Nhật ký chăm sóc nhân vật phản diện ốm yếu

Chương 14


Đọc truyện Nhật ký chăm sóc nhân vật phản diện ốm yếu – Chương 14:

Cả lớp bỗng nhiên lặng như tờ, chỉ cần là học sinh trong lớp thì đều quay đầu nhìn về hướng Kiều Lam.
Kiều Lam bình tĩnh nhận lấy bài kiểm tra trong tay lớp trưởng. Vẻ mặt cứng đờ của Triệu Đồng dần dần biến thành kinh ngạc. Cô ta không dám tin nhìn lại điểm phía trên bài kiểm tra của Kiều Lam.
Không sai, chính là 150 điểm, cũng giống như Tống Dao và Trần Diệu Dương, cô được điểm tối đa.
Làm sao có thể như vậy được???
Căn bản là không có khả năng!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mới một giây trước thôi cô ta còn đang đoán xem Kiều Lam có thể thi được 80 hay là 90 điểm, vậy mà kết quả cô lại có thể thi được đến 150. Triệu Đồng không tài nào tin nổi
Cả lớp chìm vào một sự im lặng quỷ dị. Không ai nhìn thấy rằng, Đàm Mặc ngày thường vẫn hay cúi đầu giờ đây cũng ngẩng đầu lên, con ngươi màu nâu nhạt nhìn thẳng vào Kiều Lam.
Một lúc lâu sau, trong lớp mới bắt đầu nhao nhao lên. Trần Diệu Dương và Tống Dao vừa mới bước vào lớp, sau khi nghe đám bạn bàn tán thì đều thoáng nhìn về phía Kiều Lam.
Triệu Đồng đột nhiên quăng quyển sách trong tay lên bàn, xông ra khỏi phòng học.
“Chắc chắn là chép bài, làm sao cậu ta được điểm tối đa được.”
“Thật sự quá ngu ngốc rồi. Chép bài thì cũng một vừa hai phải thôi, trực tiếp được điểm tối đa luôn, xem tụi mình là kẻ ngốc hết hả?”
“Đúng vậy. Ngay cả Bùi Ninh cũng không được điểm tối đa lần này. Kiều Lam thế mà lại được 150 điểm. Ai mà tin.”
“Tiếng Anh trắc nghiệm còn chép bài được, mình không tin mấy môn như Toán, Văn, Lịch Sử cậu ta có thể chép bài.”
Lúc này Triệu Đồng mới cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn một chút.
Đúng vậy, Kiều Lam có thể gian lận được môn tiếng Anh, chứ mấy môn khác thì làm sao như vậy được. Vậy nên dù cô có chép bài được điểm cao bao nhiêu đi chăng nữa cũng không thể gây ảnh hưởng đến cô ta.
Thành tích của cô ta vẫn nằm trong top 5 của lớp.
Thế nhưng, đây mới chỉ là sự bắt đầu.
Ngoại trừ mấy môn cần tương đối nhiều thời gian để chấm bài như Ngữ Văn, Chính Trị, Lịch Sử ra, bài kiểm tra mấy môn còn lại cũng lần lượt được phát ra.
Điểm Hóa Học và Vật Lý lần lượt được công bố.
Gần đây Kiều Lam điên cuồng học Vật Lý, thường xuyên chạy đến phòng thí nghiệm tìm giáo viên Vật Lý để hỏi bài.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Từ đầu ấn tượng của giáo viên Vật Lý với Kiều Lam cũng không tốt lắm. Dù sao thành tích kỳ kiểm tra tháng đầu tiên của cô cũng rất tệ, lên lớp lại còn không chú ý nghe thầy cô giảng bài. Ông không thích những học sinh như vậy một chút nào.

