Đọc truyện Nữ Hoàng Queen – Chương 23
Bọn hắn tới trường trước, cũng như mọi ngày bọn nữ sinh lại hét lớn lên khi thấy bọn hắn tới có một số là con trai nữa (hâm mộ bọn Như ấy mà), họ hét như đó là, phải nói thế nào nhỉ……như gặp vật gì quý hiếm mới được nhìn thấy lần đầu ấy, đúng như thế. Bọn hắn đứng trước chỗ để xe hơi chơi vây quanh là bọn hs, bọn hs đưa cho bọn hắn nào là nước ngọt, bánh, trái cây…rất rất là nhiều nhưng bọn hắn ko để ý mà vẫn cứ nói cười đùa.–Hôm qua cô ta ko làm hư xe cậu chứ__Nam hỏi C.Phong, cả bọn cũng muốn nghe đáp án từ C.Phong trừ Như.
–Tất nhiên là ko rồi cô ấy mà làm hư thì chắc bọn cậu làm nát quá ý chứ, các cậu có biết cô ấy là….__C.Phong định nói tiếp thì bị Như kéo ống tay áo ghé vào tai nói thầm “cậu muốn chết vs Băng nhi à”.
–Ừ nhỉ tớ quên mất thank you bạn tốt hem__Như nhắc C.Phong mới biết mình đã lỡ lời nói ra điều mà chưa thể tiết lộ bây giờ.
–Việc gì mà quên vậy, mà sao nói giữa chừng lại ko nói nữa hay anh có điều gì dấu em hả, khai mau__Hân nói khi thấy C.Phong nói những điều khó hiểu.
–À…làm gì có chuyện gì dấu em đâu anh chỉ là muốn nói là…__C.Phong lúc này ghé sát tai Hân nói “anh muốn tìm món quà ý nghĩa để chuẩn bị cho sinh nhật Khánh ấy mà hihi”
–Xời anh lo xa vời quá đấy,còn hơn nữa tháng lặng mà.__Hân nói
–Chuyện gì mà hơn nửa tháng nữa đó chị hai__Đan hỏi Hân.
–À ko có gì chỉ là chuyện tặng quà sinh nhật anh Khánh ấy mà__Hân nói.
–Ấy sao em nói to vậy Khánh nghe hết rồi__C.Phong làm mặt xị xuống nói.
–Xời, tưởng chuyện gì chuyện đó anh Khánh chẳng quan tâm đâu, tặng quà năm nào cũng cất ko mở ra xem, em xin mở thì ko cho__Đan nói
–Tất nhiên rồi, cậu ấy còn phải đợi một người rất quan trọng, có thể nói như thế nào nhỉ…__Như nói ra vẻ ngẫm nghĩ rồi búng tay Amột tiếng nói như vừa nghĩ ra câu nói hay vậy
–A đúng rồi phải nói là hơn cả mạng sống ấy chứ.
–Ai quan trọng vậy chẳng lẽhơn cả chị dâu em, chị Linhnhỉ__Hân hỏi Linh
–Tất nhiên là người đó quan trọng hơn chị, có thể người đó ở rất xa chúng ta nhưng cũng có thể ở ngay bên cạnh chúng ta mà ta kobiết__Linh nói làm cho mặt hai người kia xanh lét (Như or C.Phong gọi bằng hai người kia nha).
–Cậu nói vậy là có ý gì vậy__C.Phong hỏi, “chẳng lẽ Linh biết điều gì rồi” đây là suy nghĩ của cả hai người kia vì họ đã dấu rất kĩ rồi mà, mà cũng đừng nói vì lí do này mà sáng giờ mặt Linh ko có cảm xúc gì nha, mọi ngày Linh luôn là người vui tính mà.
