Đọc truyện Nữ Phụ Tiên Lộ Từ Từ – Chương 63: Nắm quyền
Mộ gia cấm địa.
Linh lung xinh đẹp dáng người đi qua đi lại, nàng khuôn mặt xinh đẹp như thiên tiên, mắt hạnh ngập nước câu dẫn nhân tâm.
” Dược lão ngươi nói ở đây có long mạch.” Mộ Tình Tình truyền âm với dược lão bên trong không gian.
Lúc này một thân ảnh hư phù xuất ra, hắn chính xác là dược lão.
” Nơi đây quả thật có long mạch, trước khi ngươi đến Thái Nhất tông ta vẫn có thể cảm nhận được long mạch khí tức, nhưng lần này đến lại không cảm nhận được rành mạch.” Dược lão một bên suy tư, hắn tin tưởng thuật pháp của mình, nhưng chỉ trong vài năm mà long mạch biến mất điều này là không thể nào, phải biết di dời long mạch sẽ lớn bao nhiêu trận thế, chắc chắn sẽ bị người khác bắt gặp.
” Chẳng lẽ có người phát hiện trước.” Mộ Tình Tình trên mặt biến sắc, nàng lần này tìm kiếm long mạch vốn chính là gia tăng khí vận của mình, Mộ gia bây giờ đã như rắn mất đầu, Mộ Nguyên không rõ thành bại ra sao nhưng hắn cũng không thể làm cản trở âm mưu nàng, Mộ Tình Tình gần đây tu luyện La Tinh Thiên Vận quyết, đây chính là một môn thần kỳ pháp quyết giúp cũng cổ khí vận bản thân thông qua khí vận lớn mạnh của một đoàn thể. La Tinh Thiên Vận được xem cùng loại với Đế Vương công pháp, nếu Đế Vương công pháp nhất mạch là dựa vào một đế quốc số vận mà tu luyện thì La Tinh Thiên Vận lại giựa vào thế lực đồng căn đồng nguyên với bản thân tu sĩ, Mộ Tình Tình ý muốn nắm giữ gia chủ chức vị thậm chí nàng còn to gan ý tưởng muốn đưa Mộ gia trở thành một đại gia tộc của đông vực thậm chí thâu tóm cả Thái Nhất Tông nhất mạch, chỉ có làm Mộ gia gia chủ lại có long mạch trợ giúp nàng tin tưởng ngày nàng quật khởi sẽ không xa, nàng sẽ đưa Mộ gia trở nên huy hoàng, người người gặp Mộ gia nhân sẽ cuối đầu khiên tốn.
” Không thể nào, nếu có người đến chẳng lẽ tên kia Mộ Nguyên không hay biết, một điều long mạch làm sao có thể dễ dàng dời đi.” Dược lão càng nghĩ càng không thông.
Mộ Tình Tình nhíu mày suy tư, bổng linh quang chợt loé, quay đầu nhìn dược lão.
” Chẳng lẽ bị người khác phong ấn.”
…………………………………………………………………..
Mộ Ly bên này.
Lưu Nhiên vết thương không nhẹ, xung quanh vết thương nhiễm một tầng độc tố nếu kịp chưa trị độc tố sẽ thấm sâu, mặc dù không nguy hiểm nhưng chắc chắn căn cơ sẽ bị ảnh hưởng.
Mộ Nguyên nhìn hắn phân tâm, miệng cười lạnh một tiếng, trên tay linh lực thúc phát hoả linh lực bạo lệ nóng bóng.
” Hoả Sư Hống.”
Song thủ đánh ra, một con hoả sư mang theo nóng rực khí tức bộc phát, há mồm đánh về Lưu Nhiên.
Cảm thấy áp lực ập tới, Lưu Nhiên một chân lùi súc thế, một tay nâng thủ.
” Đại Hoang Bi Chưởng.”
Hoang cổ đại địa chi ý dẫn động, trầm trọng nặng nề một chưởng đánh thẳng lên đầu hoả sư, như bị khiêu khích hoả sư quang mang đại thịnh bộc phát nóng bức hơi thở.
Đang giằng co Mộ Nguyên hai mắt loé lên, Lưu Nhiên đột nhiên rùng mình một cái chợt nghe phía sau thanh âm.
” Keng.”
Ẩn Sát không biết bị vật gì đánh trúng văng xa ra ngoài, Mộ Nguyên liếc nhìn không xa Mộ Ly nghiến răng nghiến lợi, vừa chính là thuỷ đạn của Mộ Ly đánh gãy Ẩn Sát công kích nếu không Lưu Nhiên không tránh được một kiếp.
