Nữ Phụ Mỗi Ngày Tìm Cách Kiếm Tiền

Chương 1919


Đọc truyện Nữ Phụ Mỗi Ngày Tìm Cách Kiếm Tiền – Chương 1919


Editor: Cheese

Beta: Chin ✿

Đợi đến khi bốn nhóm cuối cùng biểu diễn xong, đêm công diễn đầu tiên đến hồi kết thúc.


Phó Việt Hành tuyên bố người dẫn đầu về mặt nhân khí của đêm nay.


Không nghi ngờ gì nữa, chính là Nguyễn Ấu San với số lượt bình chọn 8126 phiếu bầu!

Những nhóm khác nhiều lắm cũng chỉ cỡ bảy tám ngàn lượt bình chọn, không ai có thể đọ lại một mình Nguyễn Ấu San.


Nhóm nào có người được bình chọn nhiều nhất thì cũng được cộng thêm một vạn điểm bình chọn cho mỗi người.


Bản thân Nguyễn Ấu San là người chiến thắng đêm hôm đó, lại còn dẫn đầu tất cả các hạng mục, nên được khắp nơi săn đón gần xa, các nhà tài trợ của chương trình thi nhau muốn cô làm người đại diện.


Nguyễn Ấu San lúc này đang được các thí sinh khác trong chương trình vây quanh ôm chúc mừng.


Buổi công diễn đầu tiên cứ như thế mà kết thúc.


11 giờ đêm, Nguyễn Ấu San cùng mọi người ngồi xe đi về ký túc xá của Tinh Quang.


Phó Việt Hành mới nãy có thông báo, ngày mai các cô sẽ được nghỉ một ngày, đến 7 giờ tối lại tiếp tục ghi hình nhằm tuyên bố kết quả cuối cùng sau lần công diễn đầu tiên, vì 4 giờ chiều mai là kết thúc việc bầu chọn trên mạng.


Lần này chỉ giữ lại 50 người, loại hơn một nửa số thí sinh.


Trên xe buýt, có nhiều thực tập sinh cảm thấy bản thân đã biểu hiện không được tốt trong buổi diễn, cho nên đã bắt đầu lên wechat tạm biệt dần những người bạn thân trong chương trình.


Nguyễn Ấu San cũng nhận được một vài lời từ biệt như thế trong group chat trên wechat, còn nhận thêm một vài lời mời kết bạn nữa.
Bây giờ, Bùi Ưu và Ngu Tịnh đã được thêm vào danh sách bạn tốt của cô rồi.


Vì từ lúc biểu diễn tới giờ có rất nhiều người tìm đến cô, Nguyễn Ấu San vẫn không dám mở wechat lên xem.
Lúc này trên xe buýt, ngồi bên cạnh cô là Tưởng Mỹ Thiến, người mà cô có thể tin tưởng ít nhiều, nên Nguyễn Ấu San mới dám mở khung chat với Thẩm lão đại lên.


Thẩm Túc: “Sáng mai 7 giờ rưỡi, thư ký Diệp Chấp sẽ đến trước cổng số 1 của khu Tinh Quang đón em.
Cậu ta sẽ đưa em đến Tinh Xán giải quyết chuyện hợp đồng trước, đến 9 giờ thì đi ký hợp đồng với mặt nạ xx, sau đó sẽ đến studio chụp quảng cáo.”

Đúng rồi, ngày mai người khác được nghỉ chứ còn Nguyễn Ấu San, thân là người nổi tiếng nhất chương trình, không được nghỉ ngơi đàng hoàng mà còn phải đi chụp quảng cáo này nọ, so với hồi trước luyện tập thì có vẻ còn bận rộn hơn.


Nguyễn Ấu San đọc tin nhắn thấy bảo sáng mai là đã có thể giải trừ hợp đồng với Tinh Xán thì liền cảm thấy khó tin.

Quả nhiên, Thẩm lão đại làm việc hiệu suất cao ghê!

Kể từ lúc đó, cô không còn là thực tập sinh của công ty nào hết, sẽ trở thành thí sinh tự do.
Giờ mà ký hợp đồng quảng cáo mặt nạ, có phải toàn bộ tiền thù lao đều sẽ thuộc về cô?

Nguyễn Ấu San: “Đã biết ạ, cảm ơn Thẩm tiên sinh!”

Nguyễn Ấu San: “Lúc nãy trên sân khấu em có thấy Thẩm tiên sinh đó, sao anh không đến hậu trường tìm em?”

