Nữ Phụ Không Thèm Để Ý Mi Hào Môn Vật Hi Sinh Nữ Phụ Cũng Không Nghĩ Để Ý Ngươi

Chương 15: Tẩy Trắng


Đọc truyện Nữ Phụ Không Thèm Để Ý Mi Hào Môn Vật Hi Sinh Nữ Phụ Cũng Không Nghĩ Để Ý Ngươi – Chương 15: Tẩy Trắng


Ninh Y thật sự không nhịn được, cũng chả thèm quan tâm tới thiết lập của nhân vật, cô dữ dằn trợn mắt với Lộ Hứa rồi mặc cái áo sơ mi vốn không nên xuất hiện trên người mình, tức giận trở về chỗ ngồi.

Lộ Hứa Nam bị bỏ lại phía sau sờ sờ chóp mũi, anh ho nhẹ một tiếng, không khỏi nghĩ ngợi:
“Mặt học sinh thì còn miễn cưỡng đúng, còn thân hình…!Khụ, gì vậy trời, có phải con nhóc này tự tin với bản thân quá khum?”
“Yooo~ áo sơ mi bạn trai luôn…!Hề hề hề, đẹp ẻ luôn đúng không?”
Khuôn mặt tươi cười của Cư Mộng tràn đầy phơi phơi, cô nàng nháy mắt với Ninh Y.

Còn đẹp nữa? Nhưng ẻ là thiệt á!
Ninh Y không chỉ tức giận vì Lộ Hứa Nam, do cốt truyện rối tung cả lên mà đầu cô cũng đau kinh khủng, thật sự ngột ngạt đến mức nội thương đây, cô buộc phải “ọi” một tiếng rồi che mặt, trông như đang xấu hổ.

Cư Mộng vẫn rung đùi bình luận một cách đắc ý: “Trước kia tao thấy Lộ thần đẹp thì có đẹp đấy, nhưng tính tình lạnh nhạt quá.

Hôm nay mới biết năng lực bạn trai của cậu ấy MAX cmnl! Cái lùm mé, mày không thấy cái chữ cút của cậu ấy làm mấy thằng con trai hãm lờ lớp mình sợ tuột đâu…! Còn cái dáng người nữa, đường cong cơ bắp rất là amazing gút chóp luôn! Chậc chậc chậc, lúc cậu ấy đi ra khỏi phòng rót nước ý, quá trời đứa con gái che miệng thét chói tai!”
Ninh Y nghe cô nàng nói thì không kiềm được mà nhớ lại bóng lưng mặc áo 3 lỗ của Lộ Hứa Nam.

Vai rộng eo thon, trên cánh tay là chút cơ bắp, không lố nhưng trông vừa khỏe khoắn vừa có sức mạnh.

Bậy bậy bậy!
Mày nghĩ gì vậy Ninh Nhất Nhất! Mày bị mù rồi!
Ninh Y giơ tay đập mạnh vào gáy hai cái nhằm đuổi bóng người kia ra khỏi đầu mình.

Cư Mộng thấy động tác của cô, nụ cười trên mặt dần trở nên biến thái: “Nhất Nhất à~~~”
Ninh Y sờ da gà da vịt nổi lên cánh tay: “Hả?”
“Hề hề hề, hồi nãy tụi bây trai đơn gái chiếc ở trong căn phòng tối và nhỏ lâu như vậy, mày còn cởi đồ ướt, có xảy ra mấy chuyện không phù hợp với con nít không đó?”
Cư Mộng nói xong còn nhếch môi nút chuột hai cái vô cùng thô bỉ.


Nội tâm Ninh Y là một mảnh lạnh lùng.

Xin lỗi à, bây giờ kẻ hèn này không có sở thích đặc biệt như người yêu thú đâu.

Cư Mộng thấy cô ôm mặt không nói gì, cô ấy còn muốn nhích tới gần hỏi thăm thêm chút drama, bỗng dưng bị giáo viên đang đứng lớp cắt ngang.