Nhưng sau kỳ kiểm tra tháng, Kiều Lam dường như đột nhiên biến thành một con người khác. Chỉ cần có thời gian sẽ tìm đến ông để hỏi về bài học. Ông mở sách bài tập của Kiều Lam ra xem, bên trong chi chít toàn chữ là chữ, tất cả đều là dấu vết giải bài, kết hợp với thái độ của cô khi đến hỏi ông, hoàn toàn không giống như đang đùa chút nào.
Trước kia không nghiêm túc học hành cũng không sao, bây giờ rốt cuộc đã biết cố gắng, không hề muộn một chút nào!
Không phải mới chỉ học lớp 10 thôi sao?
Gần đây người hài lòng với Kiều Lam không chỉ có mỗi thầy Lưu.
Chờ đến khi có điểm, giáo viên Vậy Lý càng hài lòng với cô hơn.
Thi giữa kỳ tổng cộng có 8 môn, mỗi môn 150 điểm, vậy nên tổng cộng sẽ là 1200 điểm. Đề Vật Lý lần này là do ông ra, vậy nên có hơi khó, người có số điểm cao nhất cả khối là Trần Diệu Dương, 133 điểm, còn lại thì không có ai được trên 130 điểm nữa.
Kiều Lam là người đứng thứ nhì.
129 điểm.
Chỉ tính riêng môn Vật Lý thì cô đồng hạng hai với hai học sinh lớp khác!
Giáo viên Vật Lý đứng trên bục giảng tự mình phát bài thi. Sau khi phát bài kiểm tra đạt điểm cao nhất là 133 cho Trần Diệu Dương xong, giáo viên Vật Lý đột nhiên trở nên phấn khích.
“Trước kia tôi đã nói với các em rồi, chỉ cần biết cố gắng thì không có việc gì là không làm được! Trên đời này không có học sinh dốt, chỉ có học sinh lười mà thôi. Chỉ cần chịu khó phấn đấu, nhất định các em sẽ đạt được điểm số như mong đợi!”
Triệu Đồng bỗng có dự cảm bất thường.
Cô ta liếc nhìn Kiều Lam một cách bất an, không ngừng tư an ủi mình rằng điều đó là không thể nào.
Không có khả năng…
Nhưng chỉ một giây sau, giọng nói hân hoan của giáo viên Vật Lý vang lên như sấm bên tai cô ta:
“Em Kiều Lam! 129 điểm! Lên nhận bài thi!”
Đám Tống Dao và Tần Dương ngồi phía trước đột nhiên quay đầu lại, vẻ mặt của bọn họ lúc này cũng không kém Triệu Đồng là bao.
Sau đó giáo viên Vật Lý sửa bài, Triệu Đồng cũng chẳng có tâm trạng nào mà nghe cả. Cô ta đứng ngồi không yên suốt một tiết học, vừa hết tiết một cái là lập tức quay đầu hung dữ trừng mắt nhìn Kiều Lam.
“Cậu chép bài!”
Kiều Lam ngẩng đầu liếc nhìn Triệu Đồng.
Chép bài ông nội cậu ý.
“Tôi chép của ai?”
Cả khối này người cao điểm hơn cô chỉ có Trần Diệu Dương thôi, chẳng lẽ Trần Diệu Dương cho cô chép đáp án à?

Kiều Lam nhàn nhạt liếc qua điểm số trên bài thi của Triệu Đồng một chút: “Hay là chép của cậu?”
Thật là một sự châm chọc trắng trợn. Sắc mặt của Triệu Đồng bỗng trở nên tái nhợt, che kín bài thi của mình, sau đó cô ta ngẩng đầu lên, phát hiện ánh mắt bạn bè xung quanh nhìn cô ta có chút kỳ lạ.
Lúc này mới nhận ra nghi ngờ vừa rồi của mình thật là nực cười.
Đề Vật Lý lần này là do giáo viên của bọn họ tự ra, không lấy đề có sẵn trên mạng giống như mấy năm trước. Đề Vật Lý lần này căn bản không thể tra trên mạng được. Thỉnh thoảng cũng có một hai câu giống, nhưng số liệu thì hoàn toàn khác nhau.
Vậy nên bài thi này căn bản không thể nào chép đáp án từ trên mạng xuống được.
Mặt Triệu Đồng bỏng rát. Cô ta run rẩy nhìn về phía Trần Diệu Dương.
Hiếm khi Trần Diệu Dương lại cau mày nhìn về phía bên này như vậy. Nhưng Kiều Lam và Triệu Đồng ngồi cùng một chỗ, trong lúc nhất thời cô ta cũng không rõ là đến cùng Trần Diệu Dương đang nhìn ai.
Lý Phàm nhíu mày, mắt nhìn bài kiểm tra Vật Lý không được tốt lắm của Tống Dao, sau đó lại nhìn thoáng qua Kiều Lam phía bên kia, rồi sau đó mới quay đầu nói với Trần Diệu Dương: “Để được ngồi cùng bàn với cậu, Kiều Lam thật sự rất liều mạng đó. Sự tiến bộ này thật cmn đáng sợ mà.”
Trần Diệu Dương khẽ nhíu mày: “Đừng nói nữa.”
Lý Phàm không sợ câu ta, ngẫm nghĩ một lúc rồi đột nhiên nói: “Vl, chắc cậu ta sẽ không vượt qua cậu đâu nhỉ.”
Trần Diệu Dương cúi đầu, bày ra vẻ mặt ‘cậu đùa tôi chắc’. Lý Phàm nói xong thì cũng cảm giác được là mình đã nghĩ quá nhiều rồi. Trần Diệu Dương không bị học lệch, thành tích tất cả các môn của cậu ta đều rất xuất sắc.
Muốn vượt qua Trần Diệu Dương là quá khó. Kỳ kiểm tra tháng lần trước cậu ta đè bẹp người đứng hạng hai với khoảng cách gần 30 điểm lận đấy.
Lý Phàm lắc đầu. Không bao lâu sau, bài thi Hóa Học được đưa tới.
Điểm được phát ra ngay sau đó. Trần Diệu Dương 145 điểm, lại giành được vị trí nhất khối một lần nữa, nhưng Kiều Lam thì được 141 điểm, theo sát phía sau một nam sinh khác, đứng hạng ba trong lớp.
Trần Diệu Dương nhịn không được lại nhìn thoáng qua Kiều Lam phía bên kia. Cậu ta đột nhiên có một loại dự cảm xấu.
Cùng lúc đó, lớp 2 đang phát bài kiểm tra Toán Học.
Mà người đã hoàn toàn buông xuôi với môn Toán, đang chờ đợi một màn song kiếm hợp bích đến từ cha mẹ mình – Hách Anh – đột nhiên nhận được một bất ngờ siêu to khổng lồ.
Bài kiểm tra Toán của cậu ta lần này được 123 điểm!
Hách Anh cầm bài thi mà choáng váng mất mấy giây, rốt cuộc cũng xác định được mình không nhìn nhầm, là 123 điểm, không phải 23.
Một tên con trai kêu lên “Vl” rồi giật lấy bài thi của Hách Anh để xem: “Phần trắc nghiệm và điền vào chỗ trống đều làm đúng hết, người anh em, cậu chép bài của học bá [1] nào vậy?”
[1] Học bá: người chăm chỉ học tập, thường xuyên đạt thành tích cao trong trường.
Hách Anh sững sờ, giật lại bài thi của mình.

