Đọc truyện Nữ Phụ Tiên Lộ Từ Từ – Chương 62: Ngươi dám tổn thương bảo bối của ta!!!
Lưu Nhiên hai tay vừa kết ấn, một trận hoang cổ khí tức trong cơ thể bạo phát, bên trong huyết dịch sôi trào như đang bị thiêu đốt, từng cơ thịt co giật co giật đột ngột phình to ra, xương sống như được kéo giãn dài ra.
” Ầm.”
Mộ Nguyên đang muốn truy sát Mộ Ly đột ngột cảm nhận phía sau áp lực, khi hắn quay lưng lại, trái tim theo bản năng co thắt khiến hô hấp đình trệ.
Một cự nhân thân cao ba mét, trên người mặc chiến giáp tựa như kim loại lại tựa như thổ loại tạo thành, cơ bắp gắn chắc kết hợp cùng khuôn mặt như tượng tạc, cự nhân giống như chiến tướng dũng mãnh trinh chiến nơi sa trường.
Lưu Nhiên thân hình hiện tại chính là bí pháp tạo thành, bí pháp một khi sử dụng đều phải trả ra đại giới nhưng bù lại trong thời gian ngắn sẽ tăng lên giới hạn thể chất. Lưu Nhiên bí pháp được gọi là Hoang Cổ Chiến Thể, trong thời gian ngắn sẽ khiến cơ thể phụ thân thành chiến thần, lực tăng gấp mười. Nhưng bí pháp vẫn có hạn chế đó chính là bỏ ra thời gian thi triển pháp quyết, trong khoản thời gian này không thể cắt đứt thi pháp nếu không bí pháp thất bại, tu vi về sau càng cao thời gian càng được rút ngắn lại nhưng vấn đề quan tâm không ở thời gian thi pháp mà là bí pháp cắn trả. Hoang Cổ Chiến Thể điều kiện kích phát không chỉ là vấn đề thi pháp mà là chân huyết thiêu đốt, chân huyết hay được gọi là bổn mạng chi huyết, là nhân loại trân quý nhất một vật, thiêu đốt chân huyết chẳng khác nào đốt cháy tuổi thọ mỗi người, mặc dù có kỳ trân dị bảo có thể bổ sung chân huyết, nhưng trong thời gian ngắn sau khi đốt cháy chân huyết sẽ khiến cơ thể hư thoát, lâm vào trạng thái suy yếu. Tu chân giới khi ngươi hành tẩu rất dễ bị địch nhân nhòm ngó, chỉ một khắc suy yếu cũng đủ ngươi thân táng tại nơi, huống chi bí pháp cắn trả không phải ngày một ngày hai, đây chính là đặt cược một ván sinh tử.
Lưu Nhiên nhìn tâm thần bất định Mộ Nguyên, lại nhìn qua không xa Mộ Ly, nàng lúc này một tay ôm eo, vết thương rất sâu khiến máu huyết không ngừng chảy ra, xung quanh vết thương một tầng đen sắc lan nhiễm. Mộ Ly lúc này đang bức độc tố ra ngoài, băng cơ ngọc cốt có thể kháng cự độc tố một phần nhưng nàng cần một ít thời gian điều chữa trị vết thương.
Lưu Nhiên nhìn thấy Mộ Ly chật vật, hai mắt đỏ ngầu, sát khí liễm nhiêm đại phát, lại quay sang Mộ Nguyên nghiên răng nghiến lợi.
” Ngươi dám tổn thương bảo bối của ta!!!”
Mộ Ly một bên nghe vậy liền nổi một trận da gà ” bảo bối, tiếu thí hài ngươi cho ai là bảo của ngươi.” Mộ Ly dù sao cũng là ba mươi mấy tuổi linh hồn, bị một tên nhóc con như vậy xưng hô bảo bối khiến nàng nảy lên một trận ác hàn.
” Hừ, ngươi có thực lực quản ta sao.” Mộ Nguyên lấy lại bình tĩnh, nội tâm an ủi bản thân ta là trúc cơ tu sĩ, ta là trúc cơ tu sĩ.
