Đọc truyện Nữ Nhân Cổ Đại Thật Đáng Sợ – Chương 73
Hơi nghiêng thân thoát khỏi đòn roi của đại hán.
Hàn Như Sương vận khinh công nện bước đong đưa, nháy mắt cách đại hán không xa.
Trường kiếm trong tay đâm thẳng mặt đại hán, nhìn thấy đại hán cuống quít lắc mình tránh thoát, Hàn Như Sương khóe môi cong lên.
Xoay người ngăn cản đòn roi đánh vào vai phải mình.
Nghe thấy tiểu nhân nhi dưới đài không ngừng cổ vũ cho mình.
Nụ cười trêи môi Hàn Như Sương càng rõ, tay phải nhanh chóng xoay vòng vẽ một hình hoa, tấn công về phía đại hán.
Đối mặt với đợt công kính sắc bén của Hàn Như Sương, đại hán chỉ phải nhanh chóng múa roi trong tay đỡ lấy từng đường kiếm không ngừng đâm về mình.
Lúc này hắn thầm cảm thấy may mắn, bản thân bỏ vốn mời một người chuyên chế tạo roi mềm tơ vàng cho Đại Hội Anh Hùng lần này.
Vậy nên bản thân mới tránh khỏi nhiều đợt công kϊƈɦ sắc bén của Hàn Như Sương, nếu mình sử dụng roi trước đây, chỉ sợ hiện tại đã bị Hàn Như Sương đánh không còn một mảnh!
Lòng thầm may mắn nhưng đại hán không khỏi kinh ngạc về võ công cao của Hàn Như Sương.
Vậy mà nàng có thể nhẹ nhàng đẩy mình vào hoàn cảnh chật vật như vậy.
“Như Sương tỷ tỷ cố lên đá tên đại tinh tinh xuống đi.” Nhìn đại hán chật vật né tránh, Mạnh Hiểu Dư càng ra sức cổ vũ.
Quay đầu nhìn thoáng tiểu nhân nhi đang cổ vũ cho mình ở dưới đài.
Hàn Như Sương cảm thấy trong lòng vô cùng ngọt ngào, đồng thời cũng nghĩ “nên kết thúc trận luận võ này”.
Nghĩ rồi Hàn Như Sương rút kiếm đón nhận đòn đánh úp của roi.
Khi roi dài cùng trường kiếm dính nhau, tay phải Hàn Như Sương nhanh chóng động cuốn lấy roi dài vào trường kiếm.
Sau đó dùng lực kéo roi dài của đại hán bay ra ngoài.
Binh khí trong tay bị đánh bay, đại hán nháy mắt giận dữ.
Thân mình bay đến Hàn Như Sương, nhưng Hàn Như Sương lại ung dung tra kiếm vào vỏ, mũi chân nhảy lên không trung một chút, tránh đi đòn công kϊƈɦ của hắn, sau đó nhấc chân đá trước ngực hắn làm hắn rơi xuống đài.
Khi đại hắn bị Hàn Như Sương đá xuống đài, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Nằm nửa ngày không đứng lên, đến khi có hai nam tử mặc lam bào nâng, hắn mới chậm rãi đứng lên.
Sau đó đi đến một bên ngồi nghỉ ngơi.
“Như Sương tỷ tỷ thật soái, Như Sương tỷ tỷ thật lợi hại.” Nhìn Hàn Như Sương tiêu sái đá đại hán xuống đài, Mạnh Hiểu Dư vẻ mặt sùng bái hô to với Hàn Như Sương trêи đài.
“A di đà Phật, công phu của nữ thí chủ rất tốt, bần tăng tiến lên lĩnh giáo.” Một hòa thượng mặc tăng y màu xám, nói rồi bay lên võ đài.
Sau khi hòa thượng lên không đợi Hàn Như Sương phản ứng, đôi tay nắm chặt đánh đến Hàn Như Sương.
“Mẹ nó, xú hòa thượng, ngươi quá đê tiện! Người xuất gia không thể làm như vậy!” Nhìn hòa thượng kia lên võ đài liên tiếp đánh không ngừng.
Mạnh Hiểu Dư vô cùng tức giận lớn tiếng hô.
Cách đó không xa, các vị hòa thượng khác từng tiếng đọc a di đà Phật.
Lắc mình tránh khỏi trọng quyền của hòa thượng, Hàn Như Sương hơi nhăn mày, thầm nghĩ “Người này là cao thủ rất lợi hại, không thể sơ xuất”.
Nghĩ vậy, Hàn Như Sương tập trung tinh thần, trường kiếm chuyên tâm tiếp chiêu của hòa thượng áo xám.
Nàng tránh thoát một chưởng hòa thượng, tay phải xoay đâm thẳng bên hông trái của hắn.
