Nữ Kiếm Khách vs Tứ Vương Gia

Chương 144


Bạn đang đọc Nữ Kiếm Khách vs Tứ Vương Gia: Chương 144

“ Vậy…nữ nhân tên Lăng Tâm kia, vì sao bao nhiêu năm qua ngươi không đi tìm nàng ?” Khi lần đầu gặp mặt, hắn đã nắm chặt lấy cánh tay nàng, gầm lên rằng Lăng Tâm đang ở đâu, còn sống hay đã chết. Giờ nàng đã biết Lăng Tâm là thê tử của hắn. Có điều, vì sao hắn không rời khỏi nơi đây mà đi tìm nàng ấy ?.
Chén trà trong tay Liệt Khâm khẽ sóng sánh, hắn trầm tư đôi lát.
“ Ta không thể..”
“ Không thể ?” Bất Diệp nhắc lại.

“ Ta cần phải làm tròn lời hứa với bằng hữu. Ngươi biết đấy, đối với nam nhân, lời hứa quan trọng như sinh mệnh. Hơn nữa, lúc đó ta cứ nghĩ rằng nàng ở cùng với Tiêu Diêu Nhược Hàn, chắc sẽ an toàn, nên cũng an tâm. Sau đó một thời gian ta mới biết, nàng không ở trong Lãnh Phong sơn trang, nàng đã mất tích…”
“ Ngươi…không sợ nàng ấy đã chết sao ?” Bất Diệp nheo mắt lại hỏi. Sống chết của người thương, bao giờ cũng là việc khiến người ta đau lòng nhất, day dứt nhất.
“…Chết ..? Không, ta chưa bao giờ nghĩ rằng nàng ấy sẽ chết. Cho dù có lúc ta muốn biết nàng ấy đang ở đâu đến phát điên, hay hoàn toàn mất hy vọng tìm được tung tích nàng, ngay cả trong những lúc đó, ta vẫn nghĩ nàng ấy còn sống. Ta tin tưởng như vậy…”
“…Ngươi có niềm tin rất lớn. 20 năm đã trôi qua, ngươi vẫn giữ được niềm tin như vậy sao ?” Bất Diệp cười mỉm.

“ Chỉ cần ngươi yêu người đó thật lòng, luôn luôn nghĩ đến người đó, ngươi cũng sẽ làm được như ta thôi..” Liệt Khâm vỗ ngực ra oai.
“ Không đâu .” Bất Diệp cười cười, lắc đầu quả quyết.
“ Không ư ? Ha ha ! Chẳng nhẽ ngươi không yêu Vương gia thật lòng sao ? Đôi mắt của ta nó không nói lên điều đó a” Liệt Khâm khựng lại đôi chút, sau đó lập tức đùa cợt.
“ Ta sẽ không để người ta yêu rời xa ta 20 năm trời đằng đẵng như vậy. Cuộc đời con người có mấy lần 20 đây. Cho nên, ta sẽ ở bên huynh ấy mỗi ngày, sẽ cùng huynh ấy vượt qua mọi chuyện, cho dù là đau khổ hay hạnh phúc, đắng cay hay ngọt bùi, cho đến cuối cuộc đời này. Ta sẽ không như ngươi đâu, hộ pháp Liệt Khâm !” Bất Diệp đặt chén trà xuống bàn, mỉm cười chậm rãi bước ra khỏi Duyệt Minh Các, để lại hình bóng Liệt Khâm đằng sau không khỏi thẫn thờ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.