Nhật Quang Ái Nhân

Chương 39: Tân sinh viên


Bạn đang đọc Nhật Quang Ái Nhân – Chương 39: Tân sinh viên


Mỗi một khoa có một khu giảng đường riêng, mỗi khi bạn học môn chuyên ngành thì bạn sẽ học ngay chính tại giảng đường của khoa mình, còn khi học những môn đại cương bạn sẽ học chung một giảng đường lớn dành cho các môn đại cương, cho nên bình thường nhiều sinh viên của nhiều khoa khác nhau cùng học chung 1 giảng đường là bình thường.
Dương Quang nhìn thời khóa biểu chương trình học của kỳ này, vì là năm 1 kỳ 1 cho nên chủ yếu học những môn đại cương là nhiều, trụ cột tài nguyên nhân lực là môn chuyên ngành duy nhất, Lê Thải Dĩnh tuy là chủ nhiệm lớp, nhưng kỳ thứ nhất cũng không có tiết dạy bọn hắn, nàng đảm nhiệm môn đại cương tùy chọn: tâm lý học, đây là môn học không bắt buộc đối với sinh viên.
Tiết thứ nhất của khóa học chính là môn học chuyên ngành.
Đi vào giảng đường của khoa mình, nhìn thấy Vi Lương đã đến trước, hắn lập tức bước tới vị trí của mình ngồi xuống. Vị trí ngồi trong lớp học là cố định, mỗi học kỳ mới đổi một lần, tuy rằng bạn có thể tùy tiện chọn vị trí ngồi, nhưng bình thường những chỗ ngon đã bị sinh viên đi học sớm chiếm mất, cộng xí phần cho nhóm bạn mình, nếu bạn đi học muộn thì chỉ có nước ngồi bàn đầu tiên đối diện với chỗ của lão sư, vị trí đó làm gì cũng không tự nhiên, tuy nói nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, nhưng nếu muốn ngắm gái đẹp hay buôn chuyện phiếm thì đó không phải là địa phương dễ chịu chút nào.
Rất nhanh đã hết hai tiết, Vi Lương nhón lên vỗ vai Dương Quang hỏi:”Sự học còn dài nên cứ thoải mái một chút chứ, ta thấy hai tiết vừa rồi ngươi rất tập trung tinh thần!”
Phòng học bố trí thành 2 dãy bàn, mỗi bàn có 3 ngăn dành cho 3 người ngồi. Vi Lương, Hoài Thành, Nghiêm Đông ngồi chung một bàn cuối cùng lớp học. Còn Dương Quang và Dương Hiểu Phát ngồi phía trước, bên tay phải Dương Quang không có ai.

Dương Quang cười đáp:”Môn học này có nhiều thứ hữu ích, với lại lão sư giảng giải rất thú vị.”
Vi Lương thở dài một hơi nói: “Giảng cũng không tồi, bất quá bộ dáng không được phúc hậu lắm.”
Mấy người lập tức hồi tưởng lại nhan sắc khó coi của lão sư, lão còn có giọng nói hơi the thé, rồi hay phá lên cười ha ha, dẫn đến vô số ánh mắt tò mò đánh giá.
Lúc này lớp trưởng Tần Khả lên trên bục giảng thông báo ọi người biết, hết buổi học sáng nay cả lớp lưu lại một chút, Lê Thải Dĩnh lão sư có chuyện muốn nói. Dương Quang kỳ quái nghĩ, không hiểu nàng có chuyện gì muốn gặp cả lớp? Tại sao sáng nay không có đả động với hắn chuyện này.
Sau khi kết thúc khóa học buổi sáng, Lê Thải Dĩnh dẫn tới hai học sinh, một nam một nữ.
Nam có bộ dạng khá ưa nhìn, mỗi tội lướt qua cũng biết tửu sắc quá độ, hắn còn cho người ta thấy bản mặt khó coi giống như phải chịu ủy khuất khi đến học lớp này. Nữ thì không như vậy, nàng có ánh mắt sắc bén, luôn giữ trên môi vẻ mỉm cười thân thiện, nàng sở hữu một mái tóc ngắn ưa nhìn, gương mặt trái xoan phối hợp với ngũ quan tinh xảo rất là xinh đẹp, dáng người cao gầy thiếu chút nữa có thể so sánh với Hoàng Đan Đan. Nàng mặc một bộ trang phục đơn giản, trên người khoác một chiếc áo khoác màu nâu nhạt có đính vành đai, dưới hạ thân mặc chiếc quần bò màu xanh da trời bó ống. Chỉnh thể tôn nên tác phong của một nữ nhân mạnh mẽ ở nàng, nhưng lại không có điểm nào khiến cho người ta chán ghét.

