Phải Chăng Tôi Thích Cậu? Bạn Cùng Bàn!

Chương 35: Lạnh nhạt


Đọc truyện Phải Chăng Tôi Thích Cậu? Bạn Cùng Bàn! – Chương 35: Lạnh nhạt

Hey…Hôm qua Mày với Minh Thiên….?- Ngọc đi gần tới nhà hàng thấy Cô thì đi lại khoác vai Cô khuôn mặt đầy tò mò

Hôm qua ai là người gọi Cậu ta đến?- Cô nhìn Ngọc đầy nghi ngờ

Ai?Sao Tao biết?Đừng có lạc chủ đề!- Ngọc lưỡng lự nhìn đi chỗ khác mà nói

Không phải Mày sao?- Cô càng nhìn Ngọc nghi ngờ

Ừ!Là Tao gọi đấy Tao chỉ muốn tốt cho Mày thôi mà!- Ngọc thấy sắc mặt của Cô khó coi thì cười trừ

…Tốt cái con khỉ!Cho dù Mày làm như thế nào Tao với Cậu ta cũng không thể!- Cô lườm Ngọc

Chào Minh Thiên!- Ngọc đang định nói gì đó với Cô nhưng thấy Cậu tới nên cố tình gọi để Cậu với Cô có cơ hội nói chuyện…nhưng ai ngờ Cậu chỉ nhẹ gật đầu rồi đi chứ không có ý định dừng lại đến một cái nhìn Cô cũng không có

Ủa…là sao?- Ngọc thấy vậy thì quay lại nhìn Cô khó hiểu

Sao chăng gì?Đi nhanh chẳng muộn làm bây giờ!- Cô thấy Cậu lạnh lùng Cô như vậy thì không biết nên vui hay nên buồn,nhìn Ngọc thản nhiên rồi kéo Ngọc đi không kịp để Ngọc phản kháng gì

– ——–

Mày…với Minh Thiên hôm qua đã xảy ra chuyện gì sao?Sao Cậu ấy lại lạnh lùng như vậy- Vào bếp Ngọc không thể chú tâm vào làm việc nên đi lại chỗ Cô

Có gì xảy ra đâu- Cô vừa chọn nguyên liệu làm món ăn vừa nói trong lòng có chút không vui

Thật sao?- Ngọc nhìn sắc mặt Cô nghi ngờ

Hừ…Hôm qua Tao với Cậu ta nói chuyện Tao có nói quá lời nên chắc từ bây giờ làm người lạ thôi!- Cô nhìn Ngọc mặt thản nhiên như không quan tâm tới


Sao Mày cứ phải lạnh lùng với Minh Thiên như thế!- Ngọc nghe vậy có chút bực bội nhưng cũng hiểu cho Cô

Có sao?- Cô nhìn Ngọc không cảm xúc

Mệt với Mày…làm việc đi- Ngọc thấy Cô như vâyh thì mt mỏi mà đi về chỗ làm việc

– ———–

Mọi người vất vả rồi!- Cậu lên phòng làm việc có chút khó chịu nên đi xuống phòng bếp

Chào sếp!- Mọi người nghe tiếng Cậu thì tất cả dừng mọi hoạt động lại lễ phép chào Cậu

Hôm nay Tôi xuống đây muốn thử tay nghề của các đầu bếp như vậy đi mỗi đầu bếp sẽ làm một món về sở trường của mình được chứ?- Cậu khoanh tay trước ngực đầy lịch lãm giọng đầy năng lực

Được ạ- Mọi người nghe vậy thì gật đầu nhưng trong lòng có chút lo lắng

Tôi cho mọi người 30 phút làm việc đi- Cậu nói rồi đi ra bàn ngồi viết giấy tờ gì đó.Mọi người nghe vậy thì ai việc ấy chăm chỉ mà làm

30 phút trôi qua…..