Cư Mộng đứng lên mới biết đây là tiết nào thì sao mà biết giáo viên hỏi gì, hiển nhiên cô nàng ấp úng không trả lời được.

Giáo viên lắc đầu kêu Cư Mộng ngồi xuống, ông cầm giáo án gõ lên bục giảng đùng đùng hai cái, nghiêm túc nói: “Đứa nào đứa nấy trong lớp đều không tập trung, cái nề nếp quá chán! Tém lại hết cho tôi, nghe giảng đàng hoàng vào! Mấy cái tôi đang nói bây giờ đều là kiến thức để thi đấy!”
Vì ông thầy phát cáu nên sự xồn xồn ban nãy của lớp cũng được ép xuống một cách không ngờ, Cư Mộng bị chỉ đích danh phê bình, cũng không dám trái gió mà gây án nữa.

Cuối cùng bên tai Ninh Y cũng yên tĩnh.

Mãi một lúc sau cơn đau đầu mới thôi.

Vạt áo rũ xuống tận bắp đùi bỗng bị người ta kéo một cái, Ninh Y nghiêng đầu nhìn sang, Cư Mộng nhẹ nhàng quơ quơ điện thoại dưới bàn, dùng khẩu hình bảo: “Xem tin nhắn đi.”
Ninh Y vừa thầm thề, sau này đợi cô không bị cốt truyện khống chế, tinh thần cô được tự do rồi thì nhất định sẽ kéo Cư Mộng học tập thật tốt với mình, sửa lại mấy cái thói không tập trung của cô nàng, vừa cam chịu lấy điện thoại ra..

Cư Mộng gửi cô ảnh chụp màn hình, người nhắn là nữ sinh vừa hất nước cô lúc nãy, tên Dương Chân Chân.

Dương Chân Chân: “Cư Mộng, phiền bà giải thích với Ninh Y dùm tui là tui thật sự không cố ý hất nước bà ý đâu.

Tôi định dạy dỗ con ma lem kia một chút, ai bảo nó chả biết thân biết phận, còn dám mơ tưởng tới Lộ Hứa Nam! Thật sự làm người ta giận bay màu!”
Dương Chân Chân: “Tui thật sự không biết Ninh Y đổi chỗ với ma lem, nếu không sao tui dám tạt nước chứ? Ninh Y cũng rất ghét cái điệu bộ ra vẻ của nhỏ đó mà? Bà nói với bả là cứ yên tâm, chắc chắn tui sẽ trút giận giúp bả đâu vào đấy!”

Tình hình thực tế khiến Ninh Y ngạc nhiên, rõ là bình thường có khá nhiều người tặng quà cho Lộ Hứa Nam, nguyên chủ lại hay cho mình là “vợ chưa cưới”, tại sao…!
Không nặng 10kg, không đổi avartar: “Sao bà ý chỉ tức giận với Mộ Vãn Tình thôi vậy?”
Cái giọng điệu của Cư Mộng hết sức hiển nhiên.

Ngày mai Cư Tiểu Mộng bắt đầu giảm cân: “Không phải vậy là bình thường à? Mọi người vốn không thích ma lem, bây giờ nó còn dám cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga nên càng bị khinh.

Trong diễn đàn của trường lúc này đều chửi nó đấy.”
Ninh Y nhấn vào link Cư Mộng vừa share, trong diễn đàn tỏa ra sự ác độc đậm đặc khiến cô thấy khó chịu.

“Hề hề, topic dùng để rủa cái con xấu xí lớp 11/1, mời mọi người không cần khách sáo, cứ thoải mái xả ra đi! Cuối tháng sẽ bỏ phiếu bầu Dirty Talk King, chủ nhà sẽ tặng 1 cái túi xách hãng G để tăng tình hữu nghị nhé.”
“Nói lý là hay, tao ghét nó vãi.

