Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi

Chương 63: Ngươi hoàn rất trúc trắc


Bạn đang đọc Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi: Chương 63: Ngươi hoàn rất trúc trắc

Convert + Beta: Mã Mã
Editor: Vũ
Chương 63: Ngươi hoàn rất trúc trắc
Nhìn người phụ nữ trong lòng vì hành động của hắn mà trở nên xấu hổ đỏ mặt, cả người đỏ lên như một thứ quả chờ hắn đến thưởng thức.
Khuôn mặt quyến rũ, cặp mắt hạnh trong như nước hồ thu sớm tràn đầy màu sắc ái tình khiến người khác tiêu hồn. Không chỉ có vậy, mùi hương của người phụ nữ lúc này thơm ngát làm Hiên Viên Hoàng phân tâm, bộ phận dưới thân càng trở nên đau hơn.
Người phụ nữ này có một bản lãnh sát nhân vô hình, sau khi lột xác, cô càng làm cho kẻ khác khó có thể khống chế nổi bản thân mình. Bất kể là lúc nào cô cũng luôn làm cho hắn mất đi sự kiểm soát.
“Em nhìn tôi như vậy, làm tôi càng muốn lập tức ăn em!” Bàn tay to nhẹ nhàng ấn vào ngực Trầm Phi Yên, thân thể mềm nhũn tản ra một loại mùi hương quyến rũ.

“Anh, anh thật vô sỉ…!” Nghẹn mất nửa ngày, Trầm Phi Yên liền hét to, cô giãy dụa cũng không thoát khỏi kiềm buộc của hắn, thậm chí ngay cả thân thể cũng có cảm giác quái dị. Cô cảm thấy thân thể mình biến hóa rõ rằng, cùng với hành động của Hiên Viên Hoàng càng thêm nhạy cảm. Thân thể dâng lên một trận khô nóng, thậm chí còn có một cảm giác khát nước, khi nhìn thấy làn da màu đồng của Hiên Viên Hoàng thì cô thật muốn muốn lao vào để thỏa mãn cơn khát.
Trong lòng tự phỉ nhổ chính mình, sao cô có thể động tình vì người đàn ông này chứ, có phải cô điên rồi không?
Hiên Viên Hoàn cũng không để ý đến câu chửi của Trầm Phi Yên, hắn chỉ là căn cứ theo ý của mình mà hành động, ngón tay của hắn xuyên xuống phía dưới, liên tục qua lại khiến người khác vui sướng không ngừng.
Nhân lúc cổ Trầm Phi Yên đang cứng ngắc, Hiên Viên Hoàng cố ý phả hơi nóng vào, tùy tiện hôn lên vành tai Trầm Phi Yên, sau đó nói:”Em bảo tôi vô sỉ, tôi như vậy không phải làm cho em hạnh phúc sao, tôi thích thấy em la hét ở dưới thân tôi.”
“A…” Trầm Phi Yên kinh ngạc kêu lên, ngón tay của người đàn ông này đang đặt ở chỗ nào vậy? Huhu, cô thật muốn khóc mà không nổi, ‘chỗ sắc’ như vậy mà hắn cứ tự nhiên tiến vào trong thân thể cô.
“Haha, em thật sự rất ngây thơ, tôi nói không sai chứ?” Người nào đó đùa giỡn vui vẻ, tựa nhớ rất hưởng thụ tiếng kêu sợ hãi của Trầm Phi Yên.

“Bỏ bàn tay bẩn thỉu của anh ra!” Những lời cảnh cáo kia vừa nói ra, ngón tay tà ác bắt đầu tiến sâu vào bên trong làm cho toàn thân Trầm Phi Yên giật mình co người lại. Bị dị vật xâm nhập khiến cô hét ầm lên.
Ôm phụ nữ trong lòng, cho tới bây giờ Hiên Viên Hoàng chưa lấy lòng phụ nữ nào, lúc này đây, hắn đè nén dục vọng của mình, muốn Trầm Phi Yên vì hắn mà hưng phấn.
“Vui không?” Giọng nói Hiên Viên Hoàng khàn khàn, ám muội lại khiến cho kẻ khác không chịu nổi.
“Hừ,…khó chịu, cút ra ngoài…!” Tinh thần không chịu đựng nổi mà bản thân lại còn dễ dàng thỏa hiệp, Trầm Phi Yên cố gắng để không thuận theo ý Hiên Viên Hoàng.
“À….” Hiên Viên Hoàng cố ý kéo dài lời đang nói, vẻ mặt giống như vừa mới ngộ ra điều gì.
“Hóa ra là do kỹ thuật của tôi chưa tốt, xem ra, tôi phải càng nỗ lực mới được!”
“A!” Trầm Phi Yên bỗng sợ đến ngây người, không thể tin được khi nhìn thấy vẻ điên cuồng tùy tiện trong mắt hắn, toàn thân cô nhanh chóng rét run lên.
Chẳng lẽ người đàn ông này muốn làm ra chuyện khiến cô khó xử sao?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.