Ngọc là đầu bếp về món Ý nên Ngọc chọn làm món ăn vừa giản dị nhưng cách làm khó nhọc nhằn “Pizza -Ý”

Nhật Lâm sau một hồi lâu nghiên cứu thì lại chọn làm món “Bò Bít Tết – kiểu Tây”

Còn Cô không hiểu vì điều gì lại nghĩ đến ước mơ của Mình nói với Cậu nên chọn làm món “Sủi Cảo – món Trung”


(*Senn cũng không am hiểu nhiều về món ăn nổi tiếng của các nước cho lắm nên chỉ viết được mấy món ăn như vậy ^_^ Mọi người thông cảm nhé!*)

Dạ thưa sếp…món ăn đã làm xong rồi ạ!Mới sếp dùng!- Bếp trưởng cùng Cô Ngọc và Nhật Lâm mang món ăn ra lễ phép

Mọi người vất vả rồi!Món ăn của ai người đấy viết tên ra giấy để gần món ăn đi!Tôi sẽ dễ nhận xét hơn- Cậu bỏ sấp giấy Tờ qua một bên nhìn mọi người

Vâng!- Mọi người lễ phép rồi làm theo ý Cậu

Đầu tiên là món “Pizza-Ý” của đầu bếp Ngọc…món ăn cũng tốt sau này cố gắng làm ngon nhiều hơn càng tốt- Cậu nhìn Ngọc khuôn mặt điềm đạm

Tôi sẽ cố gắng nhiều hơn- Ngọc nghe vậy thì cười rồi lễ phép cúi đầu

Món Bò Bít Tết- Kiểu Tây của đầu bếp Nhật Lâm cũng không tối nhưng sau này Cậu nhớ thêm chút hoa văn trang trí vào chút chứ nhìn nó trống vắng quá- Cậu đi lại nhìn Nhật Lâm ánh mắt có chút thành kiến

Vâng!Tôi sẽ cố gắng làm theo lời Sếp nói- Nhật Lâm có đầu nói nhưng có chút khó hiểu ánh mắt Cậu nhìn mình là có ý gì

Cuối cùng là của đầu bếp Thảo Phương… Sủi Cảo- Món Trung…?Tại sao Cô lại làm món ăn này?- Cậu nhìn món ăn Cô lại nghĩ đến những chuyện trước kia Cậu đã ở bên Trung Quốc 4 năm chỉ vì Cô!Đã ăn nhiều lần món sủi cảo bây giờ muốn quên đi tại sao Cô lại làm Cậu nhớ lại?

Cũng không có gì đặc biệt Tôi nghĩ đến món nào Tôi sẽ làm món đấy thôi- Cô nhìn Cậu,Cậu là đang muốn làm khó Cô sao?Sao hai người kia không hỏi còn Cô thì lại hỏi như vậy sắc mặt có chút không vui

….Nước chấm mặn,nhân thịt chưa được ngon chưa được hòa quyện nhiều với nhau bột bánh lớp ngoài cũng không được mền mịn…- Cậu ăn thử món Cô thực sự Cậu ăn nhiều nhưng cũng chưa đừng thấy món nào ngon như Cô làm nhưng lại nói một kiểu khác Cậu là muốn làm khó Cô

Tôi đã làm rất kĩ càng rồi mà- Cô có chút khó chịu với Cậu


Ý Cô là Tôi nhận xét sai sao?- Cậu nhìn Cô đầy căn thẳng

Tôi không có ý đó…chỉ là…- Cô nghe vậy thì trong lòng bực bội nhưng không thể cãi lại Cậu

Thảo Phương- Chưa kịp nói hết thì bếp trưởng đã gọi tên Cô khuôn mặt có chút co lại

Cô chỉ nghĩ đến món gì thì làm món đó…vậy Cô không nghĩ đến cảm giác của người ăn xem họ có thích hay không sao?- Cậu nhìn Cô đầy căng thẳng

Tôi xin lỗi!Sau này Tôi sẽ cố gắng hơn- Cô cúi đầu xin lỗi Cậu trong lòng có chút khó chịu

Không có sau này!Cô viết bản kiểm điểm rồi nột cho Tôi trong hôm nay nếu không thuyết phục được Tôi thì ngày mai Cô không phải đi làm nữa- Cậu không nhìn Cô giọng nói đầy nghiêm khắc,Cậu cũng chẳng hiểu bản thân đang làm gì?Cậu muốn bản thân xa lánh Cô?hay là muốn Cô ghét Cậu để Cậu không thích Cô nữa?

