Nổi Loạn Trường Dimond

Chương 11Chương Ăn Mặc Hở Hang!!!!!!!! Ta Sẽ Cho Cácngười Chừa Luôn


Đọc truyện Nổi Loạn Trường Dimond – Chương 11: Chương Ăn Mặc Hở Hang!!!!!!!! Ta Sẽ Cho Cácngười Chừa Luôn

*Tác giả quên nói,Trường Dimond là 1 trường liên thông từ mẫu giáo đến cấp III, nhưng mẫu giáo chia ra 3 năm học nên lớp 12 của trường cũng đồng nghĩa như là lớp 9*
Sau cuộc đại chiến ở canteen, tụi nó và tụi hắn mỗi người 1 nẻo, tụi hắn cúp học đi chơi, Yến và Ngọc đi shopping, còn tụi nó ở lại trường học.
* Tối ở biệt thự mà tụi nó đang ở:
– Ê Nhi, có cài gì chơi chưa, tui thấy buồn quá hừ, lại còn phải cãi lộn với mấy người kia nữa_ Vy ca thán
– Ừ_ Na
– Tui thấy mấy đứa con gái ăn mặc hở hang quá, có gì trị được không?_ Ý
– Có, nhưng còn thiếu 1 thứ, nhưng ko sao, tui đã gọi cho mấy đệ đệ rùi, chắc ngày mai sẽ gửi qua thôi, còn những thứ còn lại thì có sẵn rồi_ Nó
Những thứ nó chuẩn bị gồm có: dây su, thước dẻo, giấy và………….
– Wow, tui ko ngờ bà cững đem thứ này qua đấy_ Na
– Hô hô, tui đem phòng hờ thui nhưng ko ngờ bây giờ lại đem ra dùng_ Nó
– Thôi, với những thứ trước mắt thì các bà cũng biết rồi chớ nhở?_ Nó
– Tất nhiên, ngày mai thấy em nào hở hở là chị xử hết_ Na
* Sáng hôm sau:
Tụi nó vẫn đến trường bằng xe buýt mặc sự ngăn cản của quản gia, khi tới cổng trường:
– Ô, anh Vũ đẹp trai quá_ Ns1
– Anh Nam cười đẹp chết người_ Ns2
– 4 anh là lí do em sống_ Ns3
– Hotgirl Bảo Ngọc và Hoàng yến đẹp quá_ Ns1
– Làm bạn gái anh đi_ Ns2
Vân vân…….và……….mây mây