Nguyễn Ấu San biết được rằng, Phó Thuân Viêm có vào hậu trường tìm Tô Mạn Nhu.


Tô Mạn Nhu vừa xuống sân khấu đã biết mất dạng, nửa tiếng sau, đến lúc chương trình chuẩn bị kết thúc, cô ta mới xuất hiện trở lại, son môi hồng nhạt ban nãy có vẻ mới dặm lại cho đỏ hơn.


Từ sân vận động trở về, ai ai cũng ngồi xe buýt, chỉ có Tô Mạn Nhu nói cảm thấy không khỏe, xin phép tổ chương trình nghỉ một hôm nên mới không ngồi chung xe với các cô đi về.


Má ôi, đã trễ thế này, không về ký túc xá thì còn đi đâu nữa chứ.
Chắc chắn là đi cùng với Phó Thuân Viêm “hâm nóng” tình cảm rồi!

Nguyễn Ấu San lúc trước cũng có nói với Thẩm Túc rằng, anh hoàn toàn có thể vào hậu trường tìm cô, ý muốn mượn cớ để gặp anh (trước đó cô đâu có ngờ là Thẩm Túc sẽ đồng ý việc hôm thứ bảy đến thăm ban cô đâu chứ).


Bây giờ mới biết, cô đã tính sai rồi.
Hậu trường nói vậy thôi chứ cũng không có lớn, người lại đông, đừng nói là một Thẩm Túc vẻ ngoài cùng khí chất đặc biệt xuất chúng, thu hút sự chú ý, đến con ruồi con bọ bay vào người ta cũng biết chứ nữa là.


Nếu Thẩm Túc thật sự vào hậu trường tìm cô, chẳng cần anh trực tiếp đi tìm cô, riêng việc cô biến mất một thời gian dài cũng đủ khiến cho mọi người nghi ngờ rồi.


Đến lúc đó, dựa vào thành tích và độ nổi tiếng mà cô đạt được, sẽ có vài người ôm tâm tư trong lòng mà bắt đầu nói là cô dựa vào có kim chủ chống lưng cho.


Tuy rằng Thẩm Túc thật sự là kim chủ của cô, nhưng mà bọn họ là quan hệ nam nữ thuần khiết mà!

Thẩm Túc có giúp cô, nhưng mà cũng chỉ là giúp cô có thể tiếp tục dự thi, đồng thời đảm bảo tính công bằng công chính của chương trình thôi.


Trên màn hình, Thẩm Túc đã nhắn lại: “Nếu tôi đi vào hậu trường tìm em, bị nhân viên công tác bắt gặp được, rồi lại thêm các đồng đội của em đồn đoán lung tung, như vậy đối với danh tiếng của em không tốt.”

“Nếu có việc thì cứ liên hệ qua Wechat, gấp quá thì gọi điện.”

“Nếu tôi bận công việc mà không trả lời, em có thể liên hệ với thư ký Diệp Chấp của tôi.”

Sau đó, anh còn gửi wechat của Diệp Chấp cùng số điện thoại qua cho cô.


Nguyễn Ấu San tự nhiên cảm thấy mắt hơi nóng nóng.


Kể từ lúc xuyên vào thế giới này, thể xác và tinh thần của cô lúc nào cũng căng thẳng.

Cô cố gắng bắt chước phong cách của nguyên thân, không dám hoàn toàn bày ra con người thật của mình, lúc nào cũng nơm nớp lo sợ bị người khác phát hiện cô đã thay đổi.


Bị người ta uy hiếp, bắt nạt, toàn bộ đều dựa vào bản thân mà hóa giải, không dám thể hiện rằng cô vốn dĩ không có chỗ dựa, lúc nào cũng phải tỏ ra “Tôi không sợ các người”, lúc nào cũng phải đóng vai kẻ mạnh, kẻ tự tin.


Bởi vì cô biết, đối với những kẻ có ác ý với mình, tỏ ra yếu thế không có tác dụng gì hết, chỉ tổ khiến cho bọn họ cảm thấy cô dễ bị bắt nạt để rồi họ càng ra tay không kiêng nể gì.


Trời đêm tĩnh lặng, giấu mình trong chăn, lúc đó cô mới dám hoài niệm về người nhà ở kiếp trước, nhớ đến người ba nghiêm khắc, người mẹ ngoài lạnh trong nóng, đứa em trai kiêu ngạo giỏi giang…
Tuy bọn họ ai cũng bận rộn công việc và học tập, ít gặp nhau, nhưng mà tình cảm trước giờ vẫn rất tốt.


