Nữ Kiếm Khách vs Tứ Vương Gia

Chương 118


Bạn đang đọc Nữ Kiếm Khách vs Tứ Vương Gia: Chương 118

Vũ Thần và Vũ Hàn đều là những kẻ tu luyện võ công dựa vào nội lực. Tuy võ công của Vũ Thần kém hơn Vũ Hàn rất nhiều, nhưng hắn cũng gọi là có chút năng lực, so với người thường thì quả thực hơn xa. Hắn nhanh chóng nhận ra có người đi theo, tâm tình cảnh giác cao độ, tay bất giác nắm chặt dây cương, chỉ cần người phía sau động thủ hắn lập tức có kế sách phản kích. Bên hông thanh đoản đao đang chờ sẵn.
Vũ Thần đang hùng hổ khí thế như vậy , tự dưng Vũ Hàn từ đâu đem xô nước lạnh trực tiếp hắt lên người hắn, miệng cười thần bí, ánh mắt giễu cợt: “ …Thu kiếm lại đi…huynh không đấu nổi với nàng đâu…”.
Nhất thời, Vũ Thần ngây ra như đá, chẳng hiểu gì cả.
Vũ Hàn chậm rãi giảm tốc độ cưỡi ngựa, gần như là đứng lại, hắn quay người ra sau điềm đạm nói, môi nở nụ cười ấm áp :
“..Diệp nhi, lại đây nào…”
Vũ Thần giật mình quay đầu lại nhìn theo hướng đệ đệ đang nói. Lập tức, hai mắt hắn trợn trắng, miệng mở to đến nỗi nhét mấy cái bánh bao vào cũng không thành vấn đề.

“..Ngươi…ngươi..”
Vũ Thần lắp bắp không nói lên lời, bộ dạng này của hắn rất ít khi biểu hiện trước người ngoài.
Người đi phía sau hai người quả nhiên là nữ nhân bạch y khi nãy. Tuy lúc này nữ nhân cung kính chắp hai tay hành lễ với Vũ Thần, nhưng không thể nhìn ra trong đó có thái độ khuất phục trước kẻ quyền quý. Chỉ có một thứ, đó là khí phách. Nữ nhân này ngay cả quy tắc hành lễ với Hoàng thượng phải xuống ngựa cũng không tuân theo, đủ biết người này gan to và ngạo khí cỡ nào.
“..Tiểu nữ Phong Diệp bái kiến Hoàng thượng, Tứ vương gia..”
Vũ Thần vẫn chưa thoát khỏi được trận kinh ngạc, dụi dụi mắt một cái, hắn lẩm bẩm thành tiếng :
“…Ngươi…chẳng phải ta vừa gặp ngươi lúc nãy sao ?..Ngươi là nghĩa muội của Lữ nhi ? Sao ngươi lại ở đây ? Có phải Lữ nhi muốn nhắn điều gì cho ta không ?”

Một chuỗi câu hỏi kì quái như súng liên thanh được bắn ra, khiến Bất Diệp suýt nữa thì bật cười. Tên Hoàng đế này, căn bản suy nghĩ không tỉ lệ thuận với tuổi tác.
“ Hoàng huynh..” Vũ Hàn âm âm u u lên tiếng, trong ngữ khí không ngờ có một chút tức giận. Hoàng huynh vừa nói hai người vừa gặp nhau, phải chăng là trước lúc hắn gặp nàng ? Nói vậy thì tâm tình bất ổn của nàng lúc đó khẳng định là do Hoàng huynh này nói sằng nói bậy rồi, làm cho hắn phải khổ sở một phen. Hừ….
Vũ Hàn không chút thương tiếc đem cái mũ tội lỗi chụp thẳng xuống đầu Vũ Thần.
Mà nạn nhân Vũ Thần thì đến giờ vẫn ngây ngây ngô ngô, hoàn toàn không biết mình vừa bị người nào đó cho vào danh sách đen.
“..A…” Vũ Thần quay sang bên cạnh nhìn đệ đệ, thấy khẩu khí của hắn có vẻ không tốt, cũng không dám mạo hiểm tiếp tục nói.
Bất Điệp đứng sau áp chế ý muốn bật cười. Hai huynh đệ nhà này, ai là huynh , ai là đệ còn chưa biết được..
“…Phong Diệp đây đúng là nghĩa muội của Phong Lữ tiểu thư……Và nàng cũng chính là nữ nhân duy nhất của ta…” Nói những lời này, Vũ Hàn mặt không đỏ, tim không động, hoàn toàn vô tư thoải mái, không có bất cứ thứ gì gọi là kiêng kị.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.