Bạn đang đọc Nữ phụ, cô ấy ngày càng phá của – Chương 25:
Chương 25:
Gọi con mẹ anh?
Tạ Tứ cười nhẹ, nhìn gương mặt cực kỳ vô tội của Hi Tửu lớn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hồ ly nhỏ này còn dám nói tục?
Hi Tửu cảm thấy hình như Tạ Tứ bị hơi bị lé mắt, hơn nữa là lé mắt gián đoạn. Có đôi khi đang nói chuyện với cô, nhưng ánh mắt lại nhìn vào khoảng không bên cạnh.
Có điều anh bị lé hay không không quan trọng.
Quan trọng là làm sao cô giải quyết chuyện True Love này đây.
Hi Tửu bắt đầu suy nghĩ lung tung. Cô không nên khăng khăng xem True Love là một con người. True Love cũng có thể là một đồ vật, một thương hiệu…
Mắt Hi Tửu sáng lên.
Cách đây vài ngày lúc cô chép sách, cô đã lấy ra một đống sôcôla từ thư phòng của Tạ Tứ ra.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Về phương diện này, nhà họ Tạ thật sự là quá cứng ngắc và biến thái. Trong nhà không có lấy một đồ ăn vặt. Cô vì không để sụp đổ hình tượng xây dựng mà cố gắng chịu đựng.
Cho nên khi nhìn thấy đống sôcôla, cô đã động lòng, lén lút cầm một viên.
Trở về nếm thử.
A, nó thực sự ăn rất ngon.
Mùi thơm hòa lẫn với mùi socola cực kỳ quyến rũ, còn có từng mảnh vụn nhỏ hạt cứng* ở bên trong.
*Hạt cứng: Gọi chung những loại hạt bao gồm một hạt và một vỏ cứng bên ngoài. Các loại hạt được gọi là hạt cứng: óc chó, hạnh nhân, hạt dẻ, hạt điều,…
Mà lần ăn trộm đó, hình như Tạ Tứ không biết trong thư phòng của mình có sôcôla, vì vậy cứ mỗi lần con sâu thèm ăn nổi lên, cô sẽ lẻn vào thư phòng ăn hai viên socola, sau đó trở về đánh răng.
Vì quá ngon cho nên cô còn cố tình tra xuất xứ của viên socola kia. Là do một công ty kẹo mới mở nghiên cứu phát triển, công ty mới thành lập, quy mô nhỏ, số lượng socola sản xuất ra chỉ bán trong khu vực cho nên cũng khá khó mua.
Thương hiệu socola kia tên là True Love.
Hi Tửu kéo tay Tạ Tứ, hai mắt đỏ hoe: “Ông xã, em xin lỗi. True Love thật ra không phải là người nhà của em.”
Tạ Tứ dựa vào sô pha, lười biếng nhìn cô: “Ừ, vậy là ai?”
“True Love là một thương hiệu kẹo. Em rất thích socola của bọn họ, nhưng công ty của bọn họ có vẻ không có nhiều tiền lắm, vì vậy em muốn dùng tiền của mình đầu tư giúp đỡ bọn họ.”
Tạ Tứ cong môi khi nghe Hi Tửu nói về thương hiệu kẹo.
Nghe Hi Tửu nói rằng công ty có vẻ không có nhiều tiền lắm, đầu lưỡi của anh lướt qua đôi môi mỏng, rồi cười rộ lên.
“Tất nhiên, không phải là giúp không. Là đầu tư cần phải hoàn vốn. Vì vậy em đã liên hệ với người phụ trách công ty của bọn họ hỏi thăm tình hình. Đáng tiếc em không có nhiều tiền, không thể giúp bọn họ được.”
Hi Tửu lộ ra vẻ tiếc nuối “Công ty của bọn họ quá nghèo, em không nuôi nổi”, nặng trĩu lắc đầu. Sau đó có chút sợ hãi nhìn Tạ Tứ: “Ông xã, em sợ anh hiểu lầm, vì vậy trước đó em không có nói rõ. Anh đừng tức giận. Em thật sự không làm chuyện gì có lỗi với anh.”