– Xời, tưởng gì. Thì ra là cái đống hàng tróc tem_ Nó trề môi
– Đúng là 1 lũ hám trai_ Na
– Hotdog chứ có gì đâu mà mê dữ vậy trời_ Vy
– Có mắt như mù. Thôi, khỏi quan tâm, chúng ta lên lớp_ Ý
– Ừ_ Sau câu nói đó cả bọn phi thẳng lên lớp ngồi luôn. Còn về bọn hắn thì mắt kẹt ở giữa đám fan đó, tụi hắn hôm nay mặc áo gì mà 5 cúc thì đứt hết 3 cúc làm bọn hám trai kia máu mũi cứ chảy, Yến và Ngọc thì ko quan tâm đến mấy ông anh nên cũng phi thẳng lên lớp luôn.
* Trong giờ học:
– Thực hiện kế hoạch thôi_ Nó
– Ừ. Đã chuẩn bị xong_ Tụi kia
– Cô kêu lên hỏi bài rồi kìa, chuẩn bị_ Na
– Mời em Jorin lên bảng_ Cô giáo
– Dạ_ Cô gái có tên Jorin kia bước lên bảng với bộ váy đã ngắn rồi mà còn cắt ngắn thêm, mặt chát cả tấn phấn, lùn mà cứ đi giày cao gót 10 phân. Khi cô gái đó bước lên bảng:
– Chuẩn bị, BẮNNNNNNN_ Nó ra hiệu nhưng chỉ đủ để bọn kia nghe
– AsAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA_ Cô bạn kia la lên kèm theo đó là 1 cú ngã vì giày quá cao
– Sao vậy em?_ Cô giáo
– Cô ơi, có con gì cắn em_ Jorin
– Ko thể nào, trong phòng có điều hòa có thể diệt được côn trùng mà_ Cô giáo
– nhưng mà……..e…m ngứa quá_ Vừa nói, cô bạn đó vừa gãi chỗ vừa bị bọn nó bắn
– Hố hố, trúng rồi_ Na
– Cho cưng chết, trúng đạn rồi thì chuẩn bị mà gãi tróc da ra cũng ko hết đâu_ Vy
– Phải đó, hố hố._ Rồi cả bọn cùng cười. Vì tụi hắn chưa vào nên tụi nó mới thỏa mái như vây. Đang tận hưởng thì……….RẦMMMMMM
– Các em vào rồi đó à_ Cô giáo
– Ko cần cô quan tâm_ Tụi hắn
– Thứ gì đây?_ Hắn lên giọng
– Anh ơi, em bị con gì nó cắn_ Jorin tưởng tụi hắn quan tâm nên giả vờ đáng thương, nhưng ả quên rằng 4 hotboy của trường chẳng bao giờ quan tâm tới người khác
– Thì ra là cô, tôi cứ tưởng là con gì ấy chứ_ Hắn cười đểu còn ả thì quê quá nên tự giác đứng dậy rồi về chỗ
– Tụi hắn kênh kiệu quá_ Na
– Ừ, mặc áo cũng ko gài cúc_ Nó
– Tụi mình bắn tụi hắn đi_ Ý
– Được đó_ Vy
– Ừ, chuẩn bị đạn đi, bắn nhỏ thôi để tụi hắn ko biết, để ít đạn để từ từ rồi ngứa_ nó
– Rồi, Bắn_ Na
– Chuẩn rồi, 6 phát ngay ngực, cho ngứa chết lun_ Tụi nó cười thầm
– Ê, họ xuống_ Nó
– Xích qua_ Tụi hắn
– Đó, ngồi đi_ Tụi nó hiền đột xuất khiến tụi hắn ko khỏi nghi ngờ nhưng cũng nhanh chóng bay mất
* Đến giữa tiết học, tụi hắn cứ ko ngừng uốn éo, khiên tụi nó muốn cười nhưng ko thể cười, thật khó khăn vô cùng (T/g: Phải rồi, khó khăn ghê lắm cơ).

