Bạn đang đọc Nhật Quang Ái Nhân – Chương 40: Thập đại mỹ nhân Nam An Thành
Lâm Gia nhíu mày, nhưng không lên tiếng ngăn cản, nàng muốn nhìn người con trai có nụ cười sáng lạn từ đầu đến cuối luôn nhìn ra bên ngoài cửa sổ sẽ ứng phó với trường hợp này ra sao.
Dương Quang cầm lấy nắm tiền lên tay ước lượng, không thèm nhìn nói:”Hai nghìn chín trăm Liên Bang Đồng, không được a, ta có thói quen ngồi bên cửa sổ để ngắm phong cảnh đấy.”
“Tốt, vậy ngươi muốn bao nhiêu?” Đinh Cường mặt không biểu tình nói ra.
Dương Quang cười nói:”Lỗ tai của ngươi có vấn đề a, ta vừa mới nói hai nghìn chín trăm Liên Bang Đồng cùng không được a, 2 câu được ngăn cách bởi 1 dấu phẩy, có nghĩa là nó trước sau không có gì liên quan, ý của ta rất rõ ràng rồi ta thích ngồi bên cạnh cửa sổ để ngắm phong cảnh, đếm tiền chỉ là thói quen khó sửa mà thôi, ngươi bỏ qua cho ta, ha ha. “
“Ngươi…” Đinh Cường chứng kiến Dương Quang lại dám đùa hắn, lập tức muốn xông lên động thủ.
Lê Thải Dĩnh biết rõ thân phận Đinh Cường, sợ Dương Quang phải chịu thiệt thòi, vừa định tiến lên ngăn cản, Lâm Gia đã kéo hắn lại. Đinh Cường cùng Lâm Gia đương nhiên cũng biết thâm phận Lê Thải Dĩnh, cho nên dù Đinh Cường vốn háo sắc, bất lương không dám đánh chủ ý lên nàng.
Lâm Gia giống như tiên tri biết được Đinh Cường sẽ ra tay động thủ, rất nhanh kéo hắn lại, trừng mắt với hắn nói:”Ngươi làm gì? Có nhìn thấy lão sư có ở đây không?”
Vì muốn cho Lê Thải Dĩnh mặt mũi, Đinh Cường hậm hực dừng tay, Dương Quang giống như không chứng kiến hắn muốn động thủ, lúc này vừa cười nói:”Kỳ thật ta có phương pháp tốt giúp ngươi có thể ngồi cùng nàng, ngươi đem tiền cho anh bạn ngồi bên kia, bảo hắn đến ngồi cạnh ta là được.”
Lâm Gia nghe Dương Quang phun ra chủ ý cùi bắp, lập tức tiếp lời nói với Đinh Cường:”Không cần phải phiền toái như vậy, ngươi qua bên kia ngồi đi, ta ngồi ở đây là được rồi. Nhanh lên!”. Đinh Cường thấy thái độ của nàng cường ngạnh, không dám dây dưa, đành phải trừng mắt lợn đối với Dương Quang, hậm hực đi qua dãy ghế cuối lớp bên kia ngồi.
Lê Thải Dĩnh lúc này mới cười nói:”Tốt, đã sắp xếp vị trí xong xuôi, như vậy mọi người có thể đi ăn cơm trưa được rồi.”
Mấy người phòng Dương Quang ngay lập tức như quỷ chết đói đầu thai xông ra ngoài, chỉ để lại khói bụi mù mịt, Lê Thải Dĩnh buồn cười nhìn xem bóng lưng Dương Quang biến mất, không có phát hiện lúc này Lâm Gia cùng Đinh Cường cũng đang nhìn theo phương hướng hắn rời đi…
Lâm Gia cảm thấy ngạc nhiên và hứng thú đối với người con trai luôn nở nụ cười sáng lạn giống như trẻ con này. Nàng cảm thấy hắn là một người thú vị, thứ nhất là do thái độ hờ hững và câu trả lời kỳ lạ của hắn, thứ hai hắn chỉ cần ước lượng một xấp tiền trên tay cũng có thể nói chính xác tổng số, đó là loại công phu gì? Nàng chợt ngẩn người, hiện tại đến tên của hắn đều không biết, còn thắc mắc chi đến chuyện công phu!
