Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 2: Cuộc Chiến: Chương 88
“Chúng ta sẽ ở bên nhau” Elena lặp lại, và ngả đầu vào vai Stefan, hạnh phúc vì được ngừng suy nghĩ một lúc và chỉ tận hưởng khoảnh khắc đó.
Thứ Sáu, ngày 29 tháng Mười Một,
Nhật ký yêu dấu,
Đã khuya lắm rồi nhưng không tài nào chợp mắt nổi. Dạo gần đây có vẻ như mình không cần ngủ nhiều như trước.
Ngày mai là đến ngày đó rồi.
Tối qua bọn mình đã nói chuyện với Meredith và Bonnie. Kế hoạch của Stefan về bản chất rất đơn giản. Vấn đề là, cho dù Caroline có giấu quyển nhật ký ở đâu đi chăng nữa thì ngày mai nó cũng phải lấy ra để mang theo. Nhưng tiết mục đọc thơ của bọn mình lại nằm tuốt cuối chương trình, cho nên Caroline phải tham gia diễu hành đủ thứ trước đã. Nó sẽ phải cất quyển nhật ký đâu đó trong khoảng thời gian đó. Cho nên nếu bọn mình rình từ lúc nó rời khỏi nhà cho đến lúc nó lên sân khấu, bọn mình có thể thấy nó để quyển nhật ký ở đâu. Và bởi vì nó thậm chí còn không biết bọn mình nghi ngờ nó, nó sẽ không cảnh giác.
Đó là lúc bọn mình lấy lại quyển sổ.
Lý do kế hoạch sẽ thành công là vì mọi người tham gia chương trình sẽ phải mặc quần áo thời xưa. Bà thủ thư Grimestry sẽ giúp cả đám mặc trang phục thế kỷ mười chín trước lễ diễu hành, và tụi mình sẽ không được mặc hay mang theo bất cứ thứ gì không nằm trong bộ trang phục đó. Không túi, không ba lô. Không nhật ký ! Caroline thế nào cũng phải có lúc bỏ lại nó.
Cả bọn sẽ thay phiên nhau rình. Bonnie sẽ đợi ở bên ngoài nhà nó và xem Caroline mang theo cái gì khi ra khỏi nhà. Mình sẽ canh chừng lúc nó thay đồ ở nhà bà Grimestry. Rồi trong lúc cuộc diễu hành diễn ra, Stefan và Meredith sẽ đột nhập vào nhà đó- hoặc vào xe hơi của nhà Forbes, nếu quyển nhật ký ở đó- và làm việc của mình.
Mình thấy chẳng có lý do gì khiến cho kế hoạch thất bại được. Và mình không thể nói cậu nghe mình cảm thấy nhẹ nhõm như thế nào. Thạt tuyệt khi được bộc bạch vấn đề này với Stefan. Mình đã học được một bài học, mình sẽ không bao giờ giấu anh chuyện gì nữa.
Ngày mai mình sẽ đeo nhẫn. Nếu bà Grimestry có hỏi mình về nó, mình sẽ bảo nó còn xưa hơn thế kỷ mười chín nữa. Nó xuất xứ từ nước Ý thời Phục Hưng. Mình rất muốn được nhìn thấy mặt bà ấy khi nghe mình nói thế.
Mình phải ráng ngủ một chút thôi. Hy vọng không mộng mị gì.
Chương 14
Bonnie rùng mình trong lúc đứng đợi bên ngoài tòa nhà kiến trúc thời Victoria nhiều tầng. Sáng nay trời đầy sương giá, và mặt trời hầu như chẳng hề ló mặt dù đã gần tám giờ. Bầu trời dày đặc mây xám và trắng, tạo ra bên dưới nó một thứ ánh sáng chập choạng kì quái.
Bonnie vừa bắt đầu giậm chân và xoa hai tay vào nhau thì cửa nhà Forbes mờ, Bonnie hơi lùi vào chỗ ẩn nấp của mình sau bụi cây, quan sát gia đình kia bước ra xe. Ông Forbes chả mang theo gì ngoài một chiếc máy ảnh. Bà Forbes mang theo túi xách và một chiếc ghế xếp. Còn Caroline…