Hòa thượng nhanh chóng né tránh kiếm của Hàn Như Sương.
Sau đó nhấc chân đá vào bụng nàng.
Sau khi bị nàng phát hiện, hắn nhảy lên không trung.
Một chân dùng sức đá thẳng vào mặt Hàn Như Sương, hắn dùng lực rất lớn.
Vốn cho rằng Hàn Như Sương không thể tránh, nhưng lại không nghĩ nàng có thể nhanh chóng né được.
Cấp tốc tránh một đòn của hòa thượng, sắc mặt của Hàn Như Sương có chút trắng.
Nhưng không đợi nàng thở dốc, hòa thượng đã nhanh chóng chưởng một phát vào vai phải của nàng.
“Như Sương tỷ tỷ cẩn thận.” Mắt thấy Hàn Như Sương bị hòa thượng đánh trúng, Mạnh Hiểu Dư không khỏi kinh hô ra tiếng.
Đến khi nàng nhìn thấy Hàn Như Sương nhanh chóng lắc mình thoát khỏi mới nhẹ nhàng thở phào.
Nhìn hòa thượng từng bước ép sát, lại nhìn Hàn Như Sương cấp tốc né tránh, Mạnh Hiểu Dư không khỏi sốt ruột, vì thấy quay đầu hỏi Hàn Như Băng: “Như Băng tỷ tỷ, xú hòa thượng là người nào? Sao lại lợi hại như vậy?”
“Nhìn công phu vừa rồi của hắn cùng tửu hồ lô bên hông, hắn là hòa thượng Vô Giới chùa Phật âm.” Hàn Như Băng nghe Mạnh Hiểu Dư hỏi, giọng có chút trầm đáp.
“Vô Giới cái gì, ta thấy là Bát Giới thì có!” Nghe Hàn Như Băng nói, Mạnh Hiểu Dư thầm mắng.
Nàng nhìn về phía võ đài, quả nhiên thấy được hồ lô bên hông hòa thượng.
“Thân là hòa thượng lại còn uống rượu, ngươi cho rằng mình là Lỗ Trí Thâm sao!” Trong lòng mắng xong.
Mạnh Hiểu Dư lại hỏi: “Hắn rất có danh khí, rất lợi hại sao?”
“Ân, vừa rồi ngươi nhìn thấy quyền pháp cùng chưởng pháp của hắn sao? Đó là tuyệt kỹ thành danh của hắn, Khai Sơn Quyền cùng Liệt Thiên Chưởng.” Hàn Như Băng nhẹ nói.
“Khai Sơn Quyền cùng Liệt Thiên Chưởng?”
“Ân, Khai Sơn Quyền là võ công trấn chùa của chùa Phật âm bọn hắn, còn Liệt Thiên Chưởng là võ công hòa thượng Vô Giới nghĩ ra.
Hai công pháp này đều là võ công chí dương chí cương, hơn nữa chùa Phật âm bọn hắn tu hành công pháp liệt dương, cũng là một tâm pháp nội công chí dương.
Vì vậy khiến cho hắn có thể phát huy nhiều uy lực của Khai Sơn Quyền cùng Liệt Thiên Chưởng, cho nên lần này cơ hội thắng của Sương nhi không lớn.” Nhìn Hàn Như Sương khó khăn trêи đài, Hàn Như Băng lo lắng nói.
Mạnh Hiểu Dư nghe Hàn Như Băng nói xong, cúi đầu trầm tư “Chí dương chí cương sao?” Sau đó đột nhiên nghĩ gì đó hô lớn với Hàn Như Sương trêи đài: “Như Sương tỷ tỷ, mau dùng Thái Cực Quyền mà lần trước tay dạy tỷ cùng Như Băng tỷ tỷ đánh hắn.” Sau khi nghe Hàn Như Băng nói, Mạnh Hiểu Dư nhớ đến công phu chí âm chí nhu Thái Cực Quyền.
Tuy nàng không xác định võ công mềm như bông như Thái Cực Quyền có địch nổi quyền chưởng mãnh liệt của hòa thượng không.
Nhưng tình huống hiện tại chỉ có thể thử xem, nếu không Như Sương tỷ tỷ khẳng định sẽ bị hòa thượng đả thương, hơn nữa Như Băng tỷ tỷ từng nói, Thái Cực Quyền là võ công cao thâm lấy nhu thắng cương.
Trong lòng Mạnh Hiểu Dư thầm thấy may mắn: “Cũng may vì Như Băng tỷ tỷ cùng Như Sương tỷ tỷ hứng thú với Thái Cực Quyền mà mình đã dạy cho các nàng.” Hiện tại Mạnh Hiểu Dư chỉ có thể cầu nguyện với thượng đế, hy vọng thể thao Thái Cực Quyền của mình có thể phát huy uy lực đánh bại hòa thượng..