Thời gian lầm lũi trôi qua, lúc này môn trụ cột tài nguyên nhân lực đã học được ba buổi, Lâm Gia phát hiện Dương Quang rất nghiêm túc lắng nghe bài giảng, nên không dám quấy rầy hắn, kiên nhẫn chờ đợi, bất quá cứ hết tiết hắn liền đến chỗ bằng hữu nói chuyện phiếm, vừa tan học tựa như quỷ đói đầu thai chạy như bay ra ngoài, một điểm cơ hội cũng không cho nàng. Vì thế một tuần lễ rồi mà nàng vẫn không biết tên hắn, như vậy ngược lại kích phát tính tình ương bướng của nàng, thề nhất định phải chính miệng hỏi chứ tuyệt đối không hỏi những người khác.
Sau 1 tuần đầu tiên này, Nghiêm Đông rốt cuộc cũng được bác sĩ cho phép xuất viện.
Sau khi về đến cửa ký túc xá, nhìn thấy bọn Dương Quang đang đứng đó chờ đón, hắn cười ha ha nói:”Ta đã trở về đây, hỡi ký túc xá thân yêu”
Mấy người cười mắng, nói hắn tự nhiên trong họa gặp phúc, một viên đạn thay đổi cả cuộc đời người yêu, từ một lọ lem xấu xí lột xác thành công chúa, đẹp như hoa như ngọc.
Hắn lập tức nổi đóa trả lời mấy người:” có ngon các ngươi cũng chịu thử 1 viên xem”, quả thực nỗi thống khổ đó không phải ai cũng chịu đựng nổi.
Hoàng Đan Đan trải qua sự trị liệu của Dương Quang, triệu chứng đau nhức đầu tiên theo thời gian dần biến mất, nguyên lai làn da cũ trên mặt cũng bắt đầu chậm rãi tróc ra, xuất hiện lớp da non hồng hào, hiện tại đã có thể thấy được mông lung xinh đẹp, ví nàng như hoa như ngọc tuyệt đối hoàn toàn xứng đáng. Nghiêm Đông đối với Dương Quang không khách sáo, đã là anh em chân tình sao cần phải nói lời cảm ơn.
Nghiêm Đông bỗng nhiên nói:”Ai da, được rồi, được rồi, coi như ta thua các ngươi, giờ để ta ngồi máy tính 1 chút, đã lâu không có lên mạng rồi.”
Tiếu Hoài Thành ấn hắn xuống giường nói:”Nghĩ cũng đừng nghĩ, bác sĩ đã dặn phải nghỉ ngơi cho tốt.”
Khuôn mặt Nghiêm Đông lúc này so với khổ qua (mướp đắng) còn khổ hơn, mặt đần thối như mùi trái sầu riêng!
Vi Lương xấu xa cười nói:”Chúng ta lên mạng, để cho hắn nhìn xem đỏ mắt, tức chết lun, kaka.”
Nghiêm Đông dùng tay che ngực, hơi thở hổn hển đứt quãng giống như sắp tắt thở nói:”Vô Lương…Ngươi…Ngươi là tên trời đánh hèn hạ…ta thành quỷ cũng không tha cho ngươi. Ah.”
Dương Quang ngồi một bên xem bọn hắn diễn trò, cười chen miệng vào nói: “Như vậy đi, chúng ta lên mạng đem chủ đề ngươi muốn biết thuật qua cho ngươi là được.”
Nghiêm Đông lập tức “hồi sinh”, cao hứng nói:”Vẫn là A Quang huynh đệ tốt với ta nhất.”
Tiếu Hoài Thành lập tức cho hắn 1 quyền, hắn kêu thảm thiết một tiếng nói:”Hoài Thành huynh đệ cũng rất tốt, rất tốt, chỉ có tên Vô Lương này đáng chém ngàn đao, cần phải băm kéo ra ngoài cho chó ăn.”
