Perfect Game - Trò Chơi Hoàn Hảo

Chương 28


Bạn đang đọc Perfect Game – Trò Chơi Hoàn Hảo: Chương 28

– bạn dở người???
– à. Là thằng Lâm đó. Nó ghét con gái lắm, trừ em gái nó ra.
– ừ. thế anh nói tiếp đi
-ừ. Thì Nhi nhiều lần tỏ tình với Lâm mà toàn bị Lâm từ chối k à. Mà cũng tội nó ghê nha. Bị Lâm nó chửi cho te tua, có khi còn đập nữa mà vẫn cứ yêu. Bótay luônĩ
– khiếp. đánh con gái sao???
– hứ. ai chứ thằng Lâm là nó k chừa 1 ai đâu. Cứ ai mà làm nó ghét tức là nó đánh chết khi có thể.
– khiếp, kinh thế.
– tất nhiên.
– rồi anh nói tiếp đi.
– rồi khi lên cấp 3. nghĩ là k cùng học với nhỏ nữa nên Lâm mừng cảy trốc. ai ngờ. cuối học kì 2 năm anh lớp 11, nhỏ đó chuyển trường đên đây. Lập ra cả 1 fc của bọn anh luôn. Bótay k???
-ừ. Công nhận bótay thật
– rồi từ đó bọn anh trở thành hót bot luôn.vinh dự quá.may có thằng Lâm mà anh ăn hôi được làm hot boy. haha

– sặc.
– thôi, nói chuyện 2 đứa này k biết khi nào mới hết. nhưng em biết rằng Lâm rất ghét con gái đặc biệt là Minh Nhi.
– này, nói xấu j tao thế??? Lâm từ đâu chạy lại
-áááá. Làm ng ta giật mình. Nó èn Tuấn đòng thanh.
– này, nhỏ kia. Làm j mà lúc sáng k đợi tôi đi cùng thế??? Lâm quát
– ác ma. A đúng là ác ma mà. RUN DEVIL RUN!!!! Nói rồi nó chạy đi luôn
– ờ. Con nhỏ đó hôm nay có chuyện j thế?? Lâm ngơ ngác, k hiểu chuyện j
– ơg thôi. Đi học. Tuấn đánh trống lảng
Quay lại vói nó, trên đường đến lớp nó nghĩ ” ác quá. Lâm is DEVIL. Phải tránh xa anh ta không có ngày chết mất dép. Mà chết rồi còn sợ j mất dép nhỉ. Mình nhiều khi ngốc thật. mà người ngốc k phải mình mà con nhỏ Minh Nhi đó kìa. Haiz, như thế rồi mà con yêu.bótay. mà nói đến yêu, mình nhớ Minh quá. Minh ơi, cậu lúc nào mới về. tớ nhớ cậu lắm”.cắt dòng suy nghĩ,nó chạy vào lớp. lại gần nhỏ lớp trưởng hỏi vài điều về Minh Nhi, tiện thể hỏi lớp cô ta ở đâu luôn
– cám ơn Hà nhé. Nói rồi nó vụt chạy đi
Dừng chân tại lớp Minh Nhi,nó cứ thấp tha thấp thỏm như đi ăn trộm, tự dưng có 1 cô gái đập vào vai nó khiến nó giật mình.
– ai như Mỹ Anh ấy nhỉ. ở đây k có anh Lâm của mày đâu, đi chỗ khác kiếm ăn đi.giọng nhỏ Linh cất lên.

– tôi k đến tìm Lâm mà tìm Minh Nhi.nó nói
-Minh Nhi k ở đây. Xin lỗi, về cho.
– nhưng mà..
-k nhưng nhị j hết. về đi.Linh đuổi nó đi.
“đến lúc giở võ ra rồi đó. Hè hè”
Nó quay người lại, nắm lấy tay Linh, rồi bóp chặt.
– áÁááá. Linh hét lên
-nói. Minh Nhi ở đâu. Nó gằn giọng.
H thì cả dãy xúm lại xem nó xử tử Hồng Linh
– ở…ở…căng tin. Đau quá, thả ra đi.
Linh nói, nó thả tay ra, rồi chạy đi.tụi bạn lại an ủi Linh, nhưng nó chợt khựng lại, quay lại chỗ Linh đang đứng ôm tay.
– j nữa thế?tôi nói cho cô rồi mà
-tôi k nhớ đường đến căng tin, xuống gọi Minh Nhi lên đây cho tôi. À quên. Nói cô ta đến lớp tôi.
– vâng ạ.( lễ phép thế?)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.