Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 1: Thức Tỉnh

Chương 108


Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 1: Thức Tỉnh: Chương 108

“Em không hề biết em đang nói về chuyện gì đâu!” Anh đang đứng cứng rắn, gương mặt anh điên tiết, đôi mắt thì biểu hiện sự đau khổ. “Nếu anh buông thả một lần, điều gì sẽ giữ anh không biến đổi em, hay giết chết em? Sự say mê mạnh mẽ hơn em có thể tưởng tượng đấy. Em vẫn chưa hiểu anh là thứ gì sao, anh có thể làm gì sao?”
Cô đứng đó và im lặng nhìn anh, cằm cô hơi nâng lên. Điều đó dường như là anh giận điên lên.
“Em vẫn chưa chứng kiến đủ sao? Hay anh phải cho em thấy thêm? Em không thể hình dung những gì anh có thể làm với em sao?” Anh bước dài đến cái lò sưởi lạnh ngắt và chộp lấy một khúc gỗ dài, dày hơn cả hai cánh tay Elena gộp lại. Với một cử động thôi, anh làm nó gãy ra làm hai như hai que diêm vậy. “Những cái xương dễ vỡ của em,” anh nói.

Băng ngang qua phòng là một cái gối từ cái giường; anh tóm lấy nó và với một đường rạch của những cái móng tay của anh đã để lại trên cái bao gối bằng lụa những mảnh vải dài. “Làn da mềm mại của em.” Và rồi anh di chuyển về phía Elena với một tốc độ nhanh siêu phàm; anh đã ở đó và ôm lấy hai vai cô trước khi cô biết chuyện gì đang xảy ra. Anh đã dọa cô khoảnh khắc đó, sau đó, với một tiếng rít man rợ làm cô dựng cả tóc gáy, đôi môi anh lùi lại.
Vẫn tiếng gầm gừ như cô đã thấy trên mái nhà, những cái răng trắng đang nhe ra, những chiếc răng nanh trở nên dài đến không tin được và sắc lẻm. Đó là những chiếc răng nanh của một con thú ăn thịt, một kẻ đi săn. “Cái cổ trắng ngần của em,” anh nói bằng giọng vặn vẹo không tự nhiên.
Elena đứng tê liệt trong chốc lát, nhìn chằm chằm như thể bị bắt buộc phải nhìn vẻ mặt lạnh tanh đó, và sau đó điều gì đó sâu trong tiềm thức của cô tiếp tục. Cô vươn người chạm đến đôi cánh tay đang khoanh lại kiềm chế của anh và giữ lấy gương mặt anh giữa hai tay cô. Hai má anh lạnh ngược với lòng bàn tay của cô. Cô ông anh như thế, nhẹ nhàng, rất nhẹ nhàng, như là quở trách anh đang cứng nhắc ôm lấy đôi vai trần của cô. Và cô thấy sự hỗn loạn từ từ đến trên gương mặt anh, như là anh nhận ra cô không làm thế để đấu tranh với anh hay đẩy anh ra xa.

Cô đợi tới khi sự hỗn loạn đó hiện lên trong mắt anh, ánh nhìn của anh bối rối, trở thành gần như là một cái nhìn van xin. Cô biết gương mặt của chính cô đã không còn sợ hãi, mãnh liệt nhưng cũng nhẹ nhàng, đôi môi cô hơi tách ra. Lúc này, cả hai người đều đang thở nhanh, cùng với nhau, trong cùng nhịp điệu. Elena có thể cảm thấy điều đó khi cô bắt đầu rung, rung sợ như khi anh khi những ký ức về Katherine trở nên nhiều đến mức không chịu đựng được. Rồi, một cách dịu dàng và thận trọng, cô kéo cái miệng đang gầm gừ đó xuống môi của cô.
Anh cố đối chọi với cô. Nhưng sự dịu dàng của cô lại mạnh hơn tất cả những sức mạnh không thuộc loại thông thường của anh. Cô nhắm mắt lại và chỉ nghĩ về mỗi mình Stefan, không phải những thứ khủng khiếp mà tối nay cô đã biết, chỉ trừ Stefan thôi, người đang vuốt ve mái tóc cô nhẹ nhàng như là cô có thể vỡ nát trong đôi bàn tay anh. Cô nghĩ về điều đó, và cô đã hôn miệng của con thú ăn thịt đã đe dọa cô vài phút trước.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.