Bạn đang đọc Nữ phụ, cô ấy ngày càng phá của – Chương 16:
Chương 16:
Hi Tửu vốn tưởng rằng sau sự kiện cây tăm lần trước, cô sẽ có một khoảng thời gian dài không thể đi ra ngoài được. Ai ngờ rất nhanh có cơ hội tìm đến cửa.
“Tối nay em phải đi dự tiệc rượu với anh hả?” Đôi mắt Hi Tửu sáng lên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trước khi xuyên sách, trong một năm thì cô có đến nửa năm tham gia các bữa tiệc rượu cũng như các sàn diễn thời trang khác nhau, váy áo đặt may chở đến nhà là cả xe.
Lúc đó cô vẫn chưa hiểu được hai chữ quý trọng.
Bây giờ cô mới hiểu được, cho dù chỉ có một bộ lễ thôi, cũng đã hạnh phúc đến nhường nào rồi.
Hiện tại cô rất cần một chút hạnh phúc.
Hi Tửu nhíu mày đau khổ: “Ông xã, bữa tiệc anh dẫn em đi tham gia chắc là rất long trọng nhỉ? Thế nhưng em nghĩ đến trong tủ quần áo của em, hình như không có đồ gì thích hợp.”
Cô nhìn Tạ Tứ, rất chân thành: “Đương nhiên, em mặc gì cũng không quan trọng. Quan trọng là em sợ em mặc không đẹp sẽ làm cho anh mất mặt.”
Tạ Tứ nhìn Hi Tửu, trên mặt là biểu cảm của người vợ tốt “Em đang suy nghĩ cho anh”.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng mà chibi Hi Tửu đã nhảy lên vai anh, rống vào tai anh như con hắc long đang rít gào: “Nhanh nói! Nhanh nói cho phép bản tiểu thư đi mua váy! Nếu không tôi sẽ biến anh thành đầu heo to!”
Ngón tay Tạ Tứ gõ gõ lên tay vịn ghế sô pha: “Không sao, em mặc cái gì, tôi đều có mặt mũi.” Anh đưa tay lên nhéo má Hi Tửu, giọng điệu đạo đức giả “Con cái nhà ai mà dễ thương thế này” nói: “Ai bảo vợ tôi lại xinh đẹp như vậy.”
Hi Tửu cười cực kỳ ngọt ngào: “Ông xã ~ Anh quá khoa trương rồi~”
Chibi Hi Tửu chắp hai tay, vẻ mặt thành kính quỳ gối trên đầu Tạ Tứ: “Ông trời nếu có linh thiên, tín đồ nguyện ý đổi cái đầu heo Tạ Tứ để lấy năm chiếc. Không, ba chiếc váy nhỏ xinh đẹp, nếu không thì một chiếc cũng được.”
Cái đầu của anh chỉ đáng giá một chiếc váy?
Ngón tay Tạ Tứ vừa mới buông lỏng ra lại khép lại, ngoài miệng thì ngọt ngào thân mật: “Bà xã của tôi thật sự càng ngày càng xinh đẹp.”
Hi Tửu thực sự không nhịn nổi nữa, lặng lẽ đưa tay ra, cũng giả vờ đùa giỡn nắm lấy mặt Tạ Tứ: “Haha, gương mặt của ông xã em cũng càng ngày càng đẹp trai.”
Chibi Hi Tửu cũng đến để giúp đỡ. Phân thân thành mấy chibi Hi Tửu. Có đứa nhéo tai Tạ Tứ, có đứa biến mũi anh của anh thành mũi heo, có đứa thì bám vào quần anh, có đứa ở bên cạnh la hét nhanh cởi quần đồ lưu manh anh ra.
Tạ Tứ: …. Cô lại muốn ra chiêu gì nữa?
Ngay khi hai vợ chồng đang nhìn nhau, một người từ bên ngoài bước vào phòng khách, nhìn thấy cử chỉ thân mật của hai người, ánh mắt tối sầm lại. Sau đó nở nụ cười dịu dàng, giống như vô tình chen vào giữa Tạ Tứ và Hi Tửu.
Nhìn bầu trời u ám ngoài cửa sổ, cảm thán: “Thời tiết hôm nay thật tốt, mây đen như vậy.”
Tạ Tứ thu tay lại, ngồi trên ghế sô pha, bộ dạng giống như một công tử quý tộc lười biếng.
Nhưng Hi Tửu nhìn thấy người đến ngồi bên cạnh cô là chị gái Tạ Tương của Tạ Tứ. Trong tiềm thức cô muốn chạy trốn, nhưng Tạ Tương đã nhanh chóng nắm lấy cổ tay cô: “Lúc nãy chị vừa mới nghe nói Tửu Tửu muốn cùng A Tứ đi dự tiệc tối nay?”
Tạ Tương nhìn Hi Tửu. Hi Tửu đang giãy giụa lập tức ngồi đoan trang lại.