Phần trắc nghiệm và điền vào chỗ trống làm đúng hết, 80 điểm hoàn toàn nằm trong tay.
Hách Anh bỗng nhiên nhớ đến đoạn đối thoại giữa mình và cô gái ngồi phía trước hôm đó.
“Bạn ơi, môn Toán của bạn thế nào?”
“Tạm được.”
Cái này mà là tạm được á hả, cmn đây quả thực là học bá mà!
Vậy nên rốt cuộc vì sao hai nữ sinh kia lại cố ý gạt cậu, hại cậu nơm nớp lo sợ mấy ngày nay hả?
Không đúng, thế thì thành tích kỳ kiểm tra tháng lần trước của Kiều Lam là sao.
Có vấn đề!
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, cậu chép bài của Kiều Lam nên được điểm tối đa phần trắc nghiệm, vậy thì Kiều Lam thế nào? Điểm cao hay thấp?
Sau khi phát bài kiểm tra Anh Văn, Hóa Học, Vật Lý, rồi lại biết Kiều Lam được 150 điểm tối đa môn Toán Học, học sinh lớp 13 hoàn toàn câm nín.
Cả lớp có tất cả ba người được điểm tối đa môn Toán. Một người là Trần Diệu Dương, một người là Bùi Ninh. Cả hai đều là con trai. Còn người cuối cùng là Kiều Lam.
Tính đến hiện tại, Kiều Lam đã nắm trong tay đến 570 điểm. Nếu như mọi người đoán không sai, tạm thời cô đã bò đến vị trí thứ hai cả lớp.
Còn người đang nhất hiện tại là Trần Diệu Dương thì cũng chỉ hơn Kiều Lam có 7 điểm mà thôi.
Tất cả những môn đã phát bài đều là sở trường của Trần Diệu Dương, ấy thế nhưng cậu ta chỉ hơn Kiều Lam vẻn vẹn có 7 điểm.
Còn lại bốn môn, Ngữ Văn và ba môn xã hội, đó không phải là những môn Trần Diệu Dương xuất sắc nhất.
Chẳng bao lâu trước Lý Phàm còn nói Kiều Lam sẽ không thể nào vượt qua Trần Diệu Dương, tất cả mọi người bao gồm cả Trần Diệu Dương đều nghĩ rằng đây quả là một việc viển vông, nhưng giờ phút này, lại không thể xác định được.
Dựa vào kết quả kỳ kiểm tra tháng lần trước của Kiều Lam, rõ ràng là cô giỏi mấy môn Xã Hội hơn mấy môn Khoa Học Tự Nhiên.
Lớp 13 bỗng dưng chìm vào một bầu không khí vừa căng thẳng lại kỳ quái. Những học sinh xưa nay chưa từng đặt Kiều Lam vào trong mắt bây giờ lại thỉnh thoảng nhìn về phía cô.
Mà đương sự Kiều Lam thì đang cầm bút trên tay tô tô vẽ vẽ cái gì đó, trông rất bình tĩnh.
Sau khi có điểm bốn môn này, Kiều Lam hoàn toàn yên tâm.
Bởi vì mấy môn còn lại đều là sở trường của cô cả.
Điểm bốn môn sau được công bố cùng lúc.
Hay nói đúng hơn thì điểm được đăng thẳng lên website nhà trường sau khi thống kê thành tích tất cả các môn xong.
Tất cả thành tích, tên họ, toàn bộ đều đã được thống kê hoàn chỉnh.
Có vài học sinh lao thẳng đến máy tính bên cạnh bục giảng, đăng nhập vào website trường, đang định tìm điểm của lớp 13, nào ngờ không cẩn thận ấn nhầm vào bảng xếp hạng toàn khối.
Sau đó thì toàn bộ lực chú ý đều tập trung vào cái tên đứng hạng nhất trong bảng xếp hạng.
Vẫn là học sinh của lớp 13, nhưng tên không phải ba chữ, mà chỉ có hai chữ, không phải một nam sinh, mà là một nữ sinh.

