Bạn đang đọc Ổ Khoá Con Tim – Crystal Blue: Chương 12: Anh Không Nhớ…
– Anh là?- Băng Băng quay lại nhìn Minh
– Cô không nhớ sao?- anh lộ vẻ buồn
– Trọng Minh- Cô nói rồi mở cửa bước vào
– Haha, cô cũng quan tâm tôi nhỉ?- anh vào theo
– Tổng Giám Đốc tập đoàn MYA- Cô thả người xuống sofa
– Sao…sao cô biết?- Anh ngạc nhiên
Băng nhếch môi không trả lời, Minh lại tiếp tục hỏi…
– Cô theo dõi tôi sao?
– Tôi không biết nhà anh.
– Vậy cô điều tra tôi?- anh nghi hoặc
Tâm Băng nhún vai, cô không trả lời
– Tại sao?- Minh cho đó là câu trả lời, anh tức giận hỏi
– Anh không điều tra tôi?- Cô nhìn anh
– Tôi…-anh cứng họng, làm sao cô lại biết chứ
– Vậy thì tôi cũng vậy.
– Tôi không cho phép cô làm thế- anh tức giận nói
– Tôi có cho phép anh điều tra tôi sao?- Cô cười hỏi ngược lại
– Cô…
Anh không trả lời được bởi cô nói đúng. Anh khó hiểu, tại sao trong một đêm cô có thể biết tất cả về anh. anh là tổng giám đốc MYA mà chuyện đó chỉ có Ân và Thuận biết còn nhà anh cô lại không biết. Phải chăng cô quen biết Ân và Thuận sao? Không thể nào…
Hàng ngàn câu hỏi được anh đặt ra, khuôn mặt anh lúc co lúc giãn rất mắc cười, Băng nhìn chằm chằm vào anh không nói gì. Một lúc sao anh lên tiếng
– Rốt cuộc cô là ai?
– Là ai quan trọng sao?
– Tôi cần biết
– Nhưng tôi không thích
– Cô phải nói, không thể nào chỉ trong một đêm cô lại có thể điều tra về tôi rõ như thế bởi thông tin về tôi ngoài hai người thì không ai ở đây biết cả- Anh nói những điều anh thắc mắc.
– Haha, vậy chắc anh còn nhớ. Anh đã điều tra tôi và tôi không phải người ở đây- Cô cười, anh thắc mắc rất đúng.
– Tôi cần biết, rốt cuộc cô là ai? Người như thế nào? Có thế lực gì sau cô?- Anh không phải lo sợ mà bởi vì nhiều thế lực nhỏ muốn nhằm vào vị trí Tổng Giám đốc bí ẩn của MYA mà giết hại, anh sợ cô sẽ nói ra.
– Anh muốn biết?- Cô hỏi lại
– Đúng
– Vậy thì chờ một thời gian nữa- Cô trả lời
– Tại sao?
– Không cần biết. Giờ tôi có việc, anh về đi, nếu có duyên ắt sẽ gặp lại nhau- Cô nói rồi bước lên lầu.
– Này…- Anh gọi với theo
Có duyên sao? Cô gái này không đơn giản rồi, cô rốt cuộc là ai, Tâm Băng?…
Anh đặt câu hỏi, nhìn bóng dáng cô một hồi rồi bước ra xe đi về. Nghe tiếng động cơ khởi động, cô quay ra nhìn về phía chiếc xe đang chạy xa dần, cô nghĩ:
” Anh thật sự không biết và không nhớ thật sao?…