Nổi Loạn Trường Dimond

Chương 10Chương Bắt Đầu Sự Nghiệp Nổi Loạn.


Đọc truyện Nổi Loạn Trường Dimond – Chương 10: Chương Bắt Đầu Sự Nghiệp Nổi Loạn.

– Rồi các cậu sẽ biết_ Hắn
– Biết gì?_ Nó
– Cô ơi_ Hắn quay sang cô giáo
– Có chuyện gì vậy Vũ_ Cô giáo
– Phá hoại của công có bị tính là phạm luật của trường ko ạ?_ Hắn hỏi
– Có, thì sao?_ Cô giáo
– Vậy mấy bạn này*chỉ tụi nó* làm hư bàn của tụi em thì sao?_ Hắn
– Thì vi phạm rồi_ Cô giáo
– Nghe thấy gì chưa? Các cậu đã phạm luật, giờ thì phải bồi thường thiệt hại cho trường. _ Hắn nói với giọng kênh kiệu
– Ủa mà hai. Em nhớ là bàn của trường rất chắc chắn, sao có thể gẫy được?_ Yến hỏi
– Nhưng mà rõ ràng…………..Ủa, sao cái bàn ko bị làm sao hết vậy????????????????_ Tụi hắn hốt hoảng khi nhìn thấy chiếc bần vẫn như vậy. ko sức mẻ gì cả
– Các anh thấy gì mà nói chúng tôi làm hư bàn hả?_ Tụi nó
– Ko thể nào? Hồi nãy các em có quay phim ko? Đưa đây_ Tụi hắn
– Đây_ Tụi hắn nhìn vào thì thấy đúng là tụi nó không có làm gì cả, chỉ lắc lắc cái bàn để gọi tụi hắn dậy thôi.
– Nhìn đủ chưa? Các anh có thấy chúng tôi làm hư hại gì tới cái bàn chưa?_ Tụi nó

– Hình như là cái bàn bị lỏng ốc vít_ Kỳ là người bị bỏ rơi bây giờ mới lên tiếng
– LỎNG ỐC VÍT??????????!!!!!!!!!!!!!!!!!!!_ Tụi hắn há hốc
– Ừ, các cậu nhìn xem, ốc vít bị lỏng nhưng ko rơi ra, chỉ đủ để làm nghiêng bàn, chắc lúc nãy các cậu nằm nên bàn nghiêng, các cậu mới té_ Kỳ giải thích 1 tràng
– Vậy bây giờ thì chúng tôi vô tội chứ gì?_ Tụi nó tuy nói vậy nhưng trong bụng đang mừng thầm: Hô hô, chúng ta đã làm đấy, tụi ta là dân phá máy chuyên nghiệp mà lị
– Mọi chuyện đã rõ rồi thì cho qua đi. Chút nữa chúng tôi mời các cậu ăn trưa, canteen nhé_ Hắn nói, cả lớp cười thầm nhưng đủ để bọn nó nghe thấy. Lục lọi trí nhớ 1 hồi tụi nó nói
– Chứ ko phải cơm trong c anteen miễn phí à?_ Nó
– * Á khẩu. Nghĩ rằng tụi nó là học sinh mới nên ko biết, cơm trong canteen trường miễn phí toàn bộ*
– Sao vậy?_ Na
– Thôi, họ đã có lòng thì ta cũng chấp nhận_ nó
* Canteen:
– Các cậu đi mua đồ ăn_ Tụi hắn
– Các anh mời nhưng ko trả tiền thì tự đi mà mua đi_ Tụi nó
– Đòi hotboy phải đi mua, ko phải là quá sức sao, các cậu nhà nghèo nên tôi mới chiếu cố dẫn đi, chưa biết chừng các cậu vào canteen mà ko biết đọc tên món ăn thì tội lắm_ Tụi hắn lên tiếng sỉ nhục
– Hình như các anh có mức độ tự sướng hơi cao thì phải_ Tụi nó
– Các cô nói gì?_ Tụi hắn

– Các anh là hàng tróc tem thì hotboy nổi gì, có mà hotdog thì có_ Tụi nó
– HÀNG TRÓC TEM!!!!!!!!!!!_Tụi hắn đầu bốc khói
– Ừ_ Tụi nó thản nhiên
– Các cậu đi quá xa rồi, đừng tưởng là học sinh thì tôi ko dám đuổi học, các cậu có biết chúng tôi là ai ko?_ Tụi hắn hùng hồn
– Ko_ Thản nhiên như đi giữa mùa xuân
– Kỳ, nói cho họ biết chúng ta là ai đi_ Hắn
– Ừm, họ là những hotboy của trường, con của các tập đoàn đứng đầu thế giới và tất nhiên họ sẽ là chủ tương lai của nền kinh tế thế giới_ Kỳ tuôn 1 tràng
– Ừ, rồi sao?_ Vẫn thản nhiên
– Các cậu sẽ được vinh danh vì đã trụ lại trường trong thời gian lâu nhất: 2h30. _ Hắn
– Các anh sẽ đuổi học chúng tôi?_ Nó
– Phải_ Tụi hắn
– Ừ, để tụi tôi làm lễ từ biệt trường đã_ Tụi nó thản nhiên
– Alo, Hiệu trưởng, mau đuổi học 4 hs mới của lớp 12A1 cho tôi_ Hắn nói
– Thưa cậu, ko thể được, Chủ tịch Đặng là người trực tiếp tuyển chọn họ vào trường nên tôi ko thể đuổi được ạ, mong câu thông cảm_ Đầu dây bên kia
Tút……….Tút,,,,,,,,,,,Tút
Bên kia cúp máy làm cho hắn càng thêm tức
– Sao vậy đuổi xong chưa cho tụi tui đi dọn đồ_ Na hỏi
– Các người chưa đuổi được, nhưng cứ chờ đi, các người sẽ ko được yên thân khi học ở đây đâu. Đừng bao giờ tưởng động vào chúng tôi mà có thể yên thân học tại ngôi trường này_ Tụi hắn nói rồi bỏ đi
– Phải, chúng tôi sẽ cho các người tận hưởng từ từ. Bắt đầu sự nghiệp nổi loạn thôi._ Tụi nó


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.