Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 5: Đêm Xuống: Chương 223
Elena mất một lúc lâu không nói được gì . Rồi cô lặng lẽ đáp – “Tôi lấy lại tất cả những điều tôi vừa mới nói về anh.Anh là một con quái vật , anh nghe rõ chứ ? Anh là đồ ghê tở…” – giọng cô dần chùng xuống – “chúng đang khiến anh làm vậy ,đúng không?..” – cuối cùng cô thốt lên – “..Shinichi và Misao . Một vở kịch hay đó.Giống như khi chúng khiến anh làm đau Matt và em trước đây vậy.”
“Không ,ta chỉ làm những thứ ta muốn” – đó có phải tia sáng màu đỏ xẹt qua trong mắt anh mà Elena đã từng thấy không ? Một màu đỏ lửa cháy vụt hiện ? – “Em có biết lúc em khóc trông em thật đẹp ? đẹp hơn bất kì khi nào.Màu vàng trong mắt em dường như nổi khỏi bề mặt ,từ đó tuôn ra những giọt lệ kim cương.Ta thực muốn có một bức tượng tạc lại dáng vẻ em lúc đang khóc.”
“Damon,em biết anh không thực sự muốn nói thế.Em biết chính cái thứ chúng cấy vào trong anh đang nói.”
“Elena,ta cam đoan với em,đây hoàn toàn là ta.Ta thấy khá thích thú khi ta làm hắn tổn thương em.Ta thích nghe cái cách em khóc.Ta làm hắn xé rách quần áo em –ta phải làm tên đó đau nhiều lắm hắn mới chịu làm theo lời ta đấy.Nhưng em không nhận ra tại sao áo của mình lại tơi tả và phải đi chân đất à ? Do Mutt cả đó.”
Elena buộc tâm trí mình quay trở lại thời khắc cô lao mình khỏi chiếc Ferrari. Đúng rồi,lúc đó,và sau đó nữa , cô đi chân đất ,cánh tay để trần , và mặc mỗi áo lót .Một vài mẩu nhỏ từ quần jeans của cô bị rơi rớt lại sau đó, lẫn vào đám cỏ cây xung quanh.Nhưng chuyện đó chưa bao giờ khiến cô tự hỏi có gì đã xảy ra với giày ,tất của mình hay làm thế nào áo lót của cô lại tả tơi đến thế.Lúc ấy cô chỉ thấy biết ơn đối với…với người đã làm đau cô trước tiên.
Ôi,hẳn Damon đã nghĩ đến câu chuyện đầy mỉa mai này.Đột nhiên cô nhận ra cô đang nghĩ về Damon chứ không phải kẻ đang chiếm hữu anh. Cái thứ đó cũng không phải Shinichi và Misao.Cô tự nhủ – “Đó không phải là một người ,mình phải ghi nhớ điều đó!”
“Đúng vậy,ta thích thú khiến hắn làm đau em và ta thích làm đau em.Ta bắt hắn đem cho ta một nhành mây có độ dày thích hợp và dùng nó trói em.Em cũng thích điều đó mà ,ta thề đấy.Đừng mắc công tìm những vết thâm trên người làm gì bởi chúng đã biến mất cùng những vết thương khác rồi.Nhưng thực sự cả ba chúng ta đều thích nghe em kêu thét mà. Em..ta..cả Mutt nữa.Trên thực tế, trong số 3 người,có lẽ tên đó là kẻ thích thú nhất mới đúng.”
“Damon , thôi đi ! Em không muốn nghe anh nói về Matt kiểu đó !”
“Ta đã không để hắn nhìn thấy em không mặc gì ..” – Damon lẩm bẩm như không nghe cô nói gì – “..Đó cũng là lúc ta tống cổ hắn.Đặt hắn vào một quả cầu tuyết khác.Ta muốn săn đuổi em nhiều như em muốn chạy trốn khỏi ta nên đã đặt em vào một quả cầu rỗng – một nơi em sẽ không bao giờ trốn thoát.Ta muốn nhìn thấy cái nhìn đặc biệt đó trong mắt em,khi em cố đấu tranh bằng tất cả những gì em có –và ta muốn thấy nó bị dập tắt.Em không thể chống lại được đâu Elena à.” – Damon đột ngột bật cười với một âm thanh khó nghe làm sao ,và Elena giật nảy mình khi một cánh tay của anh vươn ra , đấm xuyên thủng bức tường ngoài lan can.