Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 5: Đêm Xuống: Chương 224
“Damon…” – cô vừa nói vừa khóc.
“Và ta muốn làm chuyện này.” – không hề báo trước,nắm đấm của Damon nâng cằm cô lên khiến đầu cô ngoặt ra sau.Bàn tay còn lại của anh luồn vào,làm rối tung mái tóc cô , bàn tay đó kéo cổ cô quay trở lại chính xác vị trí mà anh ta muốn . Rồi Elena cảm thấy anh ta lắc mình,nhanh như một con rắn hổ mang , cảm thấy hai vết thương nhức nhối xuất hiện trên cổ và máu cô đang thoát ra từ đó.
——–
Dường như cả thế kỷ đã trôi qua và Elena chầm chậm tỉnh lại.Damon vẫn đang tận hưởng cuộc vui ,rõ ràng anh ta đã lạc lối trong trải nghiệm có được Elena Gilbert.Và chẳng còn thời gian để soạn ra một kế hoạch khác nữa.
Cơ thể cô đang tự chuyển động , nó khiến cả cô và Damon đều ngạc nhiên.Ngay khi anh ta ngẩng đầu lên , bàn tay cô vươn tới giựt lấy chiếc chìa khóa ma thuật khỏi ngón tay anh.Rồi cô căng người , cong lại , nâng đầu gối lên cao hết mức có thể và tung một cú đá , khiến Damon văng qua những thanh chắn của lan can,những mảnh vụn gỗ rớt lại lả tả.
Chương 34
Elena đã từng ngã khỏi ban công một lần và Stefan đã nhảy ra đỡ được cô trước khi cô đụng đất.Một người bình thường bị rơi từ độ cao này sẽ chết không phải bàn .Còn một vampire ,với toàn bộ phản xạ của mình ,anh ta hay cô ta sẽ chỉ đơn giản xoay người trong không trung như một con mèo và đáp xuống đất nhẹ nhàng trên đôi chân.Nhưng một vampire ở trong hoàn cảnh đặc biệt như Damon tối nay thì…
Thông qua tiếng động,cô biết rằng anh ta đã cố xoay người nhưng cuối cùng vẫn bị chạm đất bằng mặt và gẫy vài khúc xương.Elena suy điều đó từ tiếng chửi thề của anh ta.Cô không dừng lại để mà nghe chi tiết những lời lẽ ấy.Cô lẻn đi nhanh như một con thỏ,xuống đến tầng có phòng giống phòng Stefan ;khi đến đó,gần như vô thức và lập tức,cô thốt ra một âm thanh van xin vô nghĩa,rồi cô xuống cầu thang.Ngôi nhà dường như đã hoàn toàn trở thành một bản sao hoàn hảo của khu nhà trọ.Elena không biết tại sao,nhưng theo bản năng,cô chạy đến một nơi trong khu nhà mà Damon không thông thuộc nhất : khu nhà ở cũ của người làm.Cô chạy một lèo tới đó trước khi dám truyền bất kì lời thầm thì nào tới ngôi nhà , cô gần như van xin nó thay vì ra lệnh cho nó ,và cầu nguyện rằng ngôi nhà sẽ nghe lời cô như nó đã nghe lời Damon.
“Nhà của gì Judith” – cô thì thầm , tra chìa khóa vào một cánh cửa – chiếc chìa xuyên qua như một con dao nóng đâm ngập vào tảng bơ và gần như chuyển động theo ý chí của riêng nó,rồi bỗng nhiên cô đã ở đó ,một lần nữa – ở nơi đã từng là nhà trong 16 năm trời trước cái chết đầu tiên của cô.
Cô đang đứng trên hành lang,cánh cửa phòng bé Margaret để mở , bé đang nằm trên sàn phòng ngủ , đôi mắt to chăm chú vào một quyển truyện màu.
“Chơi đuổi bắt nào bé yêu!” – cô mở lời như thể trong nhà gia đình Gilbert ngày nào cũng có ma xuất hiện và Margaret biết làm sao đối phó với điều đó –“..Em hãy chạy đến chỗ bạn Barbara và bạn ấy sẽ thành người đuổi.Đừng ngừng lại khi em chưa tới nơi,sau đó hãy gặp mẹ của Barbara.Nhưng trước tiên em phải thơm chị ba cái đã.” Và cô nhấc bổng Margaret lên,ôm bé thật chặt rồi gần như đẩy cô bé ra khỏi cửa.