Bạn đang đọc Nhật Ký Hoàng Tử – Chương 114
-đi thôi
-uk-nhỏ cúi đầu đáp
Hôm nay tụi nó có một bữa ăn xả hơi và nạn nhân là nhỏ.tụi nó la cà khắp nơi rùi đích đến là………ai về nhà đó^^
Nhỏ thả phịch người trên giường, nhắm mắt”nếu một ngày phải xa cái lớp này mãi mãi thì sẽ ra sao?”.Nhỏ ngủ từ lúc nào hok hay, lúc dậy cũng đã tối, với đại một cía áo nào đó nhỏ vào phòng xả nước tắm.
Vừa bật vào blog lớp , nhỏ vừa lau tóc.Xem lại mấy cái ảnh chụp hồi trại, hồi thi hội thao, nhỏ bật cười.Iu cái lớp này nhắm cơ. Nhỏ lướt nhanh qua một cái ảnh .Cái ảnh chụp cảnh nhỏ di trước , tay cầm dép bước theo đường mép biển, Hoàng Tử đi sau, tay bỏ và túi quần nhìn nhỏ cười nhẹ.Bức ảnh được chụp vào hoàng hôn chiều hôm đó, cái hôm đi du lịch, phá dưới ghi người chụp là:Hoàng Thiên.Lòng nhỏ chợt nhói lên cả. Mà hình đen kịt .Cúp điện.Nhỏ lấy từ trong túi áo một chiếc đèn pin nhỏ(đâu mà săn vậy trời), có mặt hình trái tim, vớ cội chiếc áo khoát, nhỏ bỏ ra ngoài .
Ngoài đường có khá nhìu người tanrbooj, vúp điện mà, mọi người đổ hết ra đường.Nhỏ một mình đi trên 1 con đường vắng, tiếng lá khô xào xạc dưới chân, ánh đèn đường hất vào le lói đủ để nhận ra rằng có một người ngồi dưới một tán cây to.Một cậu chàng đang dựa vào gốc cây ngẩng mặt lên trời.Nhỏ chợt khựng lại.Là hoàng Tử. Quay lưng nhỏ bỏ chạy, nước mắt rơi.Hoàng Tử nhìn theo, lòng buồn bã. Nhỏ hok hỉu tại sao mình lại khóc nữa.
Nhỏ nằm phịch xuống giường, trùm chăn kín mặt .Nằm một lát thì nhỏ ngủ luc nào hok hay(dễ ngủ thật, chẳng bù Ryank phải nằm đến 12h mơi ngủ được >