Ẩn Sát một vòng quay lại, biến mất không thấy tâm hơi, đăng xa Mộ Ly đã chữa trị tốt rồi thân hình loé lên rồi biến mất, lần nữa xuất hiện nhìn thấy hai mắt nàng một đạo ngân quang.
Liếc nhìn xung quanh, bổng nhiên Mộ Ly xuất thủ, mười căn thuỷ tơ như mạng nhện phong toả một hướng, như cá bị mắt lưới Ẩn Sát hiện thân hình giãy dụa trong hư không.
” Hừ.” Mộ Nguyên một bên giằng co với Lưu Nhiên lại liếc nhìn thấy Ẩn Sát bị phong toả, vốn định thúc dục Ẩn Sát phá cấm lại thấy tình huống trước mắt không xong. Mộ Ly mười căn thuỷ tơ cấp tốc co rút lại, quấn chặt Ẩn Sát không buông, như một con cá đang kháng cự trong thuỷ kén Ẩn Sát dường như bất lực không thể động.
” Xoẹt.”
Thân pháp động, Mộ Ly thân ảnh đến bên cạnh thuỷ kén, không chút do dự thu vào không gian, trực tiếp chặc đứt Mộ Nguyên nguyên thần không chế.
” Lạc Lạ lạc, lão gia gia ngươi sẵn sàng xuống địa ngục.” Một trận cười duyền bên tai Mộ Nguyên, thanh âm mặc dù dễ nghe nhưng lúc này lại như âm ti kêu gọi.
” Vèo vèo vèo vèo.” Tứ đạo thuỷ đạn xé rách không khí bắn vào tứ chi Mộ Nguyên, đang giằng co trên không hoả sư mất đi trợ lực liền bị đánh tan, từng trận sóng nhiệt lan toả trong không khí rồi biến mất. Mộ Nguyên thầm mắng bỉ ổi tiểu bối, nén đau đớn tránh đi công kích Lưu Nhiên ập tới, ngay lúc này hắn cảm thấy hai chân bị chói buộc, dưới chân hai căn thanh đằng chói lại không thể động thân, hoả linh lực phóng ra đốt cháy thanh đằng.
Rắt rao nhìn công kích đánh tới Mộ Nguyên không còn cách nào khác lúc này chính là chính diện đỡ đòn, hắn không kịp cháy thoát nữa rồi.
” Răng rắc.” Tiếng xương bị gãy phát ra, Mộ Nguyên đau đớn kêu la, hai mắt lúc này âm ngoan không buôn.
” Aaaaa, cùng chết cho ta.” Mộ Nguyên tâm ngoan thủ lạc, bên trong đan điền linh khí bị điều động bạo ngược.
” Muốn bạo thể.” Lưu Nhiên trên không nhíu mày, hắn một kích vừa rồi đã mất lực, hai mắt đã mơ mơ hồ hồ, Hoàn Cổ Chiến Thể đã mất không chế mà tan biến, lộ ra thân hình nguyên vốn.
” Không được chết, ta không được chết, ta phải cùng nàng thoát khốn.” Lưu Nhiên hai mắt nhìn Mộ Ly, như có đại động lực tiếp thêm một bước, cắn răng vận chuyển linh lực một trận hoàng sa quấn lấy thân hắn.
” Ngươi muốn chết dễ vậy sao.”
Mộ Ly đằng sau thanh âm, một đạo sắc bén trảm qua, Mộ Nguyên âm ngoan hã hê cảm nhận trên đầu một trận ác hàn, hai mắt trừng to, máu từ đỉnh đầu chảy xuống, tầm mắt hắn bị chìa lìa hai bên dần dần tối sầm.
” Ầm, Ầm.” Hoàng sa rút đi, Mộ Nguyên thi thể bị nguyệt liêm trảm thành hai, bất lực ngã xuống. ( ít khi giết người, một khi đã giết thì phải như vậy ヽ(o`;).
Lưu Nhiên hổn hễn thở gấp, thân thể không chống đỡ nỗi liền ngã xuống, ngay lúc này một trận hương thơm xông vào chớp mũi, Mộ Ly không biết lúc nào tiến đến ôm lấy thân thể hắn, nhìn thấy nàng Lưu Nhiên hồn nhiên cười ngây ngốc, hai mắt nặng nề thiếp đi.