Mọi người cười lên ha hả, Vi Lương lập tức nhào tới đánh hắn, Nghiêm Đông hô :”Cẩn thận miệng vết thương của ta cái con rùa đen này.”
Dương Quang vừa rồi nhìn Nghiêm Đông diễn xuất rất đặc sắc, trong nội tâm bỗng nhiên toát ra ý nghĩ, cảm thấy buồn cười, chờ bọn hắn quậy đủ rồi mới cười hỏi:”Ta hỏi, sau này các ngươi có mơ ước gì không?”
Mấy người hai mắt nhìn nhau, đều nói không có nghĩ qua, chỉ có Nghiêm Đông thổ lộ đã từng nghĩ tới tiến vào ngành giải trí, nhưng về sau nghe đồn ngành giải trí có một mặt rất đen tối nên không còn cân nhắc đến nó nữa.
Dương Quang ha hả cười nói:”Nói thật ngươi rất thích hợp trở thành diễn viên, thứ nhất ngươi có tướng mạo anh tuấn, hơn nữa vừa rồi ngươi biểu hiện ra khả năng diễn xuất không tệ ah. “
Nghiêm Đông lập tức rắm thí nói:”Điều ấy là đương nhiên, phải đính chính lại rằng ta có khả năng thiên bẩm ấy chứ”
Vi Lương, Hoài Thành lập tức bày ra bộ dạng buồn nôn, Dương Quang nhịn cười nói:”Vừa mới nhìn đến hành động của ngươi, bỗng nhiên thầm nghĩ có một bộ phim ngươi diễn nhất định có thể nổi tiếng…”
Nghiêm Đông lập tức hứng thú, hỏi “Bộ phim gì?”.
Dương Quang nhịn không nổi phá lên cười nói:”Là phim ta làm biên kịch Nghiêm Đông, nữ nhân cùng con cẩu”
Vi Lương cùng Hoài Thành cười lăn cười bò, chỉ còn lại Nghiêm Đông ngồi đó, bộ dáng như ăn phải ruồi bọ vậy.
Vi Lương miễn cưỡng ngồi thẳng lưng nói:”Bây giờ không phải đang thịnh hành phim tên là cái gì nhỉ, à là: Ngày xuân sáng lạn của Trư Bát Giới cùng bảy tiên nữ hạ phàm sao? Bốn người chúng ta mà casting Bí mật đen tối của 4 gã tiện nhân nhất định sẽ trúng lớn.”
Hoài Thành nghiêm trang chống tay gãi cằm bổ sung:”Ta thấy cũng khả thi đấy.”
Sau đó 4 người cười nắc nẻ, văng dớt văng dãi, căng cứng gân bụng mới chịu dừng lại.
Náo loạn 1 hồi, Vi Lương cùng Dương Quang mở máy tính vào truy cập vào diễn đàn trường Đại học Nam An. Dương Quang phát hiện, một tuần lễ không đăng nhập vào diễn đàn, tài khoản đã bị quản lý diễn đàn xóa mất, một lần nữa đăng ký nick Ngày mùa thu để đăng nhập vào.
Vi Lương bỗng reo lên:”Anh em đâu, có tin hot nè”
Nghiêm Đông sốt ruột, hô: “Vậy ngươi mau nói đi.”
Vi Lương nói:” Bảng danh sách thập đại mỹ nữ mới nhất của trường Đại học Nam An xuất hiện nè! Chủ đề này giờ trở nên nóng nhất rồi, số lượt người xem mỗi ngày sấp xỉ một trăm triệu, xem ra người chú ý không chỉ trong trường học chúng ta. “
Nghiêm Đông hưng phấn nói:”Ngươi nói nhanh lên một chút xem có những ai”
Vi Lương lập tức một bên vừa xem vừa nói.
Dương Quang cũng bấm vào bài viết xem xét, hắn tò mò Đại học Nam An vì cái gì được xưng tụng là trại tập trung mỹ nữ lớn nhất trên thế giới.
