Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 5: Đêm Xuống: Chương 48
Meredith và Matt nhìn nhau.Meredith cúi xuống lần nữa để tiếp tục gỡ cành cây khỏi người Bonnie.
“Có đau không?”
“Không.Chỉ chút xíu thôi…”
“Bồ đang run kìa”
“Lạnh quá.”
Trời đang trở lạnh.Bên ngoài xe , thông qua ô cửa sổ nay đã bị màu xanh lá che phủ , Matt vẫn có thể nghe thấy gió đang rít lên,luồn lách qua các cành các ngọn.Âm thanh ấy khá to và hơi kì cục ,như thể vọng xuống từ trên cao,xen lẫn với tiếng gỗ nứt lách tách.Một cơn bão đang tới.
“Cái quái gì thế này..” – Matt vừa nói vứa cáu kỉnh đạp đạp vào đằng trước ghế “..Cái thứ tụi mình đâm vào đang ở ngay trên đường nè”
Mái tóc đen của Meredith từ từ ngẩng lên : “Mình không biết.Để mình mở cửa sổ ra nhìn đã,lúc nãy mình chỉ thoáng thấy nó.”
“Nó đứng ngay giữa đường nè”
“Một con sói hả?”
“Lúc nãy nó không ở đây..và rồi nó lại ở đây..”
“Sói thì không có màu này .Con này màu đỏ” – Bonnie nói thẳng tưng,cô nhấc đầu khỏi vai Meredith.
“Màu đỏ á?”- Meredith lắc đầu ‘ “Nó quá to để có thể là một con cáo.”
Matt đáp “Nhưng mình nghĩ đúng là màu đỏ đấy.”
“Sói không có màu lông đỏ…hay là người sói?Tyler Smallwood có họ hàng nào có tóc màu đỏ không ?”
“Đó không phải là sói” – Bonnie nói – “Nó ..lộn ngược.”
“Lộn ngược ?”
“Cái đâu của nó mọc sai vị trí , hoặc giả nó có đến hai cái đầu hai phía”
“Đừng có hù mình chứ Bonnie”- Meredith đáp lại.
Matt không nói ra nhưng quả thực cô cũng làm cậu sợ.Bởi đúng là câu đang nhìn thấy con vật y như Bonnie vừa mô tả.
Cậu nói :“Có thể chúng ta chỉ thấy nó dưới một góc hơi lạ thôi”. Meredith tiếp lời “Có thể đó chỉ là vài con vật đang sợ hãi bởi…”
“Bởi cái gì hử?”
Meredith đưa mắt nhìn lên mui xe và Matt nhìn theo hướng cô chỉ.
Trần xe bằng kim loại đang móp xuống một cách chậm rãi , và rồi lại móp thêm xíu nữa – như thế có gì đó rất nặng đang đè bên trên nó.
Matt tự rủa mình “Sao lúc còn lái xe mình không đâm quách vào nó cho rồi ?”.Cậu cố nhìn xuyên qua hàng đàn nhánh cây để tìm ổ khóa khởi động xe “Chìa vẫn cắm ở đây chứ nhỉ?”
“Matt ,tụi mình gần như đã lao xuống một con mương nên kể cả mình biết trước mà bảo bồ tông quách vào cái thứ kia thì mọi việc cũng chẳng khá hơn chút nào đâu.”
“Cái cành cây kia suýt thì làm đầu bồ rụng xuống.”