảo dược và các chế tạo dịch dung cơ bản. Ngươi xem rồi thử làm đi.”
Thiên Vân nói xong rồi quay đi,Lạc Thiên Y cũng không để ý đến nàng mà bắt đầu tìm hiểu về dịch dung.
————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————
Sau một canh giờ,Lạc Thiên Y cuối cùng đã học thuộc hết tất cả các loại thảo dược cũng như phương pháp luyện dịch dung trong cuốn sách,Thiên Vân một hồi đi chuẩn bị dược liệu cũng quay về,hỏi
“Sao,hứng thú?”
“Đúng là có chút hứng thú,thật không ngờ dịch dung lại thú vị như vậy.”
“Đúng là dịch dung rất thú vị,nhưng luyện chế không phải điều đơn giản. Ngươi đã học thuộc hết các phương pháp luyện dịch trong sách?”

“Hết rồi. Dược luyện ngươi chuẩn bị xong chưa? Ta muốn thử luyện.”
“Hảo. Chúng ta đi”
————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————
Một ngày,hai ngày,ba ngày,đã ba ngày rồi Lạc Thiên Y vẫn ở trong nhẫn không gian để luyện dịch. Nếu không phải nàng dặn dò tiểu nhị trong vòng năm ngày không được quấy rầy nàng bế quan tu luyện,thì hắn đã nghĩ nàng muốn trốn tiền trọ nên lén lút bỏ đi rồi.
Trong nhẫn không gian,Lạc Thiên Y vẫn tập trung truyền pháp lực vào lò luyện,Thiên Vân cùng Hỏa liễu ở ngoài thì lo lắng không thôi. Ba ngày a,Lạc Thiên Y đã ngồi ba ngày ba đêm đem pháp lực truyền vào lò luyện dịch,pháp lực trong cơ thể đã sớm cạn kiệt. Cho dù có kiên trì đến mức nào thì một triệu hồi sư chỉ ở hạng B thì làm thế nào có đủ pháp lực để luyện dịch dung,Thiên Vân bây giờ thật hối hận khi để Lạc Thiên Y làm vậy,nàng(Thiên Vân) thực sự đã quên,chỉ có triệu hồi sư Hạng A trở lên mới có đủ pháp lực để luyện dịch dung. Nếu bây giờ nàng(Lạc Thiên Y) chết vì cạn pháp lực thì nàng(Thiên Vân) chắc chắn sẽ hối hận cả đời mất.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.