–Tất nhiên mới biết vào tối qua khi vào phòng C.Phong bắt gặp tờ giấy ghi địa chỉ đó, nét bút cực kỳ giống ko khác một li một tí nào cả, nhưng nếu tôi ko phát hiện ra thì hai cậu định dấu tôi đến khi nào vậy__ Linh nói nãy giờ bọn bạn và những người xung quanh đã để ý đến câu chuyện mà họ ko hiểu đầu đuôi câu chuyện ra sao trừ 3 ngươi trong cuộc (chú ý Linh chơi vs nó từ nhỏ, mà nét chữ nó rất khó ai có thể viết lại nên dễ dàng nhận ra và cũng vì lí do này nó ko lên bảng giải bài tập ấy mà) “thảo nào sáng giờ thấy Linh im lặng thì ra là vù lí do này” Như nghĩ trong lòng rồi lên tiếng.
–Chuyện đó chúng tớ ko cố ý đâu, chỉ là….__Như nói chưa xong liền bị Linh ngắt.
–Tôi ko muốn nghe lời giải thích từ hai người, bây giờ tôi sẽ nói cho Khánh biết hết mọi việc __ Linh tức giận nói.
–ĐỦ RỒI__C.Phong hét lên làm cho mọi người im bặt chỉ còn có thể nghe thấy tiếng thở xung quanh, cậu nhìn thẳng vào Linh nói –cậu đi nói đi, có giỏi thì đi đi. Cậu nói ra để xem cậu ấy (chỉ nó) còn nhìn mặt cậu ko, cậu có bao giờ hiểu được cảm giác của cậu ấy, cậu có đặt bản thân cậu vào địa vị cậu ấy ko, trong khi mọi người sống trong nhung lụa thì cậu ấy phải sống như thế nào có ai còn hiểu điều đó ko, chỉ vì sợ cậu nói ra nên cậu ấy mới ko nói cho cậu biết cậu phải hiểu điều đó chứ, sao cậu có thể nói vậy__C.Phong nói giọng tức giận, cậu ít khi nói bằng chất giọng này vs cả bọn nên khi nghe chất giọng này cả bọn cũng hiểu là điều quan trọng gì đó mà ko thể nói ra nhưng sao chuyện đó lại có Khánh.
–Được rồi cậu bình tĩnh đi, còn Linh cậu hiểu ra rồi chứ__Như nói vs C.Phong rồi quay sang Linh nói. Lúc này Linh làm mặt hối lỗi nói:
–Tớ…tớ..xin lỗi vì đã ko nghĩ tới điều đó tha lỗi cho tớ nhé chỉ là tớ giận vì đã rất lâu rồi ko được gặp mà các cậu lại dấu tớ.
–Ba người nói chuyện gì màcó liên quan đến tôi vậy??!!__Khánh nãy giờ yên lặng bấy giờ mới lên tiếng hỏi
–À…ko có chuyện gì chỉ là bọn
em..__Linh nói nhưng đã bị át lại bởi tiếng còi xe “bíp bíp” ô tô. Mọi người dời sự chú ý qua chiếc xe ô tô màu xanh đen, đó là hãng BMW mà chiếc xe này lại nằm trong top 10 siêu xe tại Việt Nam đứng thứ 4 nữa chứ ( bịa à nha đừng có mà lên google tìm mất công) ko biết ai lại là chủ nhân chiếc xe này vậy, chắc giàu có lắm. Bọn hs trong tường thì nghĩ “mình thật may mắn khi học trong trường này có thể nhìn thấy tận 4 siêu xe hãng BMW, nếu chết mình cũng cam lòng”…haiz đúng là bọn đầu to óc như trái nho ( 4 siêu xe, 3 cái thuộc về bọn hắn cái thứ 4 đó các bạn đoán thuộc về ai…).Mọi người rẽ ra hai bên như đón “tổng thống” vậy. Chiếc xe đó đõ vào chỗ trống bên cạnh ba chiếc xe bọn hắn, bước xuống từ ghế tay lái là cậu con trai tóc vuốt keo dựng đứng và đó là Zun. Bọn con gái lại được một lần nữa hét lên cho đến khi cánh cửa bên kia được mở ra, người bước xuống ko ai khác ngoài nó. Khi nhìn thấy người được đi chung vs Zun là nó thì bọn con gái bắt đầu xì xào:
–sao con nhỏ đó được đi chung vs anh Zun chứ__ns1
–Đúng đấy vịt mà đòi biến thành thiên nga__ns2
–Sao cô ta ko biết liêm sỉ nhỉ__ns3…..bla…bla….Còn hắn khi thấy nó đi chung vs Zun nên trong lòng rất tức giận, đã vậy khi nghe bọn nữ sinh nói vậy hắn càng tức hơn, hắn ko muốn ai nói xấu về nó cả (chưa là gì của người ta mà đã bênh rồi). Hắn lên tiếng nói làm cho cả bọn nữ sinh im bặt:
–Các người nói đủ chưa, xem lại mình đã được như người ta chưa rồi hãy nói. Hắn dứt lời thì Zun & nó cũng tới gần, nó thì ko để ý đến bọn xung quanh mà cứ nhìn chằm chằm vào cái điện thoại cục gạch (đóng giả nên nó cũng đổi điện thoại, nhưng thật ra điện thiaị sịn cất trong cặp ý) còn Zun thì lên tiếng hỏi:
–Mọi người làm gì mà tụ tập đông đủ ở đây vậy
–Ko có gì đâu chỉ là Như, C.Phong và Linh nói gì gì về người quan trọng gì đó nên hơi cãi nhau tí ấy mà__Long là người trả lời đầu tiên ko kịp để Như ngăn cản, vì Như sợ nó sẽ nghĩ rằng cô & C.Phong là người nói ra điều đó cho Linh nghe. Khi Long dứt lời ánh mắt nó cũng rời khỏi chiếc điện thoại nhìn lên Như & C.Phong như chờ một lời giải thích.
–Ko phải tụi tớ nói chỉ là…__C.Phong nói nhưng bị nó ngắt lời.
–Các cậu tự lo chuyện đó ko liên quan đến tôi__nó nói rồi chuyển hướng ánh mắt sang Linh, Linh cũng nhìn nó hai ánh mắt chạm nhau. Trong ánh mắt Linh có một thứ tình cảm gọi là nhớ thương em gái xa nhà, còn nó là ánh mắt như kiểu vừa xin lỗi vừa trách móc.Nói rồi nó cũng bỏ lên lớp luôn Zun liền chạy theo hỏi:
–Người đó biết chị sao
–Đấy là Linh, chị dâu tương lai của chị__nó nói rồi hai tay lại đút túi quần đi thẳng lên lớp học của mình, Zun cũng im lặng đi bên cạnh.Còn bọn hắn:
–Sao cậu lại phải giải thích vs cô ta__Nam hỏi C.Phong khi nó đi xa, lúc này bọn hs xung quanh cũng giải tán rồi
–Chuyện này ko liên quan đến cậu, biết sẽ thêm rắc rối thôi__C.Phong nói
–Phong này (hắn) có vẻ như cậu rất quan tâm đến cô ta,cậu yêu cô ta sao__Long hỏi và câu hỏi này đã thu hút sự chú ý cả bọn.
–Cậu đừng hỏi tớ, tớ đang bực đấy đấy__hắn tức giận nói rồi bỏ đi để bọn bạn đứng lại lắc đầu nhìn theo.
–Vậy là cậu ấy đã mở lòng mình một lần nữa rồi__Khánh nói và Khánh cũng quên luôn chuyện cải nhau có nhắc tới tên anh lúc nãy mà anh định hỏi.
–Đúng nhưng cuộc tình này sẽ gặp nhiều khó khăn đây__Như nói vì Băng nhi cô biết là một người ko dễ dàng đón nhận tình yêu từ người khác
–Cô ta xấu vậy có gì đáng để yêu chứ__Đan nói khi mà mọi người nói vậy
–Đừng nên đánh giá ở bên ngoài mà hãy thử soi xét bên trong__C.Phong nói “và hy vọng tình yêu này sẽ sưởi ấn trái tim của Băng nhi đã bị tổn thương bởi quá khứ “đây là suy nghĩ của Như, Linh & C.Phong. Hắn đi lên lớp ko bao lâu thì bọn họ cũng lên lớp luôn.