Phản ứng quá độ

Chương 37


Bạn đang đọc Phản ứng quá độ – Chương 37:

Ông cụ Lục phản ứng trước, mọi người đứng dậy đi theo vào phòng khách, mỗi người một vẻ mặt.

    Trong video, Tô Hạ không mảnh vải che thân, còn người đàn ông thì đang vùi đầu vào giữa hai chân cô, tiếng mưa xối xả không thể che đậy được sự dâm loạn, dường như là bị cưỡng bức nhưng lại như dục vọng cấp thiết.

    Khi người đàn ông ngẩng đầu lên, khuôn mặt nghiêng anh quen thuộc đó, đó là… Lục, Lục Xuyên!

    ‘Xoảng’ một tiếng, chiếc ly trong tay Lục Trấn An vỡ vụn trên sàn.

    Không khí rơi vào sự im lặng chết chóc.

    Lục Thành không nhận biết được xung quanh có biến, trong lòng chỉ muốn ra ngoài chơi, “Hạ Hạ, chúng ta đi chơi đi…”

    Lục Trấn An nổi giận, cầm gạt tàn lên ném vào TV, màn hình tối đen, Lục Thành bắt đầu khóc.

    “Thằng khốn, im đi!” Lục Trấn An quát.


    Lục Thành không hiểu chuyện nên làm ầm lên, Lục Trấn An giận đến giáng cho anh ta một cái tát. Trời sinh anh ta đã không được lành lặn, là cháu trai ông cụ Lục thương yêu nhất, từ nhỏ đã được cưng chiều nên tính tình khó chịu, bị tát một cái bắt đầu nổi điên lên đập đồ, khóc lóc la thét chói tai. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc – Cấm Thành.

    Ông cụ Lục giận đến mức tăng huyết áp, người thì chạy đi lấy thuốc, người thì đi rót nước, người thì đi gọi điện thoại, phòng khách bị Lục Thành đập đồ lung tung, hỗn loạn không chịu nổi.

    Còn kẻ đầu sỏ là Tô Hạ thì vẫn ngồi ở bàn ăn, thản nhiên nhìn khung cảnh hỗn loạn trong phòng, khóe mắt mang theo ý cười thờ ơ, giống như bị ngăn cách với bên ngoài.

    “Tô Hạ!” Lục Trấn An hai mắt đỏ ngầu, tay chỉ vào Tô Hạ run lên, xé rách bộ mặt luôn ôn hòa từ ái của mình, hận không thể lấy dao đâm cô.

    Ông giận dữ gầm lên, “Tao tự hỏi tao không hề đối xử tệ với mày, còn chi tiền cho mày vào trường tốt nhất, lo việc ăn uống của mày vô điều kiện! Mày ở sau lưng tao làm cái gì đấy! Lục Xuyên là anh trai của mày! Mày có liêm sỉ không!”

    Tô Hạ cười khúc khích, “Chú Lục, chú mong đợi vào một người mười tuổi đã bị trói trên giường ức hiếp phải biết lễ nghĩa liêm sỉ có phải quá ngây thơ rồi không?”

    Nghe đến đây, Lục Trấn An sững người, tay giờ trên không trung ngừng lại.

    Tô Hạ nhìn Lục Thành đang nằm dưới sàn nhà khóc lóc om sòm, “Chuyện đã xong, quên rồi sao?”

    Lúc học đại học Lục Trấn An và Dương Lộ là người yêu nhưng Lục gia không đồng ý, sau khi chia tay thì đều có hôn nhân riêng, quanh năm cha Tô phải làm việc ở bên ngoài, sau khi có Tô Hạ cũng hiếm khi về nhà, một lần Lục Trấn An đưa Lục Thành đến nhà bác sĩ khám bệnh tình cờ gặp lại Dương Lộ, hai người liên lạc lại với nhau.

    Năm đó Tô Hạ mới mười tuổi.

    Có một chú thường xuyên đến nhà, mỗi lần đến đều ở hơn một tiếng, luôn mang đồ chơi và đồ ăn vặt cho cô, còn có anh trai chơi cùng cô.

    Cô có thể cảm giác được mẹ cô đang rất hạnh phúc.

    Cô cũng rất vui nhưng cô không thể nói ra, nhất là khi cha cô gọi về.


    Bẩm sinh Lục Thành đã có dị tật, có vấn đề về trí não.

    Một lần Lục Trấn An và Dương Lộ làm việc quên đóng cửa, Lục Trấn An có sở thích tình dục đặc biệt, lúc ấy còn trẻ, ông thích chơi trói.

    Lục Thành mò vào trong phòng thì thấy hai cơ thể trần trụi chồng lên nhau, dương vật màu đen của người đàn ông đâm vào phía dưới của người phụ nữ, người phụ nữ bị trói tay chân, vừa gào vừa khóc, lúc đó anh ta tưởng Lục Trấn An đánh Dương Lộ nên muốn gọi cho 110 báo cảnh sát. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc – Cấm Thành.

    Dương Lộ hét lên trốn dưới chăn, Lục Trấn An xấu hổ mặc quần vào và đuổi anh ta ra ngoài, Lục Thành cứ khăng khăng cho là ông đánh Dương Lộ, Lục Trấn An đành phải nói dối.

    “A Thành đừng ồn ào, cha không có đánh dì”.

    “Đó không phải là bắt nạt, thích một người là thế đó”.

    “Dì không có khóc, dì rất thoải mái, càng thoải mái, dì càng hét to, cha đang chơi game với dì, dì rất thích”.

    Lục Thành thích chơi game nhất.

    Người đàn ông hơn hai mươi tuổi cao 1mét7, nhưng chỉ số IQ chỉ bằng đứa nhóc sáu bảy tuổi, không ai muốn chơi với anh ta.


    Năm đó, bạn của anh ta chỉ có Tô Hạ.

    Không lâu sau đó, Lục Trấn An lại đưa Lục Thành đến Dương gia, Lục Thành ra ban công nhìn trộm cửa sổ xem hai người chơi game, quả nhiên là như vậy.

    Lục Thành cởi quần ra, phía dưới có một cây gậy, nhưng không lớn đến thế.

    Vì thế, anh ta lợi dụng Tô Hạ đang ngủ trưa, lấy dây thừng trói Tô Hạ lại.

    Tô Hạ tỉnh dậy khóc thét lên, Lục Thành học theo Lục Trấn An lấy tay bịt miệng Tô Hạ lại, học cách ông nói chuyện: ‘Đồ lẳng lơ, em có muốn bị chồng chơi không?’
 
    Nhưng phía dưới của anh ta mềm nhũn không đút vào được nên anh ta lấy ngón tay chọc vào.
 
Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc – Cấm Thành.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.