– Các anh bị làm sao vậy?_ Tụi nó hỏi với khuôn mặt rất chi là trong sáng và tội nghiệp(toàn tội chưa xử ko hà)
– Hỏi chi?_ Dù rất rất ngứa nhưng tụi hắn cũng cố làm mặt lạnh
– Ko thích thì thôi_ Nó nói nhưng trong bụng đang mở cờ: Hố hố, trúng mắt mèo của bà đây mà vẫn làm mặt lạnh được đúng là thán phục
Reeng………..Reeng……….Reeng………….Tiếng chuông báo hiệu giờ giải lao đã đến và theo dự đoán của tụi nó thì tụi hắn phi thẳng vào nhà vệ sinh. Sau đó, 1 điều bất ngờ xảy ra với học sinh trường Dimond: 4 hotboy nổi tiếng chưa bao giờ chịu mặc đồng phục đàng hoàng thì hôm nay, họ lại xuất hiện với hình tượng một học sinh chỉnh chu. Đúng là quá bất ngờ
– Hôm nay các anh có bị uống nhầm thuốc ko vậy?_ Yến lo lắng
– Em bị làm sao vậy?_ Hắn bực tức
– Tại hôm nay mấy anh khác thường quá_ Ngọc
– Khác ở chỗ nào?_ Nam
– Thì hôm nay mấy cậu ăn mặc chỉnh chu quá_ Kỳ+Quang
– Thì lâu lâu đổi hình tượng 1 chút_ Tụi hắn nói thế nhưng trong lòng lại khác: Bố tụi bây, nếu như ko phải bị ngứa ở ngực thì đừng hòng bổn thiếu gia đây phải ăn mặc chỉnh chu, mà kể cũng lạ, tại sao cả 4 đứa đều bị ngứa ở ngực hết vậy cà?
Trong lúc học sinh còn chưa hết bàng hoàng thì ở một góc nào đó:
– Hố hố, tụi hắn trúng mắt mèo mà cũng còn cười được kể cũng tài_ Na cười
– Ko ngờ sức chịu đựng của họ lại đáng sợ như vậy, trubngs mắt mèo của tụi mình mà cũng như thế được. Thật đáng khâm phục_ Vy
– Nhưng mà trong lớp tụi hắn cứ uốn éo như múa hoài làm tui muốn cười mà cười ko được_ Ý
– Phải đó_ Nó
– Nhưng còn đủ mắt mèo ko?_ Na
– Ko còn nhiều nhưng chắc cũng sắp gửi tới rồi_ Nó
– Đường bưu điện hả?_ Ý
– Ừ_ Nó
– A, có phải kia là nhân viên chuyển hàng ko?_ Vy vừa nói vừa chỉ vào cái con người đang đi đằng kia
– Chắc là vậy, tụi mình ra nhận hàng nào_ Nó.
Nhưng chuyện đời ko như là mơ…………
– Cho hỏi ở đây có ai tên là Park Jungmin ko?_ Anh nhân viên nói với bọn hắn
– Hử, hỏi mấy tên hống hách đó làm chi vậy?_ Phong

– Ko biết. Nhưng biết đâu trong này là thứ gì đó quan trọng thì sao. Chúng mình cứ nhận đi rồi coi thử có thể trả thù bọn họ ko_ Hắn
– Vâng, tôi là Park Jungmin_ Nam cười
– Vâng, vậy cậu kí vào đây_ Anh nhân viên
– KHOANNNNNNNNNNNNNN. Tôi mới là Park Jungmin_ Nó tử đâu bay tới
– Hả!!!!!!!!!! Còn cậu đây là……….._ Anh nhân viên lúng túng
– Anh ta là giả. Nè, Bảo Nam, anh hết việc làm rồi hay sao mà đi cướp đồ của người khác_ Na
– Cậu nói gì?_ Nam
– Tôi nói rằng ANH KO CÓ VIỆC GÌ LÀM HAY SAO MÀ ĐI CƯỚP ĐỒ NGƯỜI TAAAAAAAA_ Vâng, chất giọng tuyệt vời của chị Na nhà ta đã lan cho cả canteen mà theo nhận định của tác giả thì cả trường Dimond biết việc làm của anh Nam
– Cậu có bị làm sao ko? Tôi đây tốt bụng nhận dùm ko cảm ơn mà còn nói tôi là sao_ Nam cố nói để gỡ bỏ ý nghĩ của các học sinh xung quanh
– Chúng tôi chỉ ở bàn đằng kia. Cậu chỉ càn gọi thôi mà_ Na
– Nhưng chúng tôi ko thấy_ Phong
– Bộ mắt anh bị mù à? Chúng tôi gàn thế mà sao ko thấy_ Ý
– Thì………………..
– Thôi, các cậu cho chúng tôi xin lỗi. Do các cậu ấy sơ xuất ấy mà_ Kỳ, Quang, Yến, Ngọc dập lửa
– Thôi, kko chấp. Chúng nhận hàng rồi đi thôi_ Nó
– Nhưng mà trong cái hộp đó có cái gì mà các cậu phải giấu thế_ Hắn
– Quà ở quê chúng tôi gửi lên. Có chuyện gì à?_ Nó
– À ko._ Hắn
– Chúng ta đi_ Nó


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.