Chibi Hi Tửu đeo kính, bộ dạng giống như một giáo viên cầm cây thước dạy học, gõ gõ trước bảng đen: “Luôn có bạn học nói toán cao cấp là vô dụng. Hôm nay chúng ta sẽ sử dụng toán cao cấp để phân tích cần bao nhiêu thời gian, tiền bạc, tinh lực để hóa xanh Tạ Tứ… “
Sau một đống dữ liệu lộn xộn hiện ra, biểu đồ đường cong hình thù kỳ quái, một đống định luật bịa đặt, chibi Hi Tửu tri thức đẩy gọng kính lên: “Ai nói toán cao cấp là vô dụng? Nhìn đi, toán cao cấp đã nói cho chúng ta biết, hóa xanh Tạ Tứ, không đáng. Đây chính là phần kiến thức rất quan trọng, hãy ghi nhớ, sau này sẽ kiểm tra.”
Tạ Tứ: À, tôi cảm ơn vì cái không đáng của em.
Hi Tửu đã thành công mượn chuyện socola để thoát thân. Nhưng mà thoát thân chưa tới một phút đồng hồ, cô đã bị Tạ Tứ bắt lại đi sao chép chủ nghĩa Mác-Lenin.
Đáng kinh tởm hơn nữa là anh bắt cô chép hai mươi trang.
Nói là phạt cô vì tội nói lời thô tục.
Cô nói lời thô tục lúc nào? Lỗ tai của người đàn ông xấu xa này có nghe nhầm không vậy?
Tạ Tứ bình tĩnh mang hai cái lỗ tai nghe nhầm kia đi giám sát Hi Tửu chép chủ nghĩa Mác-Lenin.
Buổi tối Hi Tửu livestream, [Chị ơi nhìn em đi] tặng cho cô rất nhiều quà. Hi Tửu đã bày tỏ cô tuyệt đối sẽ không làm người mẫu gì đó. Nhưng vừa nói xong, [Chị ơi nhìn em đi] vẫn rất kiên nhẫn tặng quà cho cô, tặng quà còn cần mẫn hơn cả trước đây.
Hi Tửu không thèm đoái hoài gì đến cậu ta nữa.
Lúc cô logout, có người gửi tin nhắn riêng cho cô. Lần này là nhân viên của nền tảng livestream. Bọn họ nói bọn họ đã xem cô livestream, nhìn thấy tiềm năng của cô, có ý định ký hợp đồng đào tạo cô thành streamer chính.
Hi Tửu xem xét một chút, yêu cầu làm streamer cố định, địa vị càng lớn thì điều kiện hạn chế càng được nới lỏng, quyền lợi cũng càng tốt. Nhưng cô vẫn không muốn bị các loại hợp đồng ràng buộc. Vì vậy cô trả lời lại cho nhân viên là để cô suy nghĩ đã.
Tạ Quân liên lạc với cô, muốn cô báo cáo mấy ngày nay Tạ Tứ đã làm gì.
Hi Tửu xoay ghế, đang suy nghĩ xem nên đối phó với Tạ Quân như thế nào, ánh mắt đột nhiên nhìn vào cuốn chủ nghĩa Mác-Lenin mà cô sao chép mấy ngày nay. Bởi vì có Tạ Tứ giám sát, cô đã xếp được một xấp giấy chép chủ nghĩa Mác-Lenin.
Hi Tửu nói với Tạ Quân, vì nhiệm vụ mà anh ta đã giao cho cô, cô rất nghiêm túc viết .
Sau khi Tạ Quân gặp Hi Tửu, nhìn thấy cô lấy ra một quyển nhật ký quan sát dày cộp, hai mắt sáng lên.
Hi Tửu là một con ngốc, nhưng kẻ ngốc làm việc cũng có chỗ tốt. Cô không phân biệt rõ đâu là hành vi đặc biệt của Tạ Tứ, vì vậy cô viết ra hết tất cả những gì Tạ Tứ đã làm.
Tạ Quân cảm thấy anh ta có thể tìm thấy một số manh mối trong cuốn nhật ký này, biết được mấy hành động nhỏ sau lưng Tạ Tứ.
Vì vậy, anh ta vui vẻ đưa ra giá một ngàn vạn để mua cuốn nhật ký này.
Lúc Hi Tửu chép sách, cô dùng giấy viết bản nháp*, số từ rất dễ nhớ, cả cuốn này tầm khoảng mười vạn chữ.
*Giấy viết bản nháp: Loại giấy nháp in sẵn từng hàng từng ô.
Hi Tửu mỉm cười nhận tờ chi phiếu mười vạn của Tạ Quân, còn cố ý đặc biệt niêm phong cuốn “Nhật ký quan sát” đưa cho Tạ Quân.
Tạ Quân không vội vàng đọc cuốn nhật ký. Thuốc trị nấm chân Hỏa Đắc Khoái mà lần trước Hi Tửu nhìn trúng quả nhiên là có tiềm năng. Chỉ sau vài ngày đầu tư, anh ta đã bắt đầu thu hồi lại được tiền vốn. Cứ như vậy, anh ta chắc chắn sẽ kiếm được rất nhiều tiền.
Tạ Quân không phải là một người muốn đạt được mục tiêu một cách nhanh chóng, nhưng vì tiền trong tay anh ta có hạn cho nên anh ta phải nói cho bố anh ta nghe về khoản đầu tư này. Anh đã lấy được tiền từ bố, nhưng điều đó cũng làm cho bố anh ta sinh ra nghi ngờ.
Bố anh ta là người rất ích kỷ, nhất định sẽ tìm đủ mọi cách nghe ngóng xem anh ta kiếm được nhiều tiền như vậy là nhờ cái gì. Chờ đến lúc bố anh ta hỏi ra được, bố anh ta nhất định sẽ tìm đến Hi Tửu.
Tạ Quân cảm thấy mình phải giành giật từng giây, lợi dụng Hi Tửu ở mức cao nhất, tích lũy tài sản cho anh ta.
Vì vậy, ngày hôm nay ngoại trừ nhật ký quan sát của Hi Tửu, anh ta còn hỏi cô xem gần đây có xem trọng dự án nào nữa hay không.
“Có. Nhưng lần này có thể phải đầu tư nhiều một chút mới có thể thu hồi vốn.” Hi Tửu duỗi ngón tay ra hiệu: “Hai nghìn vạn, anh có thể không?”
Gần đây Tạ Quân tiêu rất nhiều tiền. Số tiền còn lại trong tay anh ta có thể chi tiêu là tầm hơn hai nghìn vạn, nhưng số tiền đó không nhiều vì vậy anh ta có chút do dự.
Hi Tửu không vội, chậm rãi uống cà phê.
Cuối cùng Tạ Quân quyết định đầu tư. Lần trước anh ta đã trả trước cho Hi Tửu ba trăm vạn, lần này đầu tư hai nghìn vạn, còn phải trả thù lao bốn trăm vạn cho Hi Tửu, còn phải bù thêm vào một trăm vạn.
Tạ Quân đau lòng viết chi phiếu cho Hi Tửu. Trong lòng thầm nghĩ chờ anh ta nghiên cứu xong nhật ký quan sát Tạ Tứ, tìm ra sơ hở của Tạ Tứ, dẫm đạp Tạ Tứ, rồi đoạt lấy Hi Tửu về tay. Không tốn một phân tiền nào bắt cô tìm dự án đầu tư cho anh ta, còn để cô phục vụ anh ta thật tốt nữa.
Hi Tửu cầm tờ chi phiếu, mắt híp lại thành trăng khuyết: “Bánh kẹo True Love. Công ty này tôi thấy có mười phần tiềm năng, anh cứ mạnh dạn đầu tư đi!”
Dựa theo ý cá nhân cô mà nói, cô rất thích công ty True Love này, không muốn nó bị phá sản.
Nhưng cô không thể kiểm soát được trực giác của mình. Trực giác Vương Bát của cô nói cho cô biết, True Love là một công ty rất đáng để đầu tư.
Hy vọng hai nghìn vạn đầu tư của Tạ Quân có thể bù đắp một phần tổn thất nào đó của True Love.
Hi Tửu vui vẻ cầm chi phiếu một trăm mười vạn nhân dân tệ mới ra lò rời đi.
Tạ Quân về nhà liền lập tức đi vào thư phòng, nhờ người hầu pha cho mình một tách cà phê đậm, chuẩn bị nghiên cứu nhật ký quan sát suốt đêm.
Nhưng mà khi anh ta mở nó ra, nụ cười xấu xa trên khóe môi anh ta liền cứng đờ lại.
“Ngày 5 Tháng x. Hôm nay Tạ Tứ đọc: Phần mở đầu những nguyên lý cơ bản của chủ nghĩa Mác-Lenin…”
“Ngày 6 Tháng x. Hôm nay Tạ Tứ đọc: Chương Một nguyên lý cơ bản của chủ nghĩa Mác-Lenin…”
Tạ Quân lật qua mặt sau, tất cả đều viết cùng một cách thức, ngày tháng + hôm nay Tạ Tứ đọc + Một đoạn lớn nguyên văn chủ nghĩa Mác-Lenin.
Tạ Quân tức giận ném bản viết tay nguyên tắc cơ bản của chủ nghĩa Mác-Lenin (vẫn chưa hoàn thiện) mà anh ta dùng mười vạn để mua lên tường.
“Hi Tửu!”