Còn ở thế giới này, nguyên thân có người nhà, nhưng quan hệ với người nhà lại không thân.
Cô đối với người nhà ở đây cũng chỉ là ý thức trách nhiệm, lại thêm không có nhiều tiếp xúc, nên cũng không có tình cảm gắn bó gì.


Bây giờ, Nguyễn Ấu San lúc này được Thẩm Túc mang lại cho cảm giác được quan tâm, được để ý đến.


Người đó rõ ràng đứng đầu trong thương giới, là nhân vật tầm cỡ như vậy, vậy mà vì tình cảnh của cô mà tự mình suy xét thiệt hơn cho cô.


Giống như, anh thật sự muốn cho cô một chỗ dựa.


Thẩm lão đại đối với tình nhân hờ lúc nào cũng tốt vậy sao?

Nếu không phải đã sớm biết rằng Thẩm Túc “không được” (lúc trước Thẩm Túc nghe cô bảo anh không được mà anh cũng không phản bác, vậy là cam chịu rồi), cô có lẽ đã cho rằng Thẩm Túc có ý với cô.


Thẩm lão đại hẳn là thấy cô vì anh mà bị Phó Thuân Viêm chèn ép, chắc là vì muốn bồi thường tâm lý cho cô nên mới quan tâm vài phần thôi.


Nguyễn Ấu San cảm động trong yên lặng một lúc, sau đó khôi phục lại trạng thái: “Thẩm tiên sinh, con người anh thật tốt quá đi! Tốt nhất thế giới luôn! Em thật sự không biết cảm ơn sao cho hết!”

Nguyễn Nguyễn của bạn: “So với ba em còn tốt hơn luôn á! QAQ”

Ba của cô của kiếp trước công việc bận rộn, phần lớn thời gian đều chỉ đưa tiền cho cô thôi, trừ khi nào cô phạm phải sai lầm mới dạy dỗ một phen, cái gọi là sự quan tâm, trước giờ chưa hề có!

Nguyễn Nguyễn của bạn: “Hu hu! Về sau em sẽ làm fan của Thẩm tiên sinh!”

Cô sẽ làm fan con gái của Thẩm lão đại! Tất nhiên nói trong lòng thôi, nói thẳng ra lỡ bị trừ lương thì sao?

Nguyễn Nguyễn của bạn: “Em biết là ngoài lời cảm ơn thì cũng không thể dùng bất cứ thứ gì để thể hiện lòng biết ơn này đối với anh được, em cũng không có gì để báo đáp anh.
Em chỉ có thể nói, nếu về sau Thẩm tiên sinh có cần em hỗ trợ cái gì, chỉ cần trong khả năng của em, không vi phạm nguyên tắc của em, em đều sẵn sàng giúp đỡ!”

Thẩm Túc:….

Người ba này có chút không tiếp nhận nổi việc cô thể hiện tình yêu nhiệt tình như vậy đâu.


Chuyện mà anh vì cô làm, thật ra cũng chỉ là chút việc nhỏ thôi.


Những chuyện chèn ép mà cô gặp phải, thật ra cũng do anh mà ra.


Cô không những không trách anh, mà lại vì anh mới giúp một chút thôi đã cảm động tới mức này.”

Thẩm Túc trong lòng chợt cảm nhận được tâm trạng “nhà có đứa con gái tấm lòng lương thiện, quả thật là một tiểu tiên nữ” của một người cha, cảm thấy vừa vui vừa tự hào, nhưng ngoài miệng nhất định không chịu nhận đâu.
“Em đừng nói nhiều nữa, cũng vô dụng thôi.
Nếu em còn dám kêu tôi là ba, hoặc là so sánh tôi với ba của em, cứ kêu một tiếng trừ 1000 đồng, gọi trực tiếp trước mặt thì trừ hẳn gấp 10 lần số đó.”

Nguyễn Ấu San:….Ba Thẩm dễ thương ghê á!

Nếu thật sự bài xích việc cô gọi anh là “ba”, trực tiếp block cô luôn có phải gọn gàng dứt khoát không?

Nhưng thôi, vì vài đồng lương, không thể để ba Thẩm thẹn quá hóa giận được…


Nguyễn Ấu San ra vẻ nghe lời mà sửa lại.


Nguyễn Nguyễn của bạn: “Anh trai, em về ký túc xá đây.”

“Anh trai, em mệt lắm rồi, buồn ngủ ghê á, đi tắm rồi đi ngủ đây!”

“Anh trai, có gì mai em lại nói chuyện phiếm với anh sau nha!”

