Nước Mắt Của Mưa (Trò Chơi Định Mệnh Phần 2)

Chương 17: Phơi Bài: Hận Thù & Quá Khứ Đau Thương


Đọc truyện Nước Mắt Của Mưa (Trò Chơi Định Mệnh Phần 2) – Chương 17: Phơi Bài: Hận Thù & Quá Khứ Đau Thương


“chủ tịch, ngày mai Kiều Anh sẽ vào tập đoàn P&K tìm Gia Phúc”
Đã đến lúc rồi, đến lúc phải trả cái giá đắt cho những việc mà cô ta đối xử với cô.
Khả Hân mặc một chiếc áo đầm màu đỏ ôm sát người cùng với chiếc áo cardian màu đen cùng với đôi giày cao gót màu đỏ ấy.
Tóc uốn lượn sóng nhìn rất trang nhã. Cô bước vào cửa chính của P&K một cách oan minh chính đại, tất cả nhân viên điều ngỡ ngàng với vẻ này của cô, lạnh lùng và sang trọng. Khi cô vừa đi vào lối thoát hiểm thì tình cờ Gia Khang bắt gặp cô, anh đi theo cô, khi đuổi kịp anh định gọi cô thì thấy cô làm một hành động rất kì lạ.
Cô gặp nhân viên lao công đang cầm xô nước lao sàn đi đổ thì cô nói gì đó với nhân viên rồi giữ xô đó lại, nhân viên lao công thì đi làm công việc khác của họ. Khi nhân viên đi rồi thì cô lấy xà phòng nhỏ ra, đổ hết tất cả nước trong đó vào xô và khuấy điều. Sau khi khuấy xong cô lấy cây lao sàn ra khỏi xô rồi đưa chân đạp xô ngã xuống dưới lầu. Nước trong xô đổ ra hết toàn bộ trên bậc thang.
Gia Khang không biết cô định làm gì nhưng ánh mắt chứa đầy hận thù đó khiến anh ngỡ ngàng, anh ước giá như cô gặp anh sớm hơn thì anh sẽ không để cô thiệt thòi và tha hoá đến vậy.
Về phần Khả Hân với cô đây là giây phút mà cô sẽ trả hết mọi thứ. Suốt 5 năm qua cái quá khứ đau thương vẫn dày vò cô và giây phút này, cứ thế lần lượt từng hình ảnh kinh hoàng của 5 năm trước hiện ra trong đầu cô.
5 năm trước
Từ khi Thiên Lam mất, Khả Hân không ngừng nổ lực trong học tập và kết quả của cuối học kì luôn được đạt kết quả cao. Kiều Ăn ngược lại thì lo ăn chơi với mấy người bạn nên kết quả học lực kém. Dù là chị em họ nhưng sự thật thì Kiều là con riêng của bác Khả Hân chứ không phải con thật. Từ nhỏ cô đã đố kị với Khả Hân và đều giành những cái tốt ình bắt Khả Hân làm cái xấu nhưng vì Thiên Lam khuyên nhẫn nhịn nên Khả Hân chịu đựng tới giờ.
Khi học lực của Khả Hân ngày càng cao thì lòng đố kỵ của Kiều Anh giành cho cô cũng không ít.

