Bạn đang đọc Nhật Ký Hoàng Tử – Chương 113
-đúng-tụi con trai nhao nhao hưởng ứng
-……….-nhỏ hok nói gì chỉ mỉm cười, chỉ có trong lớp này nhỏ mới có thể cười, vui chơi và làm gì mà mình muốn
“liệu có như thế này mãi hok?”
Reng…!!!.reng………. tiếng chuông báo hiệu giờ ra về, cả bọn đua nhau chạy……ai ra chót sẽ phải bao cả bọn đi ăn kem……..
Và người ra cuối là nhỏ…..
-hừm, sao mấy người khôn thế-nhro lầm bầm đi ra
-keke, sống cái xh bon chen này hok khôn sao sống-một nhỏ nhanh nhảu đáp lại
( keke tại nhỏ xui, trúng ngày này là lo trực nên hải ở lại thu xếp đồ , nên ra cuối và thế là……………..)
-được rùi, chặp tao cho tiền mày bắt……. xe ôm về-nhỏ Linh an ủi
-khỏi, tau có xe ôm rùi-nhỏ cười nhìn sang Hoàng Thiên
-Hoàng Thiên –nhỏ chạy đến gần, nhận bik được sự nguy hiểm nên Hoàng Thiên cách xa nhỏ 3 m
-đứng đó, hok…tui chạy-Hoàng Thiên chỉ nhỏ
-hj hj !-nhỏ làm mặt mèo con (trraau bẻ sừng làm nghé kaf)
-thôi được rùi, thua cô nương
-oh ye’ iu Thiên nhất –nhỏ cầm tay hoàng Thiên lắc lắc.Hoàng Thiên phì cười xoa đầu nhỏ.cả bọn trong lớp cười rầm rầm “sến quá bà ạ, mà con Kuns này cũng giả nai tài ghê”
Đúng lúc đó Hoàng Tử bước ra, khẽ liếc qua nhỏ và hoàng Thiên Hoàng Tử bước lên xe.Chiếc xe lao vun vút xé gió.