Bài viết thật tỉ mỉ, có cả hình ảnh lẫn hồ sơ thông tin cá nhân đính kèm, nguyên một đống thành viên bấm likes cho chủ thớt, đủ các ment đến từ khắp các châu đều có mặt trong chủ đề này. Dương Quang nhìn qua một lượt các mỹ nhân cũng không khỏi tấm tắc cảm thán một câu, khó trách đại học Nam An được xưng là nơi đưa nam nhân tới Thiên Đường.
Bởi vì mỹ nhân xếp thứ 5 cùng thứ 6 là chị em song sinh, tên Triệu Lộ cùng Triệu Hân, cho nên chủ thớt quyết định cho các nàng đồng hạng 5, như vậy bảng thập đại mỹ nhân kỳ thật tồn tại mười một người, không khỏi có chút hữu danh vô thực rồi.
11 người xuất hiện bên trong danh sách, Dương Quang phát hiện bản thân nhận thức được 3 người, xếp hạng đệ nhất là Đường Tiêm Tiêm, nàng vốn dĩ đã đứng liên tiếp mấy năm liền ở ngôi vị hoa hậu giảng đường, vị trí hiện tại của nàng vẫn chưa có dấu hiệu lung lay. Xếp hạng thứ 9 là người đẹp hổ báo Nam Cung Vũ, 1 lời không hợp lập tức động tay động chân với đối phương, nhưng vẫn có sức cuốn hút mãnh liệt với cánh mày râu. Còn có “(Yêu Cơ)người đẹp mộng ảo đã từng được chiêm ngưỡng dung nhan tại Hàng Rào Trúc Ba, tên nàng là Tây Môn Hiểu Sương, sinh viên khoa văn học năm nhất, nàng biết cách trang điểm để tôn lên tướng mạo yêu mị của mình kết hợp với cực phẩm phục trang – người đẹp mộng ảo- đứng ở vị trí thứ 6. Mới vào học được 1 tuần lễ nàng đã kịp thời xây dựng, cầm đầu 1 băng nhóm thiếu nữ bất lương ở trường.
Những mỹ nhân còn lại hắn chưa từng gặp qua rồi, trong đó còn có hai người là tân sinh viên được đề tên trong bảng. Ngũ Giai Giai, sinh viên khoa máy tính, không chỉ là đại mỹ nữ, còn là một thiên tài tin học, từng đạt giải 2 trong cuộc thi Tin học toàn Châu á, sau đó bái đệ nhất nhân trong giới tin học, hiện tại đang làm quản lý ở Hắc Bạch Sâm Lâm- Lam Vân làm thầy, trên danh nghĩa là thầy trò, nhưng tình như thủ túc.
Người đứng thứ 8 – Tiểu Điền Thi Chức- sinh viên khoa hóa học, cha là Chủ tịch tập đoàn Đông Lăng Thành Nhật Bản, trên tư liệu miêu tả nàng là một tiểu thiên sứ vô cùng trong sáng đáng yêu, với ánh mắt to vô tội có lực sát thương rất mạnh.
Còn lại lần lượt: mỹ nhân đứng thứ 2 chính là sinh viên năm hai khoa âm nhạc Mộ Dung Linh, thiên kim tiểu thư Mộ Dung thế gia, là nữ thần âm nhạc, có thể nói cuộc sống của nàng chỉ biết đến có âm nhạc và âm nhạc.
Mỹ nhân đứng thứ 3 tên Liễu Thiến, sinh viên năm 3 khoa nghệ thuật, chuyên gia về hội họa
Mỹ nhân đứng thứ 7 gọi là Hàn Nguyệt Âm, sinh viên năm 2 khoa y học, thiên kim tiểu tư của y dược Hàn Gia thế gia.
Nhân vật cuối cùng xếp thứ 4 tên Bùi Sáp Kỳ, sinh viên năm 2 khoa nghệ thuật, là một cô gái ngọt ngào, nghe nói chỉ cần là sinh vật giống đực đã nghe được thanh âm của nàng đều sinh ra vô hạn mơ màng.