Tên của nữ sinh này, là, Kiều Lam.
Tổng điểm 1092.
Mà cái tên đứng thứ hai lại rất quen thuộc. Cũng là học sinh lớp 13, tên có ba chữ, nam sinh, họ Trần, tên đầy đủ là Trần Diệu Dương.
1068 điểm.
Thấp hơn Kiều Lam đứng hạng nhất 24 điểm.
Bốn bỏ năm lên thì cũng xem như là cách biệt 30 điểm.
Trước khi có điểm bốn môn cuối, Trần Diệu Dương cao hơn Kiều Lam 7 điểm, nhưng tổng điểm cuối cùng Kiều Lam lại cao hơn Trần Diệu Dương 24 điểm!
Giây phút này, vẻ mặt lúc nào cũng tự đắc của Trần Diệu Dương rốt cuộc cũng vỡ tan.
Đám anh em đang đứng bên cạnh Trần Diệu Dương đều im lặng, lúc này ai mà mở miệng thì quả đúng là đang chọc chửi.
Huống chi bọn họ cũng không biết phải nói gì.
Vị trí nhất khối của Trần Diệu Dương đã bị cướp đi, mà người giành được nó lại là cô gái mà cậu ta xem thường nhất, là người mà không một ai để vào trong mắt – Kiều Lam.
Là người mà không bao lâu trước kia bọn họ còn chế nhạo rằng cô có cố gắng học tập cách mấy cũng vô dụng.
Kết quả bây giờ cô trực tiếp trở thành người đứng nhất khối, đè bẹp Trần Diệu Dương, càng không nói đến việc bỏ xa bọn họ.
Không ai nói Kiều Lam chép bài nữa cả.
Một môn hai môn thì còn có khả năng đó, nhưng tất cả các môn đều được điểm cao như vậy, làm sao chép bài được đây.
Nói thử xem Ngữ Văn với Chính Trị thì chép bài kiểu gì?
Còn có Vật Lý rồi Toán Học, đề đều là do giáo viên tự mình ra, trên mạng vốn không có đáp án.
Mà Kiều Lam, quan hệ của cô với bạn bè xung quanh tệ như vậy, nhà còn nghèo, nghèo đến nỗi ngay cả điện thoại cũng không mua nổi. Ai gửi đáp án cho cô? Cô nhận đáp án bằng cách nào?
Triệu Đồng – người trước đó vẫn còn cảm thấy Kiều Lam chép bài giờ đây không còn gì để nói.
Không phải chỉ vì Kiều Lam đã tiến bộ, mà còn một điều khiến cô ta suy sụp nhất.
Công bố bảng xếp hạng cả lớp.
Cô ta vừa đúng xếp hạng năm.
Nếu như không có Kiều Lam, cô ta có thể đứng hạng bốn, ngồi phía sau Trần Diệu Dương.
Nhưng bây giờ lại phải ngồi phía sau phía sau Trần Diệu Dương nữa.
Triệu Đồng càng nghĩ càng khó chịu, cuối cùng gục xuống bàn bật khóc.
 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.