Lê Thải Dĩnh giới thiệu 2 người là tân sinh viên được an bài đến lớp quản lý tài nguyên nhân sự, bởi vì trong nhà có công chuyện nên làm thủ tục nhập trường muộn một chút, nam tên Đinh Cường, nữ gọi Lâm Gia.
Kỳ thật hai người bọn họ đều là con cái của quan lớn trong chính phủ Nam An Thành, một người là con trai của phó ủy viên ủy ban kiểm tra, kỷ luật, một người là thiên kim tiểu thư của ủy viên chính ủy kiểm tra kỷ luật trường kiêm đại biểu nhân dân toàn quốc, bọn họ vì không muốn tham gia khóa huấn luyện quân sự nên mới cố ý nhập học trễ mà thôi.
Hiện tại tuy địa cầu đã thống nhất thành Liên Bang, nhưng từng Châu Lục bởi vì văn hóa địa phương hoặc là truyền thống khác biệt lớn, dù sinh sống không phân chia biên giới nhưng lại bất đồng thể chế chính trị(1). Ví dụ Châu Á là chế độ đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc(2), cho nên mới phải có chức vụ đại biểu nhân dân toàn quốc.
Đinh Cường vốn không muốn theo học khoa quản lý tài nguyên nhân sự, nhưng từ lần trước gặp gỡ Lâm Gia về sau đem lòng mê đắm nhan sắc của nàng, cộng thêm phụ thân nhắc nhở hắn nhất định phải cưới được con gái của đại biểu nhân dân toàn quốc. Cho nên một mực theo đuổi nàng, bởi vì hắn không muốn nam nhân khác có cơ hội tiếp cận nàng, cho nên đã thay đổi chuyên ngành học để được ở gần Lâm Gia.
Mà Lâm Gia đối với hắn không có chút hảo cảm, nhưng hắn có thể giúp nàng cắt bỏ những cái đuôi phiền toái, quả thật cầu còn chẳng được. Dù sao hắn cũng không dám dùng thủ đoạn cứng rắn đối với nàng, cho nên nàng mặc kệ, khiến cho Đinh Cường hiểu nhầm bản thân được thiếu nữ cho phép công khai theo đuổi.
Nhưng bọn Dương Quang đương nhiên không biết chuyện này, nghe được Lê Thải Dĩnh giới thiệu xong hai người bọn họ, sau đó muốn sắp xếp vị trí ngồi học, rất nhiều nam sinh có chỗ trống lập tức giơ tay tình nguyện chia sẻ cùng bàn, nhưng tỷ lệ ngồi cùng mỹ nữ hoặc Đinh Cường là 50/50, cho nên không ai muốn mình trở thành người xui xẻo, vì vậy mỗi người đều cố sức giơ tay lên thật cao, muốn tranh thủ sự chú ý của mỹ nữ, dù cho cao hơn 1 đốt ngón tay cũng được rồi.
Đinh Cường dĩ nhiên muốn ngồi cùng Lâm Gia, nhưng hiện tại không có hai chỗ gần nhau, lúc này Lâm Gia vừa cười vừa nói:”Không cần làm phiền các bạn, ta muốn ngồi ở chỗ đó, ta vóc dáng tương đối cao, ngồi đằng sau một ít cũng không có gì ảnh hưởng”

Mọi người theo phương hướng ngón tay nàng chỉ tới, thấy Dương Quang cùng Tiếu Hoài Thành bên cạnh đều có một chỗ trống, Tiếu Hoài Thành không cần biết nàng đang ám chỉ mình hay Dương Quang lập tức nói:”Bên cạnh ta đã có người rồi, hắn bây giờ đang ở bệnh viện, rất nhanh sẽ trở về.”
Rất nhiều nam sinh nghe xong trong nội tâm đều mắng hắn là đồ đần, trước tiên cho nàng ngồi ké, sau đó đợi Nghiêm Đông trở về thì đẩy hắn lên ngồi cùng với Dương Quang có phải là xong không?
Lâm Gia lập tức cười nói:”Ta muốn ám chỉ chỗ phía trước cơ..”
Mọi người biết được nàng nói muốn ngồi bên cạnh Dương Quang, kỳ quái thảo luận tại sao hắn không có ý kiến gì, ngoái lại nhìn mới biết thì ra hắn đang ngắm nhìn vườn hoa bên ngoài cửa sổ phòng học, không biết thấy cái gì quý giá mà xem nhập thần đến vậy.
Lâm Gia đi đến bên cạnh Dương Quang, lễ phép hỏi:”Bạn học, ta có thể ngồi ở đây không?”
Dương Quang một điểm phản ứng không có.
Lúc này Lê Thải Dĩnh không nói không rằng, buồn cười theo dõi thái độ Dương Quang.