Mọi người quay lại làm việc đi- Cậu nói nhanh rồi bước về phòng

Em làm sao vậy hả?Vừa rồi sao lại thái độ như vậy?- Thấy Cậu đi rồi bếp trưởng đi sang nhìn Cô

Em…rõ ràng món ăn Em làm chưa bao giờ sai xót-Cô vẫn ý kiên định nhìn bếp trưởng

Người ta làm sếp chúng ta phải biết lễ phép,còn khong mau viết bản kiểm điểm rồi đi xin lỗi xếp đi!Nếu không muốn bị mất việc- Bếp trưởng nhìn Cô có chút thất vọng rồi đi về chỗ làm việc

Hazzzz….Mày vừa nãy sao phải thái độ như vậy chứ?- ngọc đi lại khoác vai Cô

Rõ ràng là đang làm khó Tao mà- Cô nhìn Ngọc đầy bực bội

Cậu hãy làm theo ý sếp đi!Mọi người không muốn xa Cậu đâu- Nhật Lâm nhìn Cô khuôn mặt có chút lo lắng sợ Cô mất việc

Được rồi!Hai người đi làm việc đi- Cô cười trừ nhìn Ngọc và Nhật Lâm rồi ẩn hai người họ vào bếp làm món ăn

– ———-

Minh Thiên- Minh Châu đi tới phòng làm việc của Cậu


Cô tới đây làm gì?- Cậu không nhìn Minh Châu giọng nói lạnh lùng

Em tới tìm Anh- Minh Châu đi lại bàn làm việc của Cậu

Vậy làm Cô tốn thời gian rồi!Tôi rất bận không có thời gian quan tâm Cô- Giọng Cậu vẫn vậy vẫn lạnh với Minh Châu

Không sao Em đến ngắm Anh là được rồi!- Minh Châu không để ý đến lời nói của Cậu,nhân lúc Cậu không để ý mà vòng tay qua ôm cổ Cậu khiến Cậu có chút bực bội lườm Minh Châu

Không biết gõ cửa sao?- Đang trong hoàn cảnh đó thì Cô đột nhiên đi vào,khiến Cậu có chút khó xử nhưng vẫn tỏ ra lạnh lùng với Cô

Cốc…Cốc….

Cô nghe vậy thì đi quay ra gõ cửa

Vào đi- Cậu cũng cố gắng coi như Cô chưa nhìn thầy gì gọi vọng ra

Bản kiểm điểm Tôi đã viết xong rồi- Cô mở cửa đi vào thì không thấy cảnh vừa nãy nữa bây giờ Minh Châu chỉ đứng gần Cậu còn Cậu thì trú tâm vào tập tài liệu,Cô cũng chẳng bận tâm mấy mang bản kiểm điểm sang chỗ bàn Cậu

Chỉ có vậy thôi sao?- Cậu nhìn bản kiểm điểm đôi chân mày chau lại khuôn mặt có chút khó chịu

Anh còn muốn sao?- Cô nhìn Cậu thản nhiên,bản kiểm điểm Cô viết vẫn kiên định ý của mình rằng Cô đã làm rất kĩ không có sai sót gì

Về viết lại bản khác 50 lần nếu không muốn mất việc- Cậu vứt bản kiểm điểm của Cô sang một bên khuôn mặt bực bội

Anh là đang làm khó Tôi- Cô cũng không vừa lườm lại Cậu

Nếu Cô cảm thấy Minh Thiên làm khó Cô vậy thì Cô nghỉ việc đi- Minh Châu nãy giờ đứng nghe mọi chuyện thấy đối thủ cạnh tranh ngay trước mặt mà không thể nói gì nên nhân cơ hội lên tiếng khuôn mặt nhìn Cô đầy thách thức

Được thôi…nghỉ thì nghỉ..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.