Đọc truyện Nước Mắt Của Mưa (Trò Chơi Định Mệnh Phần 2) – Chương 1: Chạm Mặt
Có những sai lầm của một người trong quá khứ gây ra hận thù cho ai đó cả một đời.
Có những việc trả thù hiện tại lại đánh đổi hạnh phúc của một đời người.
Sai lầm nối tiếp sai lầm, đến khi nhận ra thì đã quá muộn màn, còn có thể quay lại nữa hay không?
thì ra có những hạnh phúc trước mắt mà ta không bao giờ nhận ra, đến khi mất đi rồi thì biết cũng chẳng thể làm được gì?
Trích lời nữ chính
. . .
Tại cổng trường Royal
– Này à, bồ sao thế, đừng làm mình sợ nhé._ Tuệ Nhi và Thiên Lam cùng nhau đi ra cổng.
Họ là bạn thân từ rất lâu rồi khi chỉ mới 3 tuổi cho đến giờ. Họ luôn sát cánh cùng nhau không rời, cho đến khi năm cuối phổ thông thì Thiên Lam có bạn trai và họ ít đi chơi cùng nhau nhưng tình cảm bạn bè vẫn thân như trước. Họ luôn tâm sự cùng nhau mỗi lúc buồn, ở họ không có điều gì là bí mật cả, một tình bạn thật đẹp, đúng không?
Thiên Lam vẻ mặt đầy mệt mỏi nói chuyện với Tuệ Nhi.
– Tuệ Nhi, mình bị đặt niềm tin vào nhầm người, anh ta âm thầm quen cô gái khác lừa dối mình. Minh tức và buồn lắm, mình muốn trả thù, muốn anh ta phải hối hận._ Thiên Lam không kìm được mà để nước trực rơi.
– Thiên Lam bồ bình tĩnh trước đã, nghe mình nói này, anh ta không xứng để bồ làm vậy, bên ngoài còn rất nhiều người con trai tốt. Giờ, bồ về nhà, ngủ một giấc, khi tỉnh dậy, bình tĩnh bồ sẽ biết bồ cần làm gì._ Tuệ Nhi bình tĩnh từ từ trấn an Thiên Lam.
Thiên Lam gật đầu và rời khỏi trường về nhà.
Sáng hôm sau
Chuông vào tiết một cũng đã reo vậy mà không thấy Thiên Lam vào lớp, Tuệ Nhi lo lắng, một cảm giác bất an xuất hiện.
Bỗng từ bên ngoài, cậu bạn của cô cầm điện thoại chạy hớt hảy vào thông báo một tin chấn động.
– Mọi người . . . Thiên Lam nhảy lầu tự tử, báo sáng nay vừa đăng._ Cậu bạn nam không kìm được nước mắt và khóc.
Tuệ Nhi như hóa đá khi nghe tin đó, miệng cô lấp bấp nói 3 từ không thể nào. Rồi cô chạy tới giật điện thoại trên tay cậu bạn nam xem. Xem xong bài báo cô như không còn sức nữa. Nhưng ngay sau đó, cô lấy điện thoại ra điện cho ai đó, 2 3 lần không được nhưng cô vẫn cứ gọi.
– Thiên Lam bồ nghe máy đi, bồ nghe máy và nói với mình là bồ không sao đi._ Cô rất sợ, sợ đầu dây bên kia không trả lời cô được nữa
Nhưng rồi cũng có người bắt máy cô mừng rỡ, miệng nở 1 nụ cười an lòng.
– Tuệ Nhi à! Thiên Lam mất rồi._ Nụ cười phút chốc tan biến và hóa thành chất lỏng chảy dọc xuống má, thấm vào miệng và len lỏi vào trong tạo vị mặn đắng. Khi nghe mẹ Lam trả lời đầu dây bên kia.
Đám tang Lam được diễn ra, ngay lúc hạ nguyện bạn trai Lam đến. Không ai biết lý do Lam ra đi chỉ trừ Tuệ Nhi, cũng từ đó, một nỗi hận thù và câu truyện bây giờ mới thực sự bắt đầu.
. . .
6 năm sau.
Cô vừa đi vừa nghe điện thoại, một cuộc gọi quan trọng từ công ty nơi mà cô xin việc làm. Cô là sinh viên năm cuối của trường đại học kinh tế thành phố.
Đừng ngạc nhiên khi cô vẫn còn sinh viên mà được chọn vào công ty làm rồi, vì cô rất có kinh nghiệm và tài năng về lĩnh vực kinh tế. Cô thông thạo mọi thứ liên quan đến quản trị kinh doanh và một vốn lớn về kinh nghiệm ứng biến trong công việc. Điều đó trả lời cho tất cả việc cô xin được việc làm khi vẫn còn là sinh viên.
