Ổ Khoá Con Tim - Crystal Blue

Chương 10: Cô Gái Bí Ẩn


Bạn đang đọc Ổ Khoá Con Tim – Crystal Blue: Chương 10: Cô Gái Bí Ẩn


Ăn uống xong xuôi, cả bọn kéo nhau ra phòng khách nói chuyện nhưng chủ yếu chỉ có Minh và hai cô nói còn hai người kia thì…hiểu ha. Bỗng Minh lên tiếng:
– Này mọi người, đi chơi đi
– Giờ này đi đâu?- Di hỏi
– Tôi lâu rồi mới về Sài Gòn a, đi bar đi- Minh hào hứng
– Được đó- tiểu Nhiên hùa theo
– Không được- Thuận và Ân cùng lên tiếng
– Tại sao?- Minh hỏi
– Hai cô ở nhà- Ân nói
– Mắc mớ gì chúng tôi phải nghe lời anh?- Nhiên hỏi
– Ở nhà- Ân lặp lại
– Thôi Nhiên,hai đứa mình ở nhà chơi đi. Kệ bọn họ- Di nhẹ nhàng nói
– Hừ, được rồi- Nhiên nói
– Haha, vậy đi nào anh em- Minh khoác tay Thuận và Ân ra cửa leo lên xe đi thẳng.

Nhiên và Di cũng không nói gì, cả hai lên phòng. Hôm nay tiểu Nhiên ở lại đây. Cô kể cho Di nghe mọi chuyện vừa nãy, cả hai cười vui vẻ, hạnh phúc.
—–oOo—–
Cả ba chàng trai đi thẳng đến Mê Hoặc, quán bar nổi tiếng và lớn nhất ở đây. Đến trước cửa đã nghe tiếng nhạc sập sình từ trong phát ra, hầu như ở đây đều dành cho những tầng lớp thượng lưu mới vào. Mọi người vào đây, có người giải toả căng thẳng, người thì tìm rượu giải sầu…
Cả ba bước vào, tìm chỗ tối và kín nhất ngồi xuống. Minh thoải mái gọi rượu uống và ngắm nghía, hai người kia chỉ lạnh lùng ngồi uống thôi.
Bên ngoài sàn nhảy nhiều vũ công múa lượn, người thì khiêu vũ. Có những cô gái ăn mặc hở hang vào đây kiếm tiền.
– Aaaa, thoải mái quá. Lâu rồi mới tự do thế này- Minh hứng thú
– Làm như bên đó cậu không thế- Thuận nói
– Thì có nhưng ở quê hương phải thoải mái hơn rồi
Bên ngoài có tiếng hò hét cổ vũ: “Nhảy đi, nhảy đi…”
– Chuyện gì vậy ta?- Minh tò mò liếc mắt nhìn
Trên sàn có 1 cô gái vóc dáng cao gầy, mặc một chiếc váy ngắn cùng chiếc áo sơmi đỏ, mái tóc vàng dài rũ xuống. Cô bắt đầu nhảy, những động tác chuyên nghiệp mà nóng bỏng lộ ra những đường cong đẹp mắt. Cô không lả lướt ưỡn ẹo như những ả ngoài kia mà dùng những động tác dứt khoát chẳng mấy chốc làm nóng sàn nhảy. Khán giả reo hò cổ vũ.
Tiếng nhạc kết thúc, cô bước xuống đi về phía quầy pha chế chọn một ly rượu. Ngoài kia trở lại như cũ như chưa hề có chuyện gì. Minh nãy giờ theo dõi cô, anh cầm ly rượu tiến đến.
– Chào cô- anh ngồi kế bên cô

Cô coi anh không có tiếp tục uống rượu.
– Coi bộ cô cũng thú vị nhỉ? Cô làm vũ nữ ở đây sao?- Minh nhẫn nại hỏi
– Thì sao?- cô lúc này lên tiếng
– Thì ra cô cũng giống mấy ả kia- Minh uống rượu cười
– Haha, giống họ sao? Mơ tưởng chắc- cô cười khẩy
– Rốt cuộc cô là ai?- Minh hỏi. Anh thấy cô rất đặc biệt, khác hẳn mấy cô gái kia.
– Là ai quan trọng sao?- cô nhìn anh
– Cô thật thú vị. Tôi thích cô a- Thành cười.
Bây giờ anh mới nhìn kĩ khuôn mặt của cô. Khuôn mặt hoàn mĩ, chững chạc có vẻ rất hiểu chuyện đời. Đôi lông mi dài lâu lâu chớp vài cái. Đôi môi tô sơn đỏ đang nhấp rượu.
– Thích? Coi bộ anh cũng giống những người ngoài kia- cô nhìn về phía những người đàn ông đang ôm ấp gái.
– Không không- anh hiểu ý cô.
– Haha, nghĩ sao thì nghĩ- Nói rồi cô cất gót đi.
Minh ngồi đó ngẩn ngơ, anh giật mình gọi với theo:
– Này, cô tên gì?
– Tâm Băng- cô không quay đầu lại nói
-Tôi là Trọng Minh- anh nói mặc kệ cô có nghe hay không
” Chúng ta sẽ còn gặp lại đấy cô gái à. Hẹn gặp lại, Tâm Băng!” Minh nghĩ thầm, mỉm cười tiếp tục uống rượu.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.