– Chị Nhi có một người gửi quà cho chị và cần chị kí tên xác nhận ở dưới nhà kìa.
Kiều Anh gõ cửa phòng Khả Hân nói. Vì nhà Khả Hân và nhà Kiều Anh cạnh nhau nên mỗi ngày nghỉ Kiều Anh thường qua nhà Khả Hân chơi
Khả Hân thật thà mở cửa đi xuống lầu Kiều Anh về phòng. Hôm nay nhà cô đi chơi hết chi còn lại 2 chị em của cô.
Cô đi xuống tầng 2, khi sắp sửa đi xuống tầng một thì đột nhiên Khả Hân trượt cầu thang và lăng dài xuống tầng một. Kiều Anh nghe tiếng động chạy ra thấy Khả Hân nằm dưới lầu với đầu đầy máu liền gọi xe cứu thương và đưa đến bệnh viện.
Mọi người trong nhà nghe tin cô sáng hôm sau cha mẹ cô liền chạy về.
Vì té từ tầng 2 xuống tầng 1 đầu va đập nhiều vào bật thang nên máu bầm tích tụ trong đầu khá nhiều. Ca phẫu thuật kéo dài đến sáng vẫn chưa xong thì không chỉ đầu Khả Hân bị chấn thương mà cả mắt cô cũng vậy nên rất lâu. Đến 7h ca phẫu thuật kết thúc và khá thành công, cô được đưa vào phòng hồi sức. Côhôn mê 3 ngày, 3 đêm mới tỉnh dậy. Nhưng khi cô tỉnh dậy sức khoẻ vẫn còn yếu. Mãi đến 1 tháng sau cô mới xuất viện.
Mọi người cứ trách cô đi đứng không chú ý, nhưng không biết rằng cô bị hại.
Thường lệ khi bị trấn thương đầu và hồi phục lại thì tính tình thay đổi hẳn đi nhưng đó là số ít và trong số ít đó có cả cô.
Sau khi hồi phục Khả Hân âm thầm điều tra xem ai là người hại mình, trong đầu cô hiện lên 1 người nhưng lại không dám chắc bởi cô là người thực tế. Có bằng chứng mới xác thực được. Cô hỏi một người làm trong nhà thì may thay người làm đó nói tối hôm đó thấy Kiều Anh lau cầu thang tầng 1, ngày thường cả phụ nấu ăn 1 chút cũng không làm vậy mà tối hôm đó lại tình nguyện lau nhà nhưng chỉ lau có tầng 1 rồi thôi không lau tầng nào nữa. Nghe người làm nói đến đó thì Khả Hân đã biết và không ngờ Kiều Anh lại hại cô như thế. Nhất định chuyện này cô phải đem ra ánh sáng nhưng cô lại quên mất và buổi kia khi cô đi học về mới hay cô người làm đó đã bị Kiều Anh giở trò gì đó khiến người giúp việc bị nội cô đuổi việc. Cô tìm thì không thấy cô người làm đó đâu cả và mấy ngày sau cô hay tin cô người làm đó đã mất do bị tai nạn trên đường về quê. Đó lại là điều mà cô không ngờ tới, ngay cả giết người Kiều Anh cũng làm nên bí mật đó đành chôn vùi suốt 5 năm trời và thay vào đó là 1 kế hoạch kinh hoàng khác được bày ra.
Quá khứ khép lại khi Khả Hân đi đến trước cửa phòng làm việc của Gia Phúc, Khả Hân nép qua một bên.