” Vèo.” Như thiểm điện lưu tốc, Lưu Nhiên thân ảnh biến mất rồi xuất hiện, một quyền không hoa lệ đấm thẳng vào mặt Mộ Nguyên.
” Ầm.” Mặc dù có phòng bị nhưng Mộ Nguyên vẫn không theo kịp tốc độ này, một quyền trực tiếp đấm thẳng vào mặt, thân thể hắn như đạn pháo văng ra ngoài.
Lưu Nhiên hai mắt đỏ ngầu không buôn, thân mặc dù to lớn nhưng tốc độ lại kinh người, thân hình loé lên, Lưu Nhiên hai tay song chưởng đánh về phía ngực Mộ Nguyên. Vốn đang bị đánh bay ra xa Mộ Nguyên lại bị tấn công tiếp tục, như diều đứt dây rơi thẳng xuống đại địa.
” Ngươi dám tổn thương nàng, ta cho ngươi sống không bằng chết.” Lưu Nhiên trở nên điên cuồng, hai tay song quyền bộc phát cường thịnh quang mang, như lưu tinh bộc phát từng trận hoa lệ kéo dài đánh xuống Mộ Nguyên phía dưới.
” Đại Hoang Lưu Tinh Quyền.”
” Ầm, ầm, ầm, ầm, ầm.” Như người điên mất khống chế, Lưu Nhiên song quyền ra liên tục mỗi lúc một nhanh, từng đạo quyền ảnh thế như cự sơn đánh xuống, khi cơ giận giảm bớt Lưu Nhiên song quyền mới dừng lại.
Khói bụi bị thổi bay bởi một trận thanh phong, Mộ Nguyên thân hình lộ ra tầm mắt, hắn lúc này chật vật không khác gì khất cái, hai tay tế ra pháp bảo hình tháp che lấp thân thể mặc dù bỏ qua đại lượng tổn thương nhưng vẫn chật vật không chịu nổi.
Phía bên này Mộ Ly nhìn thấy hắn trong tay pháp bảo hai mắt trở nên âm lệ.
” Quả nhiên là nàng, vì giết được ta ngươi chịu bỏ ra giá lớn a Mộ Tình Tình.”
Phía Lưu Nhiên lúc này thấy công kích không trực tiếp đánh nát thân thể hắn, đang định tiếp tục tiến tới thì cảm nhận được một trận hàn quang đánh úp tới.
” xoẹt.” Đưa tay ngăn đỡ, Lưu Nhiên da thịt vốn cứng rắn không thua trúc cơ kỳ thể tu lúc này lại dễ dàng xuất hiện một vết thương khá sâu, lại nhìn đến hung thủ đó là một thanh đen nhanh chuỷ thủ, đang định bắt lấy khống chế chuỷ thủ loé lên biến mất tâm hơi.
Một màng này khiến Lưu Nhiên kinh ngạc không thôi, đây là pháp bảo tổn thương nàng sao, hảo sắc bên hảo ẩn nấp.
” Khặc khặc khặc khặc, hai tên tiểu tử các ngươi vận may rất tốt, nhưng các ngươi có thể tránh né Ẩn Sát loại pháp bảo này được bao nhiêu lần nữa.” Mộ Nguyên quái dị cười, Ẩn Sát pháp bảo này không có cường đại pháp thuật thần thông duy chỉ có hai loại công năng đó chính là độn thuật cùng sắc bén, là một món gần tiếp cận tới linh khí cấp bậc.
Lưu Nhiên mặc dù có Mộ Ly truyền âm nhắc nhở trước nhưng tiếp nhận một kích của Ẩn Sát khiến tâm sinh phòng bị. Bên dưới Mộ Nguyên lúc này đã buồn bực cực điểm, hắn hối hận vì khinh địch nên thành ra nông nổi, hắn hối hận tại sao không chờ tu vi cũng cố mới xuất môn giết người, càng lúc hắn suy nghĩ càng loạn, hắn cảm thấy đang bị người tính toán, là cháu gái hắn tính toán hắn sao, nàng biết trước đối thủ không dễ dàng bị rơi xuống nhưng vẫn khiến hắn đi ngăn đón, rốt cuộc nàng có mục đích gì.