Bề ngoài xấu cũng thôi đi, mỗi lần mà giục tao nộp bài ấy, cái giọng bé tí như ruồi kêu vậy, âm thanh tụi bây mà lớn chút là nó hết hồn, y như bị bắt nạt, đồ thảo mai mặt dày.”
“Sao trường mình kỳ cục vậy! Nhan Tử Vân có thành tích đỉnh, gia cảnh cũng tốt, sao phải tuyển sinh con chuột thúi đó vào đây thế, hít thở chung bầu không khí với nó làm tao thấy cực kỳ khó chịu luôn? Chẳng phải con chuột nên quay về cái xóm nghèo của nó à?”
“Nực cười nhất là có người còn cho nó là thiếu nữ nghèo khổ không ngừng phấn đấu vươn lên nữa chứ, tao cười chết quá! Lần trước nó chặn Lộ thần lại để nói chuyện, có người đoán chắc nó sẽ bâu vào Lộ thần.

Quả nhiên hôm nay bắt đầu đưa bài tập, không biết nhục sao?”
“Nó dựa vào đâu mà dám bám vào Lộ Hứa Nam vậy? Bằng cái mặt xấu xí của nó? Gớm thật sự!”
“Tụi bây không phát hiện cái cặp mà nó xài cũng trắng nhách với xù hết cả lông lên rồi hả? Tao sợ trên đó có vi khuẩn vãi lờ! Có thể kháng nghị tập thể với trường đuổi học nó không? Để nó về với đống rác của nó ấy? Mỗi lần nó tới hối bài tập, tao đều phải phun cồn khử độc mới dám thở, tao khổ quá mà.”
“Dạy dỗ nó chút đi, cho nó biết cái gì nên nghĩ, cái gì không nên nghĩ, không thì Lộ thần sẽ bị ngạt mất.

Bị một con chuột bám vào…!Chậc.”
“Lầu trên khỏi gấp, dám chắc mấy chuyện này Ninh Y sẽ cầm đầu, chúng ta cùng cố lên! #Ma lem cút khỏi Nhất Trung#”
…!

Hai ba trăm bình luận, mỗi bình luận đều tràn đầy kì thị và ác độc chê bai Mộ Vãn Tình, hơn nữa còn không ngừng tăng lên.

Ninh Y càng xem càng nghi ngờ.

Cô nhớ nhầm rồi à? Rõ ràng tin đồn trên diễn đàn trường phải nằm ở giữa cốt truyện lận!
Lộ Hứa Nam và Mộ Vãn Tình tiếp xúc nhiều hơn, nguyên chủ mới không cam lòng xúi giục mọi người ở diễn đàn để cùng gây chuyện với nữ chính.

Sau đó tin đồn càng lan rộng càng sai lệch, nói rằng mẹ Mộ Vãn Tình làm gái, cha cô mắc AIDS nên qua đời, cô cũng không trong sạch…!Khiến hoàn cảnh của Mộ Vãn Tình ở trường càng khó khăn hơn, thậm chí có phụ huynh học sinh gây áp lực lên lãnh đạo, buộc nhà trường đuổi học Mộ Vãn Tình.

Khi đó Lộ Hứa Nam đã bị rung động bởi Mộ Vãn Tình vừa kiên cường vừa dũng cảm, hiển nhiên không thể chối từ mà đứng cạnh cô nàng.

Anh không chỉ giải quyết người tung tin và châm dầu vào lửa mà còn không bỏ qua bất cứ đứa nào bắt nạt Mộ Vãn Tình, tàn nhẫn dạy dỗ tên đầu sỏ là nguyên chủ một trận, cuối cùng còn hôn Mộ Vãn Tình tại đêm liên hoan của trường vào lễ Giáng Sinh.

Có thể nói tin đồn trên diễn đàn là yếu tố quan trọng để tình cảm của nam nữ chính từ trong tối dời ra ngoài sáng!
Nhưng bây giờ tình cảm giữa chó Lộ và Mộ Vãn Tình mới bắt đầu phát triển thôi, sao mà đi theo con đường ngang ngược chiều vợ để vả mặt người ta đây?
Coi như là kéo nhanh tiến độ cũng không cần nhanh vậy chứ trời???
Ninh Y thấy đầu mình muốn trọc tới nơi.

Muốn cô đi theo cốt truyện nhưng kịch bản lại sai bét, xảy ra vấn đề lại để cô chịu trách nhiệm và bị trừng phạt, mấy người xuyên sách khác có bị đối đãi vậy chăng? Ông trời khinh cô ít đọc tiểu thuyết nên cố ý chơi cô phải không?
Vụ việc áo sơ mi ở phòng rót nước đã lệch hướng thì dù thế nào cũng phải cố gắng ổn định lại chuyện về sau.

Cuối cùng Ninh Y vẫn quyết định kiểm soát tiết tấu một chút.

Cô cap màn hình, chăm chỉ cần mẫn sao chép từng cái link đã chửi bớt và tung tin đồn thất thiệt về Mộ Vãn Tình rồi report chúng trên trang phản hồi của người dùng.

Ai mà ngờ đường đường là một nhân vật phản diện lại bị ép tới mức lén lút tẩy trắng cho nữ chính?
Nhói lòng.

Vì không thể để Cư Mộng phát hiện nên Ninh Y phải dành nhiều thời gian mới report xong tất cả bài đăng.


Cho tới khi tan học, Cư Mộng còn trêu cô: “Hết FA cái khác liền ha, nguyên tiết ngồi nhắn tin, hận không thể dính mẹ cặp mắt vô màn hình chứ gì?”
Ninh Y: “…!Không phải, tao thật sự không có nhắn tin với anh Nam.”
Ting.

Điện thoại trên bàn rung lên, màn hình khóa hiện lên thông báo Wechat.

Cư Mộng nhướng mày nhìn cô, dường như là chất vấn không một tiếng động: “Bịa, mày bịa tiếp cho tao.”
Đúng là Lộ Hứa Nam gửi tin nhăn Wechat đến, nhưng khác với kiểu anh anh em em như Cư Mộng tưởng tượng, thứ Ninh Y nhận được là một tin nhắn order thức ăn.

…!
Trong lúc Lộ Hứa Nam nhàn nhã ngồi tại chỗ chơi game thì anh chợt nhận ra chút thú vui khi nô dịch Ninh Y.

Chỉ cần nghĩ tới mỗi lần con nhóc kia bị anh chọc tức nhưng phải cười ahihi nói làm gì cho anh cũng vui lắm luôn, trong lòng lại nổi khùng lên thì anh không nhịn được mà muốn cười.

“Anh Nam, cơm trưa của anh tới rồi nè~”
Một đôi tay nhỏ nhắn xinh xẻo xách mấy túi đựng thức ăn đưa tới trước mặt Lộ Hứa Nam, vừa khéo che tầm mắt anh lại.

Giao diện game tối sầm, con tướng do anh điều khiển đã đi đời trong tay kẻ địch.

Lộ Hứa Nam ngẩng đầu, thấy gương mặt Ninh Y lộ ra vẻ áy náy, cô nói: “Ấy, em không biết anh đang chơi game, làm anh chết mất tiêu, em xin lỗi anh Nam nha.”
“Nhìn cái lùm gì? Tôi cố ý đợi lúc này cắt ngang cậu đấy, sao? Cậu còn đánh tôi được chắc? Liuliuliu.”
Lộ Hứa Nam bị cô chọc giận đến độ muốn cười, anh giơ tay lấy túi: “Không sao…”
“Hai đứa đang?”
Một giọng nam bình tĩnh vang lên sau lưng, cắt đứt cuộc trò chuyện của hai người.

Lộ Hứa Nam nhìn sang nơi phát ra tiếng, cậu thấy Ninh Tu đang cầm một cái hộp bánh ngọt in hình dâu tây đứng ở cửa sau, đôi mắt dưới tròng kính khẽ nheo lại, anh ta nói: “Anh làm phiền hai đứa ăn cơm sao?”
“E là thằng ranh này ăn gan hùm mật gấu rồi! Thế mà dám sai Nhất Nhất làm em gái shipper?”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.