Tạ Tứ nhìn Hi Tửu sau vai Tạ Tương lại bắt đầu đóng giả tiểu thư khuê các.
Đúng lúc này đám chibi Hi Tửu khởi xướng công kích đứng trên đỉnh đầu cô, giống như một đám chuột lớn nhỏ, cùng nhau hô: “Nhanh cứu tôi, nhanh cứu tôi, nhanh cứu tôi!”
Tạ Tứ dùng tay chặn lại khóe môi không kìm được cười.
“A Tứ, em cũng không quá hiểu phụ nữ. Sao tham gia tiệc rượu mà không chuẩn bị một bộ váy xinh đẹp được?” Tạ Tương quay đầu lại nhìn Tạ Tứ có chút trách cứ: “Chị thấy em không thể đi mua sắm với Tửu Tửu được. Như vậy đi, giao Tửu Tửu cho chị, chị nhất định sẽ làm cho em ấy ăn mặc cực kỳ xinh đẹp, đi đến tiệc rượu với em.”
“Tửu Tửu, em không được phép nói không với chị nha!” Tạ Tương trực tiếp chặn miệng Hi Tửu đang muốn từ chối.
Hi Tửu cười đến mức nước mắt sắp trào ra.
Người chị gái này của Tạ Tứ quá gian tà, cô không thể ở một mình với cô ấy được.
Cô nhìn Tạ Tứ với ánh mắt cầu cứu. Tạ Tứ cong môi: “Chị nói rất đúng, là em không đủ cẩn thận, nên dẫn cô ấy đi mua lễ phục. Đi thôi, thay quần áo, chuẩn bị đi ra ngoài.”
Tạ Tương nở nụ cười, giục Hi Tửu lên phòng thay quần áo.
Hi Tửu bên ngoài đoan trang đứng lên. Mà chibi Hi Tửu trên đầu cô lần lượt nhảy xuống từng đứa, giống như một tên lính nhỏ, trong tay cầm cây kiếm, khí thế hùng hổ xông về phía Tạ Tứ, Tạ Tứ còn tưởng rằng bọn họ muốn đến chém anh.
Kết quả là khi đi tới trước mặt anh, những chibi Hi Tửu này đều ngồi xổm xuống đất, giống như cây nấm nhỏ, lần lượt vẽ vòng tròn trên mặt đất, cùng nhau nói: “Vẽ vòng tròn rồi nguyền rủa anh. Năm sau cương thép* hơn năm trước, năm sau càng xanh* hơn năm trước!”
*Cương thép: Ý chỉ con trai không giỏi giao tiếp, không giỏi yêu đương.
*Xanh: Ý chỉ đội nón xanh
Tạ Tứ nhìn một đám chibi Hi Tửu, không nhịn được cong môi lên.
Tạ Tương thấy Tạ Tứ cười, cũng hơi kinh ngạc. Từ nhỏ Tạ Tứ không thích cười, gương mặt anh tuấn đều lạnh lùng đối với tất cả mọi người.
Lớn lên, thỉnh thoảng có cười, nhưng cũng là miễn cưỡng hoặc là mỉa mai.
Tạ Tương không khỏi tò mò: “A Tứ, chị cảm thấy gần đây tâm tình của em có vẻ không tệ? Có phải là bởi vì… Tửu Tửu không?”
Tạ Tứ đặt tay lên môi, giương mắt lên nhìn Tạ Tương. Ánh mắt âm trầm khiến Tạ Tương đột nhiên không được tự nhiên: “A Tứ, sao em lại nhìn chị như thế?”
“Chị đang tính toán gì, thật sự cho rằng em không biết sao?” Tạ Tứ cong môi, nụ cười khác hẳn với nụ cười lúc nãy, khiến cho người khác sởn tóc gáy: “Chị, Hi Tửu gả cho em, chính là người của em. Nếu ai dám nhớ thương…”
Anh không nói tiếp mà chỉ khẽ bật cười, khiến Tạ Tương cứng cả người.
Hi Tửu thay quần áo hồi lâu mà vẫn chưa xong. Tạ Tứ nói quản gia đi thúc giục. Lúc Hi Tửu bước ra khỏi phòng, hai tay ôm bụng dưới, ngoại trừ bước chân có chút nhanh, thoạt nhìn vẫn đoan trang như thường.
Chỉ là người khác thoạt nhìn.
Trong mắt Tạ Tứ, trên đỉnh đầu Hi Tửu đoan trang có một chibi Hi Tửu đang ngồi với con dao phay trên tay, cả người vẫn tản ra khí đen.
Anh lên tiếng gọi cô. Lúc Hi Tửu vừa quay đầu lại, chibi Hi Tửu đã giơ một tấm bảng lớn lên. Trên tấm bảng là một con mèo quýt lớn màu cam mặt mũi bẩn thỉu, trên đó viết bốn ký tự lớn:
Chớ! Đụng! Vào! Bà!