Perfect Game - Trò Chơi Hoàn Hảo

Chương 20


Bạn đang đọc Perfect Game – Trò Chơi Hoàn Hảo: Chương 20

-tiểu thư đây rồi. K hỉu sao các cổ đôg đã bít ch thiếu gia tàg trữ ma tuý và bà chủ mất do đau tim, họ đag đòi rút cổ phần, tôi đag k bít làm j đây. Giám đốc Trần đợi ngoài phòg họp ns vs nó
-sao? Ch đó chỉ mới xảy ra thôi mà, sao họ bít đc? Nó ngạc nhiên
-tôi cũg chỉ mới nghe họ nói chứ tôi đâu bít.
-thôi, ta vào xem sao.
Nói rồi nó cùg ôg Mai bước vào phòg họp. Chưa bao h nó đc đến đây, phòg to có điều hoà nhưg nó cứ có cảm giác ngột ngạt làm nó đổ mồ hôi. Bc đến chiếc ghế cao nhất, nó ngồi xuốg, hít hơi dài rồi vào vấn đề.
-tôi là Trần Mỹ Anh. Nó gt
-thì ra là tiểu thư nhà họ Trần. 1ng trog đó ns
-tôi mún hỏi ch là thế nào? Sao m.n lại đòi rút cổ phần? Nó ns ngay vào vấn đề.

-k. Bi h chúg tôi k rút vốn nữa. Chúg tôi sẽ bán cổ phần cho MS. MS ns sẽ mua hết tất cả cổ phần của chúg tôi. Trog đó có 25%của mẹ và anh cô đó.
-sao cơ? Sao m.n lại làm thế đc? Chúg tôi k đối xử tệ vs m.n mà. Mà cổ phần của mẹ và a tôi, MS sao mua đc.
-chúg tôi k bít chuyện đó. Tiểu thư à, tiền của chúg tôi bỏ ra cho côg ty, nhưg côg ty h k đc như trc, chúg tôi k thể nguy hiểm đc. Thươg trườg là chiến trườg mà.
-mọi người…mọi người…
-thôi, k còn việc j nữa, chúg tôi phải về rồi. Ngày mai là lúc giám đốc tập đoàn MS sẽ đến. Lúc đấy, cô cũg phải có mặt.
Nói xog ai nấy cũg đứg dậy ra về để lại nó ngẩn tò te ở phòg họp
-tiểu thư, h tiểu thư
còn 25% cổ phần ở côg ty do ôg chủ chuyển sag. H tôi cũg phải đi, tôi k còn là người của Trần Thị nữa, tôi xin phép. Giám đốc Mai ns
Mỗi mìh nó ngồi trog phòg họp, nó rất bùn nhưg dù j nó còn có cổ phần trog côg ty, nó phải cố gắg giàh lại tất cả nhữg thứ nó đã mất.
Lê đôi chân xuốg gara của côg ty nó lấy xe đi về nhà. Về đến nhà nó leo phòg ngủ giấc sau 1ngày dài căg thẳg.
Lại 1ngày mới nữa đến, đág nhẽ hôm nay nó phải ngủ bù cho ngày hôm qua nhưg tiếg ồn, tiếg cãi vã dưới nhà làm nó k tài nào ngủ đc.
-“quái, hôm nay nhà có ch j mà ồn ào thế”. Nó đạp tug chăn ra rồi xuốg nhà.
-các ôg làm j thế? Sao lại xôg vào nhà người khác thế hả? Bà Năm hét lên

-chúg tôi k bít, chúg tôi chỉ đag làm nhiệm vụ thôi. 1ng trog đó ns
-nhiệm vụ j mà xôg vô nhà thế. Các ng có bị điên k? Bà quát to
-chuyện j thế bà Năm? Nó từ trên lầu đi xuốg
-chuyện là thế này thưa tiểu thư…
-thôi khỏi giải thích j nhiều nữa. Mấy người này cũg chỉ nhận tiền rồi làm việc thôi. 1ng con trai từ đâu đi vào
-a là ai? Nó hỏi
-tôi là Nguyễn Bá Hùng( Hùg ơi, só ri m nhá. Nhìn mặt m gét qúa nên ta lấy nhân vật này là tên m luôn. Thôg cảm cho t nha), giám đốc tập đoàn MS. Cô chắc là tiểu thư Mỹ Anh. Ng đó trả lời
-thì ra là anh. Vậy a đến đây có chuyện j? Nó hỏi típ
-ha3. Tất nhiên phải có chuyện tôi mới đến đây rồi. Hùg ns típ
-vậy a ns đi.

-ha3. Tiểu thư nhà họ Trần có khác. K dấu j cô, tôi và a trai cô là bạn khá thân. A ấy mượn tôi 1khoản tiền khá lớn để mua biệt thự cho ny a ấy nhưg mãi k trả, nên đã đưa giấy tờ nhà để cầm cố.
-a ns sao? A đag ns dối đúg k? A tôi k bao h làm như vậy cả. Nó hét lên, nắm lấy cổ áo Hùg.
-từ2 đã nào. Để tôi ns hết rồi mún làm j thì làm chứ. Bây h là hạn cuối của ngày cầm, tuy rất bùn nhưg phải chấp nhận thôi tiểu thư à. Bây h, cái biệt thự này k còn là của cô nữa. Tôi cho cô thời hạn nửa ngày để thu dọn đồ đạc rời khỏi đây. Hùg đẩy nó ra rồi sửa lại cổ áo
-anh…anh…
-thôi, tôi là người của côg việc. Tạm biệt cô, hẹn gặp lại ở côg ty.
Thế rồi Bá Hùg cũg về, nhữg người làm cũg chia tay nó mà lần lượt ra về. Lên phòg, thu dọn đồ đạc xog, nó ngắm nhìn ngôi nhà mà lòg đau như cắt. Nơi đây chứa bao kỉ niệm của nó. Nó nhớ nhữg lúc cùg ăn vs gia đìh, nhớ lúc trêu đùa cùg anh trai, lúc mẹ giúp nó học may vá. Thế mà, cũg nơi nay từg người nó yêu thươg đều phải ra đi. Ngắm lại ngôi nhà lần nữa nó bước đi. Khi đi nó chẳg lấy đc j ngoài mấy bộ quần áo cả. Trên đườg, nó cảm thấy mìh bất hạh, sao nó lại phải chịu nh đau khổ thế chứ. Rồi bất chợt nhưg giọt nước nhỏ lên đầu, vai nó. Mưa. Sao lại mưa chứ, mưa làm nó càg đau hơn. Nc mưa hoà với nc mắt nó, cảm giác thật mặn, thật chát. Mặn là do nc mắt, còn chát thì sao? Là vì nó cảm thấy chát cho cuộc đời nó, nó đau khổ đến tuyệt vọg rồi ngã quỵ xuốg.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.