Bạn đang đọc Nơi Nào Cho Chúng Ta?: Chương 16: Nhớ Anh
“Tuệ khương chúng ta đi mua sắm nha”. Nhã Lan, Như Mai, Loan Đào, Hạ Vi vui vẻ rủ Tuệ Khương, mấy hôm nay Tuệ khương cứ như người mất hồn ngồi đâu thì thẩn thờ ra đó, thầy giáo gọi hỏi bài thì không biết ở đâu, đọc sách thì cầm ngược,…hỏi bạn ấy thì không trả lời, chẳng biết đã xảy ra chuyện gì nữa.
“Tớ hôm nay muốn về nhà”. Cười với các bạn ấy rồi tôi bước đi.
Thật ra anh đã đi đâu, đã nửa tháng rồi, tôi tìm anh khắp nơi cũng không thấy, là anh không muốn ở cạnh tôi nữa sao, cứ thế tôi bước đi trong cơn mưa. Tôi biết nếu cho tôi chọn lại một lần nữa tôi vẫn không hối hận vì đã yêu anh.
Cuộc sống của tôi trở về như lúc ban đầu khi còn chưa gặp anh có điều ngoài việc đi học ra thời gian còn lại tôi đều ở nhà, tôi vẫn hy vọng anh quay trở về sẽ gặp được tôi, lần này tôi không đi tìm anh nữa vì nếu anh đã muốn trốn thì tôi sao tìm được. Đêm nào tôi cũng phải gần sáng mới ngủ được, nhớ tới nhũng kỷ niệm của chúng tôi tôi không ngăn nổi nước mắt của mình.
“Hàn Cảnh Thiên anh là tên đáng ghét, đáng ghét như anh làm sao tôi lại yêu anh được chứ, lần trước cũng vậy, lần này cũng vậy nếu ghét tôi không muốn ở cạnh tôi thì lúc anh rời đi cũng phải nói cho tôi biết chứ…huhuhu…ít nhất tôi còn biết là anh được bình an…huhuhu…”.
Ăn uống thất thường, thiếu ngủ, tinh thần suy yếu cứ năm ba hôm tôi lại ngất đi. Mẹ rất lo lắng cho tôi bảo tôi tạm nghỉ học vài bữa cho sức khỏe tốt hơn mới đi học lại.