Bạn đang đọc Nhảy, nhảy, nhảy: Chương 33
Chương 33
Sáng hôm sau, tôi ra kiểm tra chiếc Maserati. Nó vẫn ở đó, chưa bị đụng chạm gì. Nhìn nó đậu ở chỗ thường ngày của chiếc Subaru, cảm giác của tôi là lạ. Tôi vào xe và ngồi lên ghế, nhưng không hề thấy thoải mái. Giống như khi ngủ dậy, thấy một cô gái xinh đẹp xa lạ nằm kế bên vậy. Có thể nom cô ta trông rất tuyệt, nhưng ta cảm thấy thật bất tiện. Hơi căng thẳng. Người ta cần thời gian để làm quen với mọi thứ.
Cuối cùng, tôi để chiếc xe lại một mình suốt ngày, thay vào đó, tôi đi bộ, xem phim và mua vài cuốn sách.
N.g.u.ồ.n. .t.ừ. .s.i.t.e. .T.r.u.y.e.n.G.i.C.u.n.g.C.o…c.o.m.
Tối hôm đó Gotanda gọi. Cám ơn vì hôm qua. Đừng bận tâm làm gì.
“Về chuyện Honolulu,” cậu ta nói. “Tôi đã gọi điện tới câu lạc bộ. Đúng là từ đây cũng có thể đặt hàng một cô gái ở Hawaii. Cậu biết rồi đấy, thuận tiện lắm.”
“Ừm.”
“Tôi cũng hỏi thông tin về cô June của cậu. Tôi nói có người giới thiệu cô gái Đông Nam Á này cho tôi. Họ đã kiểm tra lại dữ liệu. Họ giữ thông tin kín lắm, nhưng nể mặt tôi là khách quen thôi. Nói cho cậu biết, chẳng tự hào lắm đâu. Tóm lại, họ cũng có một cô June ở Honolulu. Người Philippin. Nhưng cô ta đã rời khỏi đó cách đây ba tháng rồi.”
“Ba tháng ư?”
“Họ nói với tôi như vậy.”
Tôi cám ơn Gotanda và cúp máy. Chuyện này thật khó hiểu.
Tôi lại ra ngoài đi dạo.
June bỏ việc ba tháng trước, nhưng tôi đã ngủ cùng cô cách đây chưa đầy hai tuần. Cô ta cho tôi số điện thoại, nhưng gọi không ai nhấc máy cả. Đó là cô gái gọi thứ ba mà tôi quen đã biến mất, đầu tiên là Kiki, Mei và bây giờ là June, tất cả đều kết nối với Gotanda, Makimura và tôi theo cách nào đó.
Tôi bước vào một quán cà phê và vẽ biểu đồ thể hiện các mối quan hệ cá nhân của mình vào sổ. Trông như biểu đồ các thế lực ở châu Âu trước khi Chiến tranh Thế giới thứ Nhất nổ ra vậy.