Ngón tay giữa của Khả Hân áp lên tai và cô nói “bắt đầu” thì trên phòng hệ thống an ninh của tập đoàn P&K một cô gái tóc ngắn đang tất bật làm nhiệm vụ mà Khả Hân giao cho cô, khi Khả Hân nói 2 từ đó xong thì ngón tay cô gái đó gõ xuống nút enter lần lượt trên màn hình của máy chủ hệ thống hiện lên chứ “error”. Trên màn hình lớn phía trên là hệ thống quan sát mọi ngóc ngách của CCTV, trên một ô vuông nhỏ thấy Kiều Anh bước ra từ phòng của Gia Phúc thì cô gái đó liền thông báo với Khả Hân. Nghe cô gái đó nói xong môi Khả Hân cong lên một sự tàn ác đến đáng sợ. Mọi CCTV mở lại hết chỉ duy nhất 1 CCTV ở cầu thang bộ là tắt, không mở. Và cô đứng dậy rời khỏi phòng hệ thống.
Kiều Anh vừa từ phòng Gia Phúc bước ra là hình ảnh của Gia Khang đang quan sát một ai đó từ xa thấy vậy cô tò mò đi theo. Theo một lúc thì Gia Khang biến mất, Kiều Anh lại thấy Khả Hân với bộ dạng xa lạ trước mắt, điều đó không làm mất đi vẻ tò mò mà ngược lại tăng thêm, Kiều Anh mang bụng bầu đuổi theo. Bước xuống từng bật thang cẩn thận. Nhưng một lát thì mất dấu. Ngay lúc đó, ở dưới lầu cái bóng người giống Khả Hân lướt ngang qua cầu thang. Kiều Anh đi nhanh và lại đuổi theo. Khi xuống cầu thang tầng 2 và đang xuống tầng 1 thì có một dáng người đi theo Kiều Anh. Và cô không hay biết gì cứ đi. Khi vừa bước xuống 1 bật của bậc thang tầng 1 thì con người đi theo sau lưng Kiều Anh đó, đưa bàn tay đã đeo găng tay, đẩy nhẹ Kiều Anh, ngay tức thì Kiều Anh không đứng trụ được, té và lăng dọc xuống tầng 1. Khi đẩy Kiều Anh xong người đó nép mình sang một bên. Trước khi bất tỉnh, Kiều Anh cố nhìn xem ai đã đẩy mình nhưng vô ít chỉ thấy một cầu thang trống không người, rồi bất tỉnh. Khả Hân lúc này mới bước ra đứng từ trên bậc thang cao nhất của tầng một 1 nhìn xuống nở 1 nụ cười chiến thắng vả máu lạnh.
– Từ nay, chị và em xem như không còn hận thù gì nhé! Em. . . Họ.
Cô gỡ găng tay ra, vứt xuống đất và rời khỏi tập đoàn/ Khi đi ra khỏi tập đoàn P&K cô búng tay một cái. CCTV ở cầu thang hoạt động trở lại.
Về phần Gia Khang khi Khả Hân rời đi anh liền xuất hiện, thấy Kiều Anh ôm bụng, bê bết máu nằm dưới cầu thang, anh liền lập tức chạy xuống đỡ lấy Kiều Anh và đưa vào bệnh viện, không lâu sao Gia Phúc cũng hay tin mà đến.
Do té từ trên cao xuống nên Kiều Anh bể hết nước ói ra ngoài ảnh hưởng đến em bé. Khi phẫu thuật bác sĩ ra khỏi Gia Phúc là giữ tính mạng đứa bé hay người mẹ. Nếu giữ tính mạng đứa bé thì người mẹ sẽ mất, nhưng nếu giữ tính mạng người mẹ thì đứa bé sẽ mất vả người mẹ sau này sẽ vô sinh mãi mãi. Gia Phúc đứng trước sự lựa chọn khó khăn nhưng rồi anh cũng chọn người mẹ.
Khả Hân ngồi trước màn hình mà CCTV quay, chống tay lên càm quan sát thấy Gia Phúc bị rơi vào khó khăn đó cô chợt cười một nụ cười rất nhạt nhưng đầy thỏa mãn và mang đậm vì tàn ác. Nếu như lúc trước anh và Thiên Lam lấy nhau thì sau này sẽ không có chuyện này xảy ra và cô còn nói.
– Cháo à, cho dì xin lỗi, thực chất cháu không nên xuất hiện và tồn tại trên cõi đời này.
– Gia Phúc rồi nay mai không chỉ anh mất con mà gia sản, sự nghiệp anh mất hết tất cả. Tôi phải khiến anh mất trắng tay và qùy trước mộ của Thiên Lam mà thú tội.
Tay Khả Hân đập xuống bàn một cách đầy tức giận.

