Bạn đang đọc Phế Thê Trọng Sinh – Kim Nguyên Bảo – Chương 22. Xảy Ra Chuyện
Edit + beta: Iris
Thi Nguyên gác đêm ở ngoài cửa hạ giọng trách mắng: “Phu nhân đang nghỉ ngơi, có chuyện gì chờ phu nhân thức rồi nói.”
Hạ nhân Thư Thanh Viện sốt ruột nói: “Nhưng, nhưng mà, Nguyễn thiếu gia xảy ra chuyện a, nếu chờ thiếu gia thức thì mọi chuyện đã muộn rồi.”
Trong phòng Ô Nhược nghe được lời hạ nhân, cong môi lười biếng mở miệng hỏi: “Bên ngoài xảy ra chuyện gì?”
Thi Nguyên lập tức vào phòng nói: “Phu nhân, hạ nhân trong viện nói Nguyễn thiếu gia xảy ra chuyện.”
Ô Nhược ngữ khí sốt ruột hỏi: “Trì Tranh? Trì Tranh xảy ra chuyện gì? Thi Nguyên, ngươi vào đây giúp ta thay quần áo.”
“Dạ.”
Hạ nhân Thư Thanh Viện thừa dịp Thi Nguyên đẩy cửa đi vào, nhanh chóng nói: “Thiếu gia, tối hôm qua lúc Nguyễn thiếu gia trở về, hai người hầu bên người Nguyễn thiếu gia không biết làm thế nào lại đi tới Thư Ly Viện của nhị tiểu thư, còn khinh bạc nha đầu bên cạnh nhị tiểu thư. Hiện tại Nguyễn thiếu gia đang bị nhị gia thẩm vấn, nói là muốn trách phạt Nguyễn thiếu gia.”
Ô Nhược tức giận nói: “Chuyện lớn như vậy sao hiện tại ngươi mới bẩm báo, người hầu bên người Trì Tranh thế nào rồi?”
“Nghe nói là bị đánh đến nửa chết nửa sống.” Hạ nhân kêu oan: “Thiếu gia, ta cũng vừa mới biết được tin tức, sau đó lập tức đến báo cho thiếu gia.”
“Ta biết rồi, hiện tại ta sẽ nhanh chóng qua đó xem xét.”
Khi hạ nhân rời đi, Ô Nhược nói với Thi Nguyên đang giúp cậu mặc quần áo: “Không cần mặc chỉnh tề như vậy.”
Thi Nguyên hiểu ý, liền kéo quần áo cho xộc xệch, thoạt nhìn Ô Nhược rất giống bộ dáng sốt ruột vội vàng.
Ô Nhược được Thi Cửu và Thi Hựu hỗ trợ vội vàng đi ra Thư Thanh Viện.
Bởi vì không định cầu tình cho kẻ thù nên lúc đi qua ngõ nhỏ không người thì cậu đi rất thong thả, lúc sắp đến gần Thư Ly Viện lại làm ra bộ dáng vội vội vàng vàng.
Ô Nhược từ xa đã nhìn thấy hai gã thủ vệ khác của Nguyễn Trì Tranh là Nguyễn Thắng và Nguyễn Doanh bị ngăn ở ngoài cổng lớn Thư Ly Viện, gấp đến độ đi tới đi lui.
Bọn họ nhìn thấy Ô Nhược đến liền chạy nhanh qua: “Nhược thiếu gia, xin ngài cứu thiếu gia chúng ta.”
Ô Nhược thở hổn hển, lấy khăn tay ra lau trán: “Ngừng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Bộ dạng hiện tại của cậu cũng không phải giả bộ, thân thể cồng kềnh đi đường xa như vậy, thật sự mệt đến không nhấc chân nổi.
Nguyễn Thắng và Nguyễn Doanh thấy Ô Nhược một thân lộn xộn, trong lòng rất cảm động, Nhược thiếu gia không hổ là bạn tốt của thiếu gia, sau khi nhận được tin tức ngay cả quần áo còn chưa mặc đàng hoàng đã chạy tới đây.
Nguyễn Doanh nói: “Đêm qua, chúng ta rời khỏi Thư Thanh Viện thì đi đến cửa hông phía nam, cuối cùng chỉ còn lại ta và Nguyễn Thắng đỡ thiếu gia ra ngoài. Lúc ấy chúng ta cũng không để ý, cho rằng Nguyễn Anh và Nguyễn Dũng uống quá nhiều nên đi chậm, chúng ta và thiếu gia cùng lên xe rời khỏi đi, để Nguyễn Dũng và Nguyễn Anh tự cưỡi ngựa về. Ai ngờ nửa đêm thủ vệ Thư Ly Viện đến Nguyễn gia nói Nguyễn Dũng và Nguyễn Anh tiến vào sân Thư Ly Viện của nhị tiểu thư, khinh bạc nha đầu bên cạnh nhị tiểu thư nên không nói hai lời đã bắt thiếu gia chúng ta đến Thư Ly Viện thẩm vấn.”
Ô Nhược hỏi: “Ra khỏi Thư Thanh Viện bên trái là cửa hông, bên phải là đường đến Thư Ly Viện, hai viện hai hướng khác nhau, Nguyễn Dũng và Nguyễn Anh sao lại đến Thư Ly Viện?”
Nguyễn Thắng vẻ mặt đưa đám: “Chúng ta cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, lúc ấy năm người chúng ta rõ ràng là cùng nhau đi đến cửa hông, sau đó không biết thế nào, đi đi một hồi thì Nguyễn Anh và Nguyễn Dũng đã không thấy tăm hơi.”
“Các ngươi đừng lo lắng, ta vào xem tình hình thế nào.”
Ô Nhược vừa mới nói xong, Thi Cửu liền nói: “Thiếu gia, Nguyễn thiếu gia ra tới.”
°°°°°°°°°°
Đăng: 20/7/2021
Hôm nay tìm thấy một chiếc gif kabedon