Đọc truyện Nữ Phụ Tiên Lộ Từ Từ – Chương 141: Đại náo long phượng bảng
Hoa rơi đầy trời, những giọt nước long lanh trở nên xám tro, cấp tốc sau đó cả địa vực bị trọng lực tầng tầng ảnh hưởng, không gian xuất hiện gấp khúc do trọng lực tạo thành.
Những cánh hoa như không bị ảnh hưởng bởi trọng lực, mỗi lúc bay loạn càng nhanh càng linh sảo.
Bốn nam nhân trực tiếp ở bên trong bị nặng nề ảnh hưởng khiến cơ thể xuất mồ hôi hột, ở phía rìa bên ngoài đại trận, chúng tu sĩ đang âm thầm quan sát rối riết tháo lui ra xa.
Mộ Ly thân như tiên tử hạ phàm, vũ bộ như hạc du tiên tung, lại mang theo huỷ diệt ẩn chứa.
” linh linh linh.”
Giọng hát như ma âm vang vọng cửu thiên, như nghe theo tiếng gọi hô hoán, bầu trời phía một mảnh đen kịt không lối thoát.
” Gầm gầm.”
Mây đen phía trên, một con màu tím đen lôi điện như ma long gầm gừ du tẩu trong biển mây đen.
Phía trên bầu trời lôi điện chính là Cực Độ Ma Âm một trong thần thông Cửu Thiên Lôi Ma Âm, là chí tà lôi điện bên trong tối cao, sát sanh quyết tiệt, là lôi âm ở tận Ma Vực tối cao.
Nhìn ma lôi kinh khủng phía trên, một loại huỷ thiên diệt địa khiến mọi tu sĩ run sợ, cho dù là lôi linh căn Tiêu Lãm cũng là lần đầu đối diện với một bá đạo lôi linh lực như này.
” Vù vù vù.”
Nhìn qua vô hại cánh hoa mỗi lúc một nhanh, mỗi lúc đi qua để lại một mãnh tàn phá hoang sơ, bên trong trung tâm bốn người Tiêu Lãm cảm nhận được sinh mệnh sói mòn, huyết khí như bị một cổ hấp lực bức ra khiến sắc mặt của cả bốn lúc xanh lúc đỏ.
” Trở về với các bụi đi.” Mộ Ly hai mắt khép hờ, sắc mặt trắng bệch do tiêu hao quá nhiều linh lực cùng lúc.
Bán kính năm trăm mét trở nên hoang tàn không sinh mệnh, thậm chí nó đang có dấu hiệu lây lan.
Ba đạo thân ảnh từ phía xa bay lại, Lưu Nhiên mang theo Tinh Vân cùng Vân Đào chạy đến, lo lắng nhìn bên trong biển hoa thân ảnh.
Phía bên bốn người, tóc xanh đã chuyển thành bạc, mặc dù thần thông chưa đến hai mươi giây nhưng tốc độ thế này lại quá nhanh, ngay khi bọn hắn muốn né tránh, ma lôi phía trên như mưa trút xuống, liên tiếp tiếng nổ ầm cho dù nghe cũng muốn thót tim hoảng sợ.
Lôi điện tàn phá như muốn huỷ diệt cả bí cảnh, bên trong chịu đứng lôi điện công kích bốn người đều lấy ra bảo mệnh pháp bảo của mình, nhưng công kích cứ liên tục như vậy liền khiến cho cả bốn thổ huyết như muốn ngất tỉnh.
Mộ Ly cảm thấy thời cơ đã đến, bản thân nàng cũng không thể duy trì liên tục, bản thân nàng biết ba mươi giây đã là cực hạn của mình.
Ngay lúc nàng muốn ra sát chiêu diệt sát tất cả, một tiếng nói hùng hậu đánh chặn đi công kích của nàng.
“Nha đầu to gan.”
Hư không đi ra một hắc bào trung niên nam tử, chỉ thấy hắn vừa nói chưa dứt câu, một chưởng đánh ra khiến Mộ Ly công kích bị đánh gãy, thân thể bị hất văng ra xa.
Thần thông rốt cuộc dừng lại, bán kính hơn chín trăm mét trở thành một mảnh đất xám tro không lấy một tia sinh cơ linh khí. Ở trung tâm, bốn tên nam nhân thở hỗn hễn, miệng đồng loạt thổ huyết rồi bất tĩnh nhân sự.
Mộ Ly bị một chưởn nhẹ nhàng của Nguyên Anh tu sĩ khiến cho lục phủ ngũ tạng bị chấn nát, nếu không nhờ có ngũ hành thiên tiên khí cộng thêm sinh liên chống đỡ chắc chắn nàng sẽ trở thành phế nhân, thậm chí là mất mạng.
Nhìn Mộ Ly chật vật bay ra xa, Lưu Nhiên ba người hoảng hốt bay lại đỡ, ôm vào lòng mềm nhũng thân thể, Lưu Nhiên hai mắt huyết hồng, lòng đau như cắt.
Một bên Tinh Vân cùng Vân Đào không khỏi lo lắng, cũng may thân thể Mộ Ly đang cấp tốc chữa trị thấy rõ nên nhẹ nhõm đi phần nào.
” Quỷ Cốc Tử tiền bối hảo uy phong, ngay một trúc cơ tiểu bối cũng có thể ra tay.” Một đạo tia sáng xẹt qua đệ lộ thân ảnh người đến, Mục Dạ ôn hoà lúc này đã trở thành băng sơn tuyết lãnh, hắn một mực quan sát Mộ Ly, nhưng thân là kim đan tu sĩ không tài nào kịp ra tay ngăn cản một Nguyên Anh thuấn di.
” Hừ, nàng muốn giết đệ tử của ta, ta thân là vi sư làm sao có thể đứng nhìn.” Quỷ Cốc Tử bay xuống ôm lấy Dương Sở Ca thân thể, thúc dục linh khí không ngừng điều trị thương thế của hắn, khi mà hắn trực tiếp quan sát bên trong cơ thể, Quỷ Cốc Tử cũng âm thầm hít một khí lạnh, lòng thầm mắng ” Hảo ngoan độc”.
” Hừ, Long Phượng Bảng chém giết vốn dĩ là bình thường sự tình, ngươi đột ngột ra chẳng khác nào cản trở thí luyện.” Mục Dạ cho dù tu vi không bằng nhưng không chịu ở thế thua thiệt, dù sao Mộ Ly chính là sư muội được bọn họ sủng ái hết mực.
” Ngươi đánh đồng những kẻ thấp kém kia so với những thiên chi kiêu tử, ngươi có biết bọn hắn chính là một tôn cự phách ở tương lai không.” Tức giận thanh âm phát ra, một mỹ nhân thân ảnh tràn đầy mị hoặc mang theo hai nữ tử xinh đẹp từ trong hư không bước ra.
” Vy Sinh Nhạn tiền bối lời nói ấy có ý gì, chúng ta đệ tử cũng là tương lai trụ cột, bọn hắn chết cũng do tài nghệ không bằng người.” Mục Dạ nói với nữ nhân vừa đến, cả hai người đến là tu chân tiến tăm lừng lẫy, một là chưởng môn của Vạn Quỷ Cốc, một là chưởng môn của Hoan Hỉ Tông, luận vai vế địa vị Mục Dạ không bằng, nhưng không có nghĩa hắn e sợ.
” Hừ, ngươi đừng nghĩ có Mục Sinh lão thất phu kia chống lưng thì muốn nói gì thì nói, trước mặt bọn ta chớ có kiêu ngạo.” Vy Sinh Nhạn nữ nhân này không khác gì tính cách của Hoa Vô Ảnh, nàng lời vừa dứt liền bộc phát ra cường đại uy áp ép thẳng Mục Dạ.
Bị nguyên anh kỳ uy áp đè xuống, Mục Dạ vẫn không có ý lùi, quanh thân bàn bạc hơi thở phát ra không chịu thua kém.
Vy Sinh Nhạn môi đỏ khẽ cắn, một tay phất ra vô tận đào chướng, dùng sức ép của nguyên anh kỳ tấn công Mục Dạ.
Công kích đến trước mặt, phía sau Mục Dạ bắn ra năm đạo trụ ánh sáng, kim quang chói lọi đâm thẳng vào đào chướng công kích.
Bị một tiểu bối đánh tan công kích, Vy Sinh Nhạn vừa muốn tăng thêm công lực, đột ngột đào chướng trước mắt liền biến mất vô ảnh vô tung.
” Các đây là muốn khi dễ đệ tử của ta.” Mục Sinh thanh âm từ trong hư không phát ra, lẫn trốn phía xa chúng tu sĩ lúc này mới nhao nháo nhìn lại.
Khi Mục Sinh thân ảnh lộ diện, Vy Sinh Nhạn cùng Quỷ Cốc Tử thấp thõm nhìn hắn, danh chấn Mục Sinh không ai không biết, cho dù cả hai có là một thân chưởng môn cao quý cũng từng là bại tướng dưới tay hắn.
” Chữa trị cho Ly nhi.” Mục Sinh liếc nhìn một Mục Dạ, không thèm nhìn đến cả hai người thân ảnh.
Mục Dạ gật đầu tuân theo, đi đến bên cạnh đang được Lưu Nhiên ôm lấy Mộ Ly liền đau lòng thở ra.
Một tia ánh sáng mang theo sinh cơ dồi dào, sự thuần khiết ấm áp đó vừa tiến nhập vào Mộ Ly thân thể, khiến cho nội thương nhanh chóng lành lặng.
Từ hôn mê tỉnh lại, Mộ Ly ương ngạnh thể chất đã tốt hơn ba thành, cho dù không thể tiếp tục cuộc chiến nhưng đã có thể đi lại.
” Chuyện hôm nay xem như dừng tại đây, ta không muốn nhìn thấy chuyện vừa rồi.” Mục Sinh bên này ánh mắt đầy cảnh cáo nhìn cả hai vị nguyên anh.
Khi Mục Sinh muốn xoay người, một loạt giao động mạnh từ trong hư không phát ra.
Trên mười tên Nguyên Anh tu sĩ bổng xuất hiện đi ra, thậm chí Mộ Tình Tình cũng ở trong số đó.
” Mục trưởng lão ngươi không thể rời đi.” Lăng Tiêu chưởng môn mặt lạnh lên tiếng, nhưng khi Mục Sinh di chuyển ánh mắt đến bên cạnh Lăng Tiêu, một thân ảnh già nua nhưng đầy sinh cơ mạnh mẽ lão đầu.
” Thái Huyền.”
Tg: vào saostar.vn vote cho Mai Ngô giúp mình nhé mọi người, thương.