Bạn đang đọc Nữ Kiếm Khách vs Tứ Vương Gia: Chương 150
“ Vâng vâng, nhất định..Ngân tỷ, ta nhất định sẽ chiếu cố Lăng Tâm mà…” Song Như vội vàng nhảy vào. Nàng biết tính của tỷ muội của mình, một khi đã quyết định điều gì thì sẽ không đời nào thay đổi. Có lẽ chỉ Hàn tỷ mới có thể thay đổi được mà thôi.
Giai Ngân làm sao lại không biết điều đó, nhưng nhìn thấy tỷ muội của mình như người mất hồn, trái tim nàng cũng đau đớn lắm. Nhưng sự yếu đuối, đồng cảm sẽ chẳng mang lại được gì cả. Huống hồ, Giai Ngân nàng từ trước đến giờ không phải là loại người đa cảm đó. Cho nên, những lời lẽ an ủi hay mềm mỏng nàng sẽ không bao giờ nói ra.
“ Biết vậy thì tốt.”
“ Ngân tỷ, hãy nói vào chuyện chính đi.” Tuyệt Ánh lặng lẽ quay sang, khàn khàn nói.
Giai Ngân gật đầu. nhìn sang chúng tỷ muội : “ Như các ngươi đã biết, ba ngày tới sẽ là ngày Tịch Phong hội tổ chức, đến lúc đó mọi bang phái lớn nhỏ trên giang hồ đều đến tham dự. Tất nhiên, tứ đại môn phái vẫn là chính yếu. Hạn định 18 năm đã qua, Lãnh Phong sơn trang nhất định sẽ nhân cơ hội này trở lại giang hồ, Tịch Phong hội lần này chỉ sợ diễn ra sẽ không đơn giản…”
“ Thì có Tịch Phong hội nào diễn ra đơn giản đâu…” Lạc Bích ngây thơ nói, nói xong lập tức biết mình vừa lỡ miệng, vội vàng quay sang chỗ khác.
“…Ta đã liên hệ được với người của Lãnh Phong sơn trang, họ nói rằng lần này Hàn tỷ và Phong ca sẽ đích thân xuất sơn, tuy không biết vì sao nhưng nhất định là có chuyện rất quan trọng, vì thế chúng ta phải toàn lực giúp đỡ hai người họ. Không thể để điều gì sơ xuất xảy ra, rõ chưa ?” Giai Nhân hắng gọng, nói tiếp.
“ Rõ” Mấy người đồng thanh nói.
“Ngân tỷ, có việc này…” Lạc Bích ngập ngừng như muốn nói điều gì đó.
“ Chuyện gì vậy Bích Bích ?” Giai Ngân mềm giọng đi. Đối với vị muội muội này, Giai Ngân luôn rất cưng chiều. Cho dù hai người đã lâu không gặp, tình cảm tỷ muội vẫn sâu đậm như trước. Có thể nói, ngoài người mà Giai Ngân kính trọng nhất là Tiêu Diêu Nhược Hàn ra, Lạc Bích là người đứng thứ hai trong lòng Giai Ngân.
“ Thời gian trước, lão Bạch nhà muội có nghe được một tin tức đặc biệt về tổ chức Hắc Đạm..”
“ Tin tức đặc biệt ? ” Giai Ngân nhíu mày. Tổ chức Hắc Đạm làm việc luôn rất cẩn thận, rát ít người có thể phát hiện ra điều họ đang điều tra là gì, việc hắc hiệp Lam Bạch có thể phát hiện ra hành tung của họ có thể nói là vô cùng không tồi.
“…Nghe nói, một tháng trước, hình như Phục Ảnh của tổ chức Hắc Đạm có đem theo một thanh kiếm kì dị đến Lạc Dương môn xem xét. Vì Lạc Dương môn nằm trong quyền quản lý của Lam Bạch nên chàng mới nắm được thông tin này.”
“Thanh kiếm kì dị ?” Song Như nhảy vào.
“ Phải, nghe người chủ tiệm miêu tả, muội đột nhiên…” Lạc Bích nhíu mày, dường như đang phân vân điều gì đó, không thể nói ra.
“ Ông ta miêu tả thế nào ?” Tuyệt Ánh khàn khàn nói. Về kiếm khí, ít người trong thiên hạ có thể biết nhiều hơn Tuyệt Ánh.
“ Thân kiếm dài hơn thân kiếm bình thường, trên lưỡi kiếm có những hoa vân rất độc đáo, độ sắc nhọn gấp nhiều lần kiếm thường, lưỡi kiếm hơi cong…” Lạc Bích từ từ nói ra, giọng nói hơi run rẩy.
“…Lưỡi kiếm hơi cong…A..Khoan đã, đây chẳng phải là …?” Song Như ngỡ ngàng nói.
Tuyệt Ánh và Lăng Tâm cũng biến sắc mặt.
Giai Ngân suy nghĩ một chút, sau đó thâm trầm gật đầu, giọng nói không hề che giấu sự kinh ngạc : “ Đúng, thật không ngờ trên thế giới này, vẫn còn một người khác đang dùng loại kiếm giống như Hàn tỷ.”