Sau đó cô cầm điện thoại lên và kêu ai đó làm việc tiếp theo.
Trước băng ghế chờ đèn cấp cứu tắt không chỉ có Gia Phúc mà còn Gia Khang người chứng kiến tất cả và cùng với cha mẹ anh. Anh chợt nhớ lại hình ảnh của Khả Hân lúc đó, đó là một con người khác không phải Khả Hân mà anh quen, Khả Hân là một cô gái nặng động hiền lành và dễ thương chứ không tàn nhẫn và độc ác đến vậy. Nhưng rồi anh cũng phải thừa nhận đó chính là Khả Hân, thực ra anh đã biết hết mọi chuyện và điều tra được thân thế của Khả Hân, khi cô đồng ý làm người con gái anh yêu thì lòng anh lúc đó nghĩa bản thân anh nhất định sẽ làm cô thức tỉnh và ngăn cản mọi âm mưu trả thù tiếp theo của cô. Anh biết cô có một quá khứ rất khi thương nhưng anh cũng biết bản chất cô không phải từ nhỏ đã độc ác như thế mọi thứ đều do hoàn cảnh ép buột và do cuộc sống tha hóa. Thế mà bản thân anh bây giờ lại không thể ngăn cản mà bất lực đứng nhìn cô trả thù, anh thầm trách bản thân thất bại.
Điện thoại anh đột nhiên đổ chuông, một linh cảm không tốt xuất hiện trong anh, anh nghe máy rồi tức tốc trở về tập đoàn vàlên phòng hệ thống an ninh.
Các giác đốc ở điều hành ở các khu cũng đến.
– Phó Chủ tịch tập đoàn bị hacker xâm nhập.
Tổng giám đốc thông báo. Gia Khang vừa được thăng trong 6 tháng nay.
Gia Khang ngồi xuống trước máy chủ của tập đoàn, bàn tay không ngừng di chuyển trên bản phím. Anh kêu thư kí của Gia Phúc gọi cho Gia Phúc về.không lâu sau Gia Phúc cũng có mặt.
Tại ngôi biệt thự kia, ở phòng làm việc bí mật, ở đây có 2 chiếc lattop, và đang làm việc hết công suất của nó.
Cánh cửa chợt mở ra, một cô gái tóc ngắn, mặc đồ đen bước vào.
– Mọi chuyện đến đâu rồi?
Giọng nữ uy quyền vang lên.
– Chủ tịch hình như anh em nhà họ Trần đã vào cuộc.

– Gọi Hoàng Khải tới đây giúp đỡ.
Khả Hân cũng chính thức vào cuộc, cuộc chiến bây giờ trở thành 1 cuộc chiến cân sức của những con người đứng đầu tập đoàn lớn.
2 máy chủ giờ có 2 ghê ngồi là Gia Phúc và Gia Khang, những máy khác cũng có sự giúp sức của các giám đốc ở các khu.
Hoàng Khải đến nhưng không giúp Khả Hân vì không muốn cô lâm vào hố sâu của hận thù. Hoàng Khải đứng ở ngoài xem.
– Hình như anh theo em bao nhiêu năm cũng chưa hiểu tớ thì phải. Nếu tớ là loại người tầm thường thì K&H đã không trở lại thời hoàng kim và lớn như bây giờ._ Khả Hân nhếch mép Hoàng Khải đứng khoanh tay, im lặng không nói gì.
– Bella, chị đem hồ sơ trong usb này phát tán ra ngoài._ Khả Hân đưa cho thư kí của cô 1 usb. Bella nhận usb đó đi ra ngoài nhưng bị Hoàng Khải giữ lại.
– Chủ đã mù quáng rồi, giờ đến cả thư kí._ Hoàng Khải nghiêm túc này có lẽ lần này anh quyết tâm ngăn cản cô cho bằng được.
Khả Hân nhìn anh một lúc thì vang lên tiếng cười khiến người khác lạnh gáy.
– Em biết anh sẽ ngăn cản nên em không hề lấy một tài liệu bí mật nào của P&K.
Nghe câu đó lòng Hoàng Khải nhẹ xuống một chút nhưng vẫn còn cảm thấy bất an.
– Nhưng thật xin lỗi, anh đã ngăn cản trễ, hệ thống của P&K đã bị virut của em xâm nhập và tàn phá, ngày mai tin tập đoàn P&K phá sản sẽ xuất hiện.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.