Cô đang nghe điện thoại, đang đi ra khỏi kí túc xá thì một người đàn ông lớn hơn cô 3t đi ngang qua, cô chợt khựng lại. Cuộc nói chuyện cô cũng chợt dừng lại khi người đàn ông đó đi ngang. Không phải vì người đó quá đẹp làm cô rung động mà là vì. . . Cô vừa gặp một người quen cũ. Cô vội kết thúc cuộc nói chuyện trong điện thoại và hẹn ngày gặp mặt,rất nhanh sau đó cô đuổi theo người đàn ông kia. Cô vẫn hoài nghi mình nhìn lầm nên âm thầm đi theo quan sát cho chắc. Và khi lên tới lần 3, thì cô cũng đã nhìn rõ khuôn mặt người đàn ông đó, lòng cô thầm nói đã đến lúc rồi, cũng cần thực hiện thôi.
Rồi cô xuống lầu một và rời khỏi kí túc ra, khi vừa ra đường đón taxi thì một người đàn ông khác đi rất nhanh, va phải vai cô, cú va đó khiên vai cô khá đau khiến cô nổi nóng.
– Này, anh kia, không có mắt hay sao mà va vào người ta không xin lỗi._ Cô nhăn mày, ôm vai đau.
Người đó dừng bước, quay lại nhìn cô, cô nhìn anh ta. Nhưng lại không nói 1 lời xin lỗi rồi bỏ đi.
Cô trợn mắt, tính chửi người con trai đó nhưng quá muộn, anh ta đón 1 chiếc taxi và đi mất rồi. Không sao, rất may cô đã nhớ mặt. Cô tự nói với lòng, đừng để cô gặp lại anh một lần nữa, nếu không, đừng mong yên với cô. Xui cho anh đụng phải cô, một người thù dai.
Tối
Cô và bạn trai ăn tối ở nhà hàng Pháp, nói bạn trai cũng không đúng vì anh chư chính thức làm người yêu cô, anh chỉ đang trong thời kì cưa cô, nhưng cô vẫn chưa nhận lời.
Tối nay cô ăn mặt rất đẹp, cô mặt một chiếc váy màu xanh dương nhạt, trên máy tóc màu hạt dẻ cài 1 chiếc nơ to màu xanh biển pha chút màu tím nhạt. Cộng với kiểu trang điểm, tối nay nhìn cô rất đẹp, rất xinh. Cô ngồi đối diện với cậu bạn trai tương lai.
– Khả Hân, em ăn gì gọi đi._ Cậu ta hỏi Hân
– Cậu cứ gọi đi, tôi đi vệ sinh một lát._ Cô rời khỏi ghế và vào nhà WS nữ, lấy thỏi son trong túi xách, sơn lại môi, ngắm mình trong gương. Rồi cô lấy điện thoại ra nhìn giờ, miệng mỉm cười
– Còn 15 nữa, kịch hay sẽ mở màn._ Cô cất điện thoại và son vào túi xách. Rồi ra khỏi nhà WS nữ.
Vừa bước chân ra khỏi thì từ dãy hành lang, một người nam dáng người khá cao, đội nón kính mít che kính mặt, chạy nhanh lướt qua cô, va phải cô không một lời xinh lỗi rồi vụt chạy.
Cô mở to mắt, hôm nay là ngày gì thế, sao ai cũng đụng cô không một lời xin lỗi rồi bỏ đi như thế.
Bỗng cũng từ phía hàng lang nhà hàng một đám người mặt đồ đen, chạy tới hỏi cô.
– Cô có gặp người nam nào chạy qua đây không?
Cô chớp mắt, cô định giúp nhưng vì lúc nãy người đó đụng cô không xin lỗi nên cô trả thù. Cô không nói chỉ chì về phía trái, bọn người đó cảm ơn cô rồi chạy đi.
Khi đám người đó vừa chạy đi, chợt, từ đẳng sau cô, mô cánh tay rắn chắc bịt miệng cô từ phía sau và loi vào nhà WS nữ.
Bị tấn công bất ngờ từ phía sau, cô vùng vẫy nhưng vô ích và đành chấp nhận loi vào trong.
Vào trong một phòng vệ sinh nữ, người nam đó gỡ nón ra.
– Cô thật phiền phức ai bảo cô nói họ là tôi chạy về hướng trái.
– Tôi đâu nói, tôi chỉ. . .
– Là anh/cô._ Cả 2 đồng thanh khi nhận ra nhau.
Người nam đó chính là người lúc sáng đụng cô không một lời xin lỗi rồi bỏ đi.
Bỗng, ngoài kia tiếng bước chân dồn dập ngoài nhà WS.
– Đừng để họ phát hiện, nếu không tôi giết cô._ Một vật nhọn chỉa vào lưng cô.
Ở ngoài
– Cả nhóm chia ra, cậu bên này, cậu bên này, cậu đi chung với cậu ta. Nhất định phải tìm cậu chủ và bắt về nhà._ Tên cầm đầu phân phó.
Hắn tính chạy đi nhưng rồi hoán tính kêu hắn vào nhà WS nữ lục xét nên hắn đi vào.
Hắn đi vào, mở từng cánh cửa phòng WS nữ, gần tới căn phòng có Qri và người đó thì. . .