Lâm Gia thấy hắn không để ý tới chính mình, không biết là hắn vô tình hay hữu ý, bất quá nàng không có biểu lộ thái độ tức giận, lần này thò tay qua vỗ vai Dương Quang một phát, lại lặp lại một lần lời nói vừa rồi.
Dương Quang rốt cục quay đầu, trước “à?” một tiếng, chứng kiến Lâm Gia đứng ở bên cạnh, nghe được câu hỏi, lập tức lộ ra bộ dáng tươi cười sáng lạn nói:”Chỗ này sao? Đây không phải vị trí của ta, ta không có quyền lợi quyết định thay, ngươi không ngại hỏi chính nó một câu là được.”
Lâm Gia bị bộ dáng tươi cười sáng lạn của Dương Quang chiếu tới, thiếu chút nữa váng đầu, sửng sốt vài giây, nghe rõ hắn trả lời, cảm thấy những điều hắn nói rất thú vị, vừa định cười ra tiếng, Đinh Cường lúc này lại chen ngang nói:”Vị bạn học này, ta và ngươi đổi vị trí cho nhau, ngươi ra chỗ khác ngồi, đây chính là tiền đền bù tổn thất cho ngươi đấy.” Nói xong đáp ra một xấp tiền Liên Bang Đồng lên mặt bàn Dương Quang đang ngồi, đếm sơ sơ cũng có tầm 2 nghìn đến 3 nghìn đồng rồi.
Giải thích:
1. THỂ CHẾ CHÍNH TRỊ là tổng hợp các phương pháp và cách thức thực hiện quyền lực nhà nước do tình hình chính trị trong nước chi phối. TCCT được quy định trước hết bởi bản chất giai cấp, hình thức nhà nước, tính chất của pháp luật và quyền lực của các cơ quan nhà nước có thẩm quyền, tương quan lực lượng của các giai cấp, mức độ và hình thức đấu tranh giai cấp cũng như truyền thống lịch sử của đất nước và hoàn cảnh quốc tế là những yếu tố ảnh hưởng đến TCCT. Điểm cốt yếu nhất quyết định đến TCCT là bản chất, hình thức, tính chất của quyền lực nhà nước, chính trị hiện hành (vd. chế độ chiếm hữu nô lệ, phong kiến, tư sản và xã hội chủ nghĩa). Trong nhà nước xã hội chủ nghĩa, TCCT là dân chủ, được thể hiện qua những đặc trưng: quyền lực thuộc về nhân dân lao động; TCCT bảo vệ quyền lợi và tự do cơ bản của công dân. TCCT ở nhà nước xã hội chủ nghĩa dựa trên nền tảng pháp chế xã hội chủ nghĩa, mở rộng dân chủ, tăng cường vai trò của các tổ chức xã hội và sự tham gia tích cực của công dân vào các công việc của nhà nước và xã hội.
2.Chế độ đại hội đại biểu nhân dân là chế độ chính trị căn bản của TQ , cũng là hình thức tổ chức chính quyền của TQ. Tại TQ , tất cả mọi quyền lực đều thuộc về nhân dân , cơ quan thi hành quyền lực Nhà nước của nhân dân là quốc hội và hội đồng nhân dân các cấp địa phương . Bất cứ là quốc hội hay là hội đồng nhân dân các cấp đều được sản sinh qua bầu cử dân chủ . Đại hội đại biểu nhân dân TQ chia làm bốn cấp gồm cấp toàn quốc , cấp tỉnh , cấp huyện và cấp xã , các cấp cơ quan hành chính , phán xét và kiểm sát đều do đại hội đại biểu nhân dân các cấp sản sinh và chịu trách nhiệm trước đại hội đại biểu nhân dân , đồng thời chịu sự giám sát của đại hội đại biểu nhân dân .Do đó , các công tác lập pháp , quyết sách , hành pháp , giám sát v.v của Nhà nước đều thể hiện ý chí của nhân dân và giữ gìn lợi ích của nhân dân .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.