“Ngủ ngoan moah moah!”

Lúc này, Thẩm Túc chỉ mới vừa về đến biệt thử, mở wechat lên xem, thấy trên màn hình xuất hiện một cái sticker hạt đậu nành.


Còn có cái gì mà “anh trai”….


Thẩm Túc:….?!?!

Trong lòng anh miễn cưỡng lắm mới tiếp nhận được mối quan hệ cha con (hả?), giờ con nhóc này lại tiếp tục chơi xấu anh!

Anh đặc biệt không quen nhìn mấy cái kiểu quan hệ rõ ràng không phải quan hệ huyết thống, vậy mà trai gái với nhau cả ngày cứ gọi “anh trai/em gái” không rõ ràng!

Anh là con một, anh không có em gái, em họ ruột cũng không có, em họ xa thì cũng chỉ dám gọi anh là “anh họ/anh Túc” thôi!

Nhưng quả thật, Nguyễn Ấu San ngày hôm nay đã vất vả rồi…


Anh có đi vào hậu trường, nên biết được trang phục diễn của cô bị người ta phá hư, bộ đồ cô mặc trên người là quần áo của cô đã sửa lại đôi chút.


Chuyện lớn như thế nhưng cô không nói cho anh nghe, cứ tự bản thân mà giải quyết mọi thức.


Nhưng Thẩm Túc đâu có dễ bỏ qua thế chứ, anh im lặng ở trong lòng mà ghi nợ cho cả Tô Mạn Nhu và Phó Thuân Viêm thêm một chút.


Chắc là Nguyễn Ấu San cũng biết giữa hai người sẽ không có cái gọi là tình yêu bạn trai bạn gái, cho nên mới muốn hướng mối quan hệ giữa hai người thành quan hệ “tình thân”.
Anh không thích bị cô gọi là “ba”, cô liền đổi cách xưng hô gọi anh là “anh trai”.

Thẩm Túc liền bó tay với cách gọi “anh trai này”, rất muốn lôi Nguyễn Ấu San ra dạy dỗ một phen.


Có gì tốt đẹp hơn đâu, “ba” với “anh trai”, nói kiểu gì cũng cùng một vai mà.


Thẩm Túc: “……”

“Em đi nghỉ sớm đi, ngủ ngon.”

***

Nguyễn Ấu San tắm rửa xong thấy Thẩm Túc chắc phải đắn đo dữ lắm mới nhắn lại hai tin nhắn cho cô.


Cô không nhắn trả lời, chỉ sấy khô tóc rồi leo lên giường đi ngủ.


Khóe môi vẫn còn treo nụ cười.


***

7 giờ sáng hôm sau, Nguyễn Ấu San bị chuông báo thức của điện thoại gọi dậy.


Ăn xong bữa sáng, cô gọi điện cho thư ký Diệp Chấp trước.


Rất nhanh sau đó, Nguyễn Ấu San đã đứng trước cổng khu Tinh Quang, ngồi trên xe Diệp Chấp lái tới, đi thẳng đến công ty giải trí Tinh Xán của Phó thị.


Nguyễn Ấu San có chút thẩm thỏm hỏi Diệp Chấp: “Mọi chuyện đã bàn bạc ổn hết chưa? Có phải tôi chỉ đi ký giải thể hợp đồng là được thôi đúng không?”

Phó Thuân Viêm có khi nào còn đòi cô phải hai mặt một lời đối chấp nhau không?

Nói thật thì, gửi email uy hiếp Phó Thuân Viêm là một chuyện, nhưng gặp mặt trực tiếp thì…


Thôi được rồi, dù trong lòng rối rắm nhưng cứ làm bộ mạnh mẽ trước đã.


Không thể bị thua về khí thế được!

Cô cũng hơi sợ là lỡ Phó Thuân Viêm bị cô chọc tức cho hóa điên, không thèm đồng ý hóa giải hợp đồng thì ăn cám cả lũ.


Diệp Chấp mỉm cười: “Thẩm tổng sáng nay lúc 8 giờ 20 đã có một cuộc gặp mặt với Phó tổng, địa điểm là ở tổng bộ của Thẩm thị.”

Nói một cách ngắn gọn, Phó Thuân Viêm không có rảnh để tìm cô đối chấp.


Nguyễn Ấu San:……Wow! QAQ

Lại một lần nữa cô cảm nhận được tình thương thầm lặng nhưng tinh tế tỉ mỉ của ba Thẩm (?)